Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Côn Bằng? Kim Ô? Nhìn thấy hai bóng người nhếch nhác đó, mọi người đều sững sờ, vẻ mặt cũng lộ vẻ ngạc nhiên, nếu không nhầm thì người văng ra xa chính là thái tử Kim Ô và thái tử Côn Bằng.  

             Chuyện gì thế? Quỳ Ngưu, Thiên Thương Nguyệt, Tiểu Viên Hoàng lần lượt ngừng đánh, ngẩng đầu nhìn lên trời.  

             Đại Kỳ Bát Xà, đám người Thần Bằng chín cánh cũng ngừng đánh, khó tin nhìn lên bầu trời, Kim Ô và Côn Bằng thế mà lại văng ra xa, nhìn bộ dạng nhếch nhác của họ rõ ràng là đã bị đánh bại.  

             Vậy thì có vấn đề rồi đây, là ai đã đánh họ? Hoang Cổ Thánh Thể Diệp Thành sao?  

             Trong tiên hải màu tím chỉ có ba người, ngoài Côn Bằng và Kim Ô thì chỉ còn Diệp Thành, nhưng hắn có sức chiến đấu mạnh như thế sao? Có thể đánh bay Côn Bằng và Kim Ô khi bị áp chế tuyệt đối?  

             Mọi người đều tỏ ra ngờ vực, không biết trước đó trong tiên hải màu tím đã xảy ra chuyện gì.  

             Hai tiếng ầm ầm vang lên từ trên bầu trời, Côn Bằng và Kim Ô văng ra xa đều dừng lại, có lẽ cơ thể của hai người quá nặng, lúc ngã xuống, hư không còn vang lên tiếng động lớn.  

             Hai người không nói lời nào, nôn ra ngụm máu, hoảng hốt nhìn tiên hải màu tím.  

             Mọi người cũng đều đang nhìn tiên hải màu tím giống hai người họ, nghi ngờ trong Tiên Hải có gì.  

             Tiên hải màu tím cuồn cuộn đã bị bốc hơi với tốc độ có thể nhìn thấy dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, nó biến thành từng làn sương mù, mù mịt đến mức nhìn không rõ bên trong là vật gì.  

             Bầu trời lại vang lên một trận ầm ầm, sau đó là là từng tiếng xoẹt xoẹt dày đặc, chậm rãi nhưng có tiết tấu, mỗi một tiếng vang lên, trời đất đều sẽ chấn động.  

             Nghe kỹ lại thì đó là tiếng bước chân người, có lẽ cơ thể nặng như núi, nặng đến nỗi khi lòng bàn chân chạm đất thì bầu trời lại vang lên tiếng ầm ầm, trời đất rung chuyển.  

             Trong tầng mây mù dày đặc, một bóng người dần dần hiện ra, từ mơ hồ biến thành rõ ràng.  

             Không biết tại sao nhìn bóng người mơ hồ đó, tất cả mọi người đều cảm thấy rùng mình như thể kẻ từ bước ra trong đám mây không phải là người mà là một Ma Thần cái thế.  

             Người đó bước ra khỏi mây mù, chính là Diệp Thành, ánh sáng màu vàng sáng ngời, thánh thể như được đúc bằng vàng, hệt như mặt trời, ngàn vạn tia sáng nở rộ chiếu rọi nơi bùn lầy của thế gian.  

             Khí huyết của hắn dồi dào như sông, đôi mắt vàng của hắn sâu thẳm, bao la như sao trời, bao trùm cả trời đất, màu trắng bồng bềnh đó được từng tia sáng thần thánh bao phủ hệt như một thác nước vàng.  

             Hắn như một chiến thần, người thống trị chín tầng trời, cúi đầu nhìn Bát Hoang, nhìn xuống thế giới, áp đảo chín tầng mây, không ai dám nhìn thẳng vào mắt hắn, như thể chỉ cần nhìn một cái thôi thì sẽ rơi vào địa ngục.  

             “Thánh Nhân? Sao… sao có thể?”, mọi người đều nhốn nháo, trố mắt nhìn Diệp Thành, khí huyết cuồn cuộn đó, uy lực Thánh Nhân bá đạo đó không phải là cấp Chuẩn Thánh.  

             “Thành… Thành Thánh ngay tại đây sao?”, nhiều người há hốc mồm, miệng lưỡi khô khốc: “Thế gian này vẫn còn có người bỏ qua thiên nhân ngũ suy để thăng cấp thẳng lên Thánh Nhân, Hoang Cổ Thánh Thể là yêu nghiệt sao?”  

             “Thảo nào, thảo nào Côn Bằng và Kim Ô bị đánh văng ra ngoài”, thái tử Thanh Long hít sâu một hơi: “Thánh Thể vô địch trong đồng cấp, bây giờ thăng cấp lên Thánh Nhân, hắn có sức chiến đấu cực mạnh”.  

             “Thế là lại thành Thánh ngay lập tức, chưa từng nghe nói”, Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Võ đều nhíu mày: “Hắn làm thế nào mà được vậy, thiên nhân ngũ suy chỉ là trò chơi với hắn thôi sao?”  

             “Chết tiệt, sao có thể lập tức thành Thánh được vậy?”, sắc mặt thái tử Côn Bằng và Kim Ô đều cực kỳ khó coi. Hai người là đương sự, trước đó đều nhìn thấy rõ là Thánh Thể vốn dĩ đã bị hai người trấn áp, nhưng ngay khoảnh khắc đó, Diệp Thành đột nhiên thăng cấp thành Thánh, vung một chưởng đánh văng hai người.  

             “Được, mạnh đấy!”, so với hai người họ, Quỳ Ngưu và Tiểu Viên Hoàng không khỏi vỗ tay tán thưởng, mặc dù không biết vì sao Diệp Thành lại thành Thánh ngay tức khắc như thế nhưng hắn thành Thánh cũng đủ để đảo ngược tình thế ngày hôm nay. Hoang Cổ Thánh Thể vô địch trong cùng cấp, truyền thuyết này là một huyền thoại.  

             “Bất đắc dĩ mới trở thành Thánh sao?”, chỉ có duy nhất một người đầy vẻ lo lắng, đó là Thiên Thương Nguyệt.  

             Trước đó Diệp Thành đã nói rất nhiều với cô ta, trong đó có cả việc phản phệ của Chu Thiên Diễn Hóa.  

             Thánh Nhân sẽ là bước ngoặt với Diệp Thành, cũng sẽ là kết cục của hắn, vì bắt đầu từ Thánh Nhân, tu vi của hắn sẽ thoái hóa dần, chỉ biết trở thành một vô tu thiên sĩ.  

             Nói cách khác, tuổi thọ hiện tại của Diệp Thành đã trở nên cực kỳ hạn chế, trong những năm tới tuổi thọ của hắn sẽ giảm xuống liên tục mỗi khi hắn sử dụng Chu Thiên Diễn Hóa.  

             Diệp Thành đứng giữa hư không nhưng vẫn im lặng không nói gì, hắn không chủ động trở thành Thánh mà là bị động, chính sức mạnh trong bóng tối đã đột phá cấm chế của hắn, ép buộc hắn thăng cấp.  

             Người khác sẽ nghĩ đây là một cơ duyên, nhưng với hắn lại là một tai họa.  

             Sự thay đổi đột ngột đã phá hỏng tất cả các kế hoạch của hắn, mỗi bước đi sau này, hắn đều sẽ luôn ở thế bị động, Chu Thiên sẽ từng bước thay đổi tu vi của hắn, cắn nuốt tuổi thọ của hắn.  

             Người tính không bằng trời tính, hắn thu lại vẻ sầu muộn, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng, từ xa nhìn chằm chằm Côn Bằng và Kim Ô, nếu đã thăng cấp thì hắn sẽ không thể lại lưu lại hậu họa cho người chuyển thế Đại Sở được.  

             Bị Diệp Thành nhìn chằm chằm, Côn Bằng và Kim Ô run rẩy, thế mà lại có suy nghĩ muốn chạy trốn.  

             Diệp Thành bỗng nhiên biến mất, hay nói cách khác là đổi vị trí cho Quỳ Ngưu, mục đích của hắn quá rõ ràng, là muốn chém Đại Kỳ Bát Xà và Thần Bằng chín cánh trước khi tiêu diệt Côn Bằng và Kim Ô.  

             “Ngươi vừa mới thăng cấp, ta muốn xem thử ngươi có bao nhiêu sức chiến đấu”, cũng không biết là sợ hãi hay là điên cuồng, Thần Bằng chín cánh tức giận rống lên một tiếng, biến thành bản thể, chín đôi cánh che phủ trời đất, phun ra tia chớp, mắt bắn ra sấm sét, tiếp cận Nguyên Thần của Diệp Thành.  

             Diệp Thành không nói gì, hờ hững giơ tay lên, tiêu diệt sạch sẽ sấm sét và tia chớp, một bước lao giẫm lên lưng Thần Bằng chín cánh, vẫn không nói lời nào, giơ một đao lên chém đứt chín cánh của gã.  

             Thần Bằng chín cánh hét lên một tiếng, muốn hất văng Diệp Thành ra khỏi lưng, nhưng Thánh Thể của Diệp Thành nặng như núi, thần thông và bí pháp của hắn ta không lay chuyển được Diệp Thành, ngược lại bị giẫm đến mức cơ thể bị thương.  

             Máu văng tung tóe, Diệp Thành giơ tay lên, chín cánh còn lại của Thần Bằng chín cánh cũng bị đứt.  

             Mưa máu tuôn xuống nhuộm đỏ cả bầu trời, đường đường Thần Bằng chín cánh, chín đôi cánh thế mà lại bị Diệp Thành đánh gãy hết, ngay cả đầu chim cũng bị Diệp Thành vặn xuống, giẫm nát.  

             “Thái tử, cứu ta!”, Thần Bằng chín cánh sợ rồi, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ, Nguyên Thần thoát ra khỏi cơ thể, chạy thẳng đến chỗ Kim Ô và Côn Bằng, sức mạnh của Diệp Thành đã làm mời giới hạn chấn động của hắn ta.  

             Diệp Thành không đuổi theo, tay cầm chiến mâu, bị hắn vung ra, một đường đâm xuyên hư không.  

             Thần Bằng chín cánh quỳ xuống, chưa kịp chạy thoát khỏi hư không đó thì đã bị chiến mâu của Diệp Thành đâm chết.  

             Hình ảnh đẫm máu, những người đứng xem không khỏi nuốt nước miếng, Hoang Cổ Thánh Thể mạnh đến mức hơi đáng sợ, Thần Bằng chín cánh chính là cấp Thánh Nhân hàng thật giá thật, nói chém là chém vậy à.  

             “Mạnh quá!”, ánh mắt Côn Bằng và Kim Ô đầy vẻ ngưng trọng, nếu hai người họ một đánh một thì sẽ không phải là đối thủ của Diệp Thành, vì cho dù là bọn họ, cũng khó mà giết được Thần Bằng chín cánh.  

             “Lão thất, đủ rồi”, Quỳ Ngưu không khỏi hét lên một tiếng, đám người Tiểu Viên Hoàng cũng lớn tiếng hét lên, Chuẩn Thánh và Thánh Nhân, quả thật chênh lệch một trời một vực.  

             “Ngươi chạy được sao?”, trong tiếng hò hét, Diệp Thành ngăn Đại Kỳ Bát Xà đang muốn chạy lại.  

             “Ngông cuồng”, Đại Kỳ Bát Xà điên cuồng gào lên, cũng biến thành bản thể, có tám cái lưỡi cực lớn, đều lộ ra huyết quang, đôi mắt rắn kia đó vẫn lạnh lùng, âm trầm, đầy vẻ khát máu.  

             Diệp Thành vẫn tung ra một chưởng quét sạch tám huyết quang đó, lao đến chém thật mạnh, hắn giơ tay lên kiếm chém xuống, bảy trong tám đầu lưỡi Đại Kỳ Bát Xà đã bị hắn chặt đứt, máu phun ra như suối, bắn thẳng lên trời.  

             “Giết cho ta!”, Đại Kỳ Bát Xà gào lên, miệng phun ra cổ ấn.  

             Đó là một vương binh Chuẩn Thánh, dung hợp với đạo tắc Bát Kỳ, cũng không biết đã thôn phệ biết bao sinh linh, tiếng gào thét thê thảm vang lên, thần văn trên đó hồi sinh, uy lực hủy diệt cuồng nộ, áp đảo trời đất.  

             Diệp Thành vung kiếm lên, một nhát kiếm chém gã lăn lộn, thần quang của cổ ấn đó lập tức bị triệt tiêu, vang lên tiếng ong ong, muốn quay về trong cơ thể chủ nhân nhưng lại bị Thần Đỉnh từ trên trời lao xuống nuốt chửng.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement