Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Lời nói của Cửu Tiêu Chân Nhân vang vọng khắp thiên địa, mang theo uy nghiêm của bậc Chuẩn Đế.  

             Ông ta đã có lời rồi thì các lão bối đương nhiên không dám trái lời, huống hổ Cửu Tiêu Chân Nhân lại không thiên vị bên nào, ân oán của các hậu bối do các hậu bối tự giải quyết, làm vậy có thể coi là công bằng.  

             Cửu Tiêu Tiên Kiếm lơ lửng giữa hư thiên, vang vọng bên tai, trấn áp thiên địa cả hàng chục nghìn trượng xung quanh khiến các lão bối vô thức lùi về sau, chỉ sợ bị người phía sau hãm hại đạp vào trong.  

             Bọn họ có lí do tin rằng một khi bước chân vào thiên địa này thì sẽ gặp phải lôi chớp của Cửu Tiêu Tiên Kiếm, pháp khí của Chuẩn Đế một khi ra chiêu thì đủ khiến cả Đại Thánh cũng phải thiệt mạng.  

             Lời nói của Cửu Tiêu Chân Nhân rất rõ ràng, hậu bối đấu đá nhau các lão bối chỉ cần đứng một bên.  

             Lại nhìn sang Đại Thánh của Thần tộc, mặc dù không lên tiếng nhưng người nào người nấy đều nhếch miệng cười tôi độc, bọn họ rất tự tin với khả năng chiến đấu của Thần Tử, Cửu Tiêu Chân Nhân ra mặt thì đối với bọn họ chẳng có gì phải e ngại.  

             Hồng Trần Tuyết bị phong cấm thở phào một hơi, bà thầm nhủ Diệp Thành thật thận trọng kéo cả Cửu Tiêu Chân Nhân vào, chỉ cần các lão bối không can dự thì Thần Tử Thần Tộc sẽ không thể là đối thủ của hắn được.  

             Ở bên cạnh bà ta, Thần Tử của Đan Tôn Điện mỉm cười tôi độc, mặc dù các lão bối không tham chiến, chỉ dựa vào một mình Thần Tử Thần Tộc nhưng đều có thể diệt Diệp Thành, đây chính là cái bẫy mà bọn họ bày bố sẵn.  

             Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, Diệp Thành và Thần Tử Thần Tộc lại tung chiêu không phân cao thấp.  

             “Được, được lắm”, Thần Tử Thần Tộc bật cười không hề kiêng dè, Diệp Thành không hề đơn giản như hắn nghĩ khiến hắn muốn phát điên.  

             “Buồn cười lắm sao?”, Diệp Thành thi triển Thúc Địa Thành Thốn, hắn nhanh chóng sát phạt đến cách đó trăm trượng, không nói thêm lời nào, một chưởng bát hoang tung ra xuyên qua không gian, uy lực mạnh mẽ.  

             “Ngươi sẽ chết rất thảm”, Thần Tử Thần Tộc cười tôi độc, một chưởng tung ra dẹp bằng không gian hỗn độn.  

             Quyền chưởng va vào nhau, máu tươi bắt vọt hư thiên, có điều, điều khiến tứ phương phải bất ngờ đó là người bị thương lại là Thần Tử Thần Tộc, bàn tay hắn bị đánh lìa, lộ cả xương cốt ra ngoài.  

             “Mạnh...mạnh vậy sao?”, tứ phương kinh ngạc, người ta có phần thẫn thờ, đó là Thần Tử Thần Tộc đấy, khả năng chiến đấu có thể sánh ngang với Đông Thần, một đòn mạnh mẽ nhưng lại ở thế yếu.  

             “Tên tiểu tử Chuẩn Thánh đeo mặt nạ kia không hề đơn giản”, các lão tu sĩ vô thức thở dài.  

             “Đương nhiên không đơn giản rồi, hắn là Hoang Cổ Thánh Thể”, các lão tu sĩ nhìn với ánh mắt cay độc như thể nhìn thấu được thân phận của Diệp Thành thông qua khí tức, chính là thánh thể Diệp Thành.  

             “Hắn? Thánh thể?”, một câu nói của người này mà khiến hiện trường bùng nổ, không ngờ lại là Hoang Cổ Thánh Thể, thật khiến người ta bất ngờ.  

             “Chẳng trách, chẳng trách mà lại mạnh như vậy”, không ít người xoa cằm, bọn họ cũng không cảm thấy khác thường như trước nữa, đã là Hoang Cổ Thánh Thể thì có sức mạnh bá đạo cũng không có gì là lạ.  

             “Ở đại hội Dao Trì cũng chưa từng thấy uy nghiêm của thánh thể, hôm nay được tận mắt chứng kiến rồi”, tất cả mọi người đều choáng ngợp, Hoang Cổ Thánh Thể cùng cấp vô địch, thần thái của hắn nhất định là tuyệt thế.  

             “Không ngờ là Hoang Cổ Thánh Thể, đúng là khiến ta phải bất ngờ”, Thần Tử của Đan Tôn Điện lại bật cười, nói rồi không quên liếc nhìn Thần Tử Phượng Hoàng và Thần Tử Yêu tộc, đã là Hoang Cổ Thánh Thể thì hai ngươi nhất định cũng ngồi không yên, chắc chắn không thể quên nỗi sỉ nhục khi ở đại hội Dao Trì.  

             “Hôm nay đến rồi thì không cần phải đi nữa”, Thần Tử Phượng Hoàng tộc và Thần Tử Yêu tộc trong đám người, đến cả phía Thần Tử Thiên Phạt cũng bật cười, chuẩn bị sát phạt vào trong.  

             “Diệp Thành, ta đã dự trước là ngươi rồi”, Thần Tử Thần Tộc cũng nhận ra thân phận của Diệp Thành, nụ cười cũng trở nên tôi độc hơn, hắn vẫn còn nhớ như in thất bại của mình trong đại hội Dao Trì.  

             “Giờ biết rồi thì vẫn chưa muộn”, Diệp Thành lãnh đạm lên tiếng, sau câu nói đó, lớp áo bào đen và mặt nạ của hắn cũng được tháo ra, để lộ chân dung.  

             “Giết”, Thần Tử Thần Tộc dùng tới khả năng chiến đấu đỉnh phong, hắn đã không thể nào kiềm chế nổi sát khí, hắn như con sư tử hung hãn, cứ thế sử dụng bí pháp nhất khí hoá tam thanh, một Thần Tử hoá thành ba Thần Tử, hắn muốn dùng ba địch một để đấu với Diệp Thành.  

             “Hôm đó ngươi chẳng ra sao, hôm nay cũng thế”, Diệp Thành vẫn tỏ ra mạnh mẽ, một chân đạp tan hư thiên, vẫn là bát hoang quyền bá đạo, một quyền tung ra khiến đạo thân của tên Thần Tử Thần Tộc kia suýt chút nữa thì tan biến ngay tức khắc, hắn lật tay tung ra một chưởng khiến hai đạo thân còn lại cũng bay khỏi hư thiên.  

             “Giết”, bản tôn của Thần Tử Thần Tộc lúc này sát phạt đến, phần trán có thần mang loé sáng, đó chính là bí thuật thần thương, chín đạo hợp làm một khoá chặt mục tiêu là chân thân nguyên thần của Diệp Thành như muốn tung một đòn trảm diệt Diệp Thành.  

             “Ngươi mà cũng xứng sao?”, Diệp Thành hắng giọng không ngừng né tránh, hắn tung chưởng, một chưởng này khiến tên kia bay đi, còn thần mang thần thương của Thần Tử Thần Tộc lại không thể công phá phượng hoàng tiên ngự.  

             Thần Tử Thần Tộc phẫn nộ, thần thương cũng chính là chỗ dựa của hắn nhưng lại vô tác dụng với Diệp Thành, mọi thứ vì phượng hoàng tiên ngự của Phượng Hoàng tộc, đó là sự phòng ngự tuyệt đối của nguyên thần, chín đạo thần thương cũng khó phá.  

             Trong lúc này, Diệp Thành đã sát phạt đến, một chưởng tung ra vô cùng bá đạo khiến cho hai đạo thân của Thần Tử Thần Tộc bay đi, sau đó một đạo thái hư long cấm trấn áp về phái bản thể của Thần Tử Thần Tộc.  

             Thần Tử Thần Tộc tái mặt, phần trán có thần kiếm bắn ra, một kiếm trảm ra thái hư long cấm.  

             Có điều, mặc dù hắn phá được thái hư long cấm nhưng khó có thể chặn lại được một chưởng rợp trời của Diệp Thành, hắn lập tức bị trấn áp đến mức lảo đảo, toàn thân nứt lìa, máu tươi bắn vọt.  

             Thế nhưng đúng lúc Diệp Thành định ra tay trấn áp hắn thì chợt thấy sau lưng ớn lạnh.  

             Đó là một đạo thần mang chói lọi, dung hợp với nhiều bí pháp thần thông, uy lực lạnh lẽo mà u tịch, đó chính là đánh lén, cũng là một đòn tuyệt sát, không hề cho Diệp Thành đường lui.  

             Trong chớp loáng, Diệp Thành lập tức quay người, hắn tế ra lục mạch thần thông, đánh tan thần mang kia.  

             Trong lúc này, ở một bên còn có lôi chớp, uy lực bá đạo, cứ thế ép về phía chân thân nguyên thần của Diệp Thành, đó là một đòn tuyệt sát bay đến, khiến không gian nứt lìa.  

             Diệp Thành lại lần nữa ra tay, sức mạnh long hồn trỗi dậy, hắn thi triển thái hư động.  

             Cho tới lúc này hắn mới nhìn rõ ai đánh mình, đó chính là Thần Tử Yêu tộc và Thần Tử Phượng Hoàng, hai tên này đánh từ hai phía đông và nam, phần trán có thần vân khắc hoạ, chúng sử dụng sức chiến đấu đỉnh phong.  

             “Đường đường là thần tử mà lại đánh lén, hôm nay ta đúng là được mở mang tầm mắt”, Diệp Thành bật cười lạnh lùng nhìn Thần Tử Phượng Hoàng và Thần Tử Yêu tộc, “cách làm của các ngươi đã sỉ nhục uy danh của tiền bối”.  

             “Quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả”, Thần Tử Phượng Hoàng và Thần Tử Yêu tộc bật cười u ám, “chỉ cần ngươi biết hôm nay ngươi phải chết là được rồi”.  

             “Giết”, tiếng hắng giọng lạnh lùng vang lên, Thần Tử Thần Tộc và hai đạo thân sát phạt lại từ phía tây, bản thể thần tộc cũng sát phạt tới chặn ở phía Bắc, mặt mày tôi độc, sát khí ngút trời.  

             “Hừ!”, tiểu Cửu Tiên trong đám người tỏ ra khó chịu định giúp đỡ nhưng lại bị Cửu Tiêu Chân Nhân ngăn lại, ông ta không muốn cháu gái mình tham gia vào việc này, nếu không sẽ khiến sự việc thêm hỗn loạn.  

             “Ông, rõ ràng bọn họ ức hiếp người”, tiểu Cửu Tiên bĩu môi nhìn sang bên.  

             “Thế giới của kẻ mạnh nào có công bằng”, Cửu Tiêu Chân Nhân lắc đầu bất lực, “cháu cần phải hiểu chỗ khó xử của ông, những gì ông có thể làm chỉ có thể là ngăn các lão bối lại thôi”.  

             “Đây là một đấu năm mà”, khi hai người đang nói chuyện thì tu sĩ tứ phương đã xôn xao.  

             “Cửu Tiêu Chân Nhân không quan tâm sao?”, có người vô thức ngẩng đầu nhìn về phía Cửu Tiêu Tiên Kiếm trên cao, mẹ kiếp, hai người sát phạt vào trong rồi mà còn không thấy có phản ứng gì.  

             “Ngươi bị điếc hay đầu úng nước vậy?”, có người lên tiếng mắng chửi, “Cửu Tiêu Chân Nhân đã nói trước rất rõ ràng là lão bối không được tham chiến, có nói tiểu bối không được tham chiến đâu”.  

             “Giải phong cấm cho ta”, Hồng Trần Tuyết phẫn nộ, bà ta lạnh lùng nhìn hai lão già hắc bạch, giọng lạnh thấu xương, trận dung một đấu năm, cho dù là Diệp Thành thì cũng sẽ phải bại.  

             “Thần nữ đừng nóng vội”, hai lão già trầm giọng, “vì một thánh thể Chuẩn Thánh mà để Đan Tôn Điện phải đối đầu với Thần tộc, Yêu tộc và Phượng Hoàng tộc sao?”  

             “Sư muội, ta cũng là vì muốn tốt cho muội thôi”, Thần Tử Đan Tôn Điện nhếch miệng nhìn Hồng Trần Tuyết, “đường đường là thần nữ của Đan Tôn Điện, không thể vì chuyện cá nhân mà không mang đại cục được”.  

             “Đừng giả tạo nữa, nhìn đã thấy khó chịu”, Hồng Trần Tuyết nói thẳng.  

             “Muội...”, Thần Tử Đan Tôn điện mặt mày tối sầm, trong đôi mắt rõ hung quang, nếu không phải hai Đại Thánh của Đan Tôn điện đang ở đây thì hắn đã sỉ nhục Hồng Trần Tuyết rồi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement