Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

“Điều này không thể xảy ra! Không thể nào!”, Côn Bằng và Kim Ô rít lên, như chó lên cơn dại vậy,  

             Đại Đế hai tộc này đều ở trong đó, cũng bị thiên kiếp của Hoang Cổ Thánh Thể dẫn tới.  

             Đây là sự châm chọc, cũng là nỗi nhục, họ lại nhìn thấy tổ tiên nhà mình trong thiên kiếp kẻ khác, ngược lại, với họ, bất luận là thiên kiếp nào, chưa ai có vinh dự đặc biệt này.  

             Sự ngạo mạn của họ hoàn toàn bị chà đạp trong khoảnh khắc này, Diệp Thành đã coi thường, không coi họ là đối thủ. Hiện tại đối thủ của hắn chính là Đại Đế tổ tiên của họ, là sự tồn tại trên cao.  

             “Bốn Đại Đế, đúng là coi trọng vãn bối!”, chiến huyết Diệp Thành sục sôi như lửa đang thiêu đốt, chiến lực tăng lên tới mức tràn đầy, không hề dám lơ là.  

             Hai trăm năm trước, thiên kiếp Hoàng Cảnh dẫn tới Đông Hoa Nữ Đế, chỉ một người đã đủ khiến hắn sợ hãi rồi.  

             Một trăm năm trước, thiên kiếp Chuẩn Thánh lại rước lấy Đấu Chiến Thánh Hoàng và Thái Hư Long Đế, hắn rơi vào cảnh thập tử nhất sinh.  

             Hôm nay lại gặp Đế Đạo pháp tắc, hơn nữa còn không phải là một hay hai người mà trực tiếp nhân đôi số lượng thành bốn, toàn bộ đều đã từng là cường giả đứng đầu chư thiên vạn vực, thống ngự vạn linh, là sự tồn tại vô địch.  

             Một thành hai, hai thành bốn, Diệp Thành đang vô cùng hoài nghi là đến kiếp Chuẩn Thánh Vương chắc sẽ có tới tám Đế đạo thân, kiếp Thánh Vương là mười sáu, kiếp Đại Thánh là ba mươi hai, kiếp Chuẩn Đế chắc thành sáu mươi tư mất.  

             Coi như hắn đã nhìn ra được, là ông trời đang muốn cho một trăm ba mươi vị Đế của Huyền Hoang xuất hiện một lần.  

             Ngẫm lại thì đó cũng là ảo tưởng thôi, tu vi của hắn sẽ ngừng bước ở cấp Thánh Nhân, không tiến vào được Chuẩn Thánh Vương, thế càng không phải nói tới Thánh Vương, Đại Thánh và Chuẩn Đế sau đó.  

             “Đánh thắng sẽ là Lăng Tiêu Tiên Khuyết, đánh không lại sẽ là Cửu U Hoàng Tuyền”, Diệp Thành cầm kiếm trong tay, chân dẫm lên Hoàng Kim Thánh Hải, đầu đội Hỗn Độn Thần Đỉnh, tạo thành dị tượng hỗn độn.  

             Dù là Đông Hoa Nữ Đế trong kiếp Hoàng Cảnh năm xưa hay là Thái Hư Long Đế và Đấu Chiến Thánh Hoàng trong kiếp Chuẩn Thánh, hoặc là Côn Bằng Đại Đế, Kim Ô Đại Đế, Huyền Vũ Đại Đế và Kỳ Lân Đại Đế hôm nay, toàn bộ để đều phải là Đại Đế chân chính, mà đó chỉ là Đế đạo lạc ấn dung hợp với trời đất từ muôn đời trước.  

             Nói trắng ra là bốn Đại Đế pháp tắc hiện giờ đều là cấp Thánh Nhân, cùng cấp với hắn.  

             Hắn đã có giác ngộ, lần này, nếu muốn sống thì phải chém tan bốn vị Đại Đế cùng cấp với mình, là thiếu niên thánh thể và thiếu niên Đại Đế, hơn nữa là trận thế một đấu bốn.  

             Trời đất chấn động, không chịu được uy áp của bốn vị Đế nên mất đi trật tự, hỗn loạn vô cùng.  

             Bốn vị Đế đều chuyển động, từ Đông - Tây - Nam - Bắc lao vào giữa, thân thể nặng như núi, chân giẫm đất bằng lắc lư dữ dội, Đế Đạo pháp tắc bay múa, từng luồng từng tia đều trong đại đạo.  

             Kim Ô Đại Đế tấn công trước, một kiếm chém ra cả ngân hà, mở ra trời đất mênh mông.  

             Còn đây là một kiếm húy trời diệt đất, ẩn chứa đạo hình đế tắc, mang theo nghìn vạn đạo pháp, biến đổi nhanh tới cực hạn. Kim Ô Đại Đế chính là sự bất ngờ, tên của hắn ta vẫn còn có thể uy hiếp chư thiên tới tận ngày nay.  

             Diệp Thành không dám chậm trễ, tay vội vung kiếm, chặt đứt ngân hà, hắn có thù oán với tộc Kim Ô nhưng lại kính sợ Kim Ô Đại Đế, đây là chí tôn muôn đời, từng bảo vệ mọi sinh linh.  

             Diệp Thành thở dài, thân là đời sau của Đế mà hành vi hiện giờ của tộc Kim Ô lại đang bôi nhọ uy danh hiển hách của người đi trước, cấp Đế là thần thoại bất diệt, việc làm của tộc Kim Ô chính là làm bẩn vinh quang của tổ tiên.  

             Côn Bằng Đại Đế lao tới, một chưởng cách trời đánh tới, nặng như núi lớn, đè ép tới mức hai chân Diệp Thành cong xuống, thánh thể không chịu được sức nặng nên nứt vỡ, thánh huyết chói mắt tràn ra.  

             Khí huyết Diệp Thành bốc lên, truyền vào các kinh mạch lớn, cắn răng chịu đựng một chưởng này.  

             Hắn cũng kính sợ Côn Bằng Đại Đế nhưng khinh thường con cháu của đối phương, giống tộc Kim Ô, họ làm nhục uy danh của tiền bối, Đại Đế vang dội cổ kim nào ngờ được con cháu là tệ hại tới vậy.  

             Chỉ trong tích tắc, Huyền Vũ cũng đã đánh tới, một chưởng như đao thần, chém đứt cả thế giới.  

             Diệp Thành cắn răng, cũng hứng lấy một chưởng này, chín Bát Hoang Quyền hợp hành một, đánh trả Huyền Vũ Đại Đế một kích.  

             Nhưng dù một quyền này của hắn khá mạnh mẽ, nó lại như đánh vào ván sắt, chẳng những không thể làm bị thương Huyền Vũ Đại Đế mà ngược lại còn làm xương của hắn vỡ vụn, đâm rách da, máu bắn tung tóe.  

             Diệp Thành thầm tặc lưỡi, Huyền Vũ Đế không hổ là Đại Đế phòng ngự mạnh nhất trong một trăm ba mươi Đế của Huyền Hoang, có lớp phòng thủ bá đạo như vậy, người cùng cấp khó mà phá vỡ phòng thủ của hắn ta.  

             Trong lúc đang nghĩ thầm, Kỳ Lân Đại Đế cũng đã tới, một ngón tay nghiền nát mọi thứ đâm xuyên qua lồng ngực Diệp Thành.  

             Thánh huyết lại phun ra, từng giọt trông vô cùng chói mắt, tuy bốn vị Đế chỉ là pháp tắc thân nhưng lại phối hợp ăn ý, Đế Đạo pháp tắc tung bay, dị tượng đan xen, đó là từng mảng của đại địa Hồng Hoang.  

             Vẻ mặt nghiêm nghị, trong lúc giao phong ngắn ngủi vừa rồi, hắn mới biết được sự mạnh mẽ của Đế. Tuy là Đại Đế thời thiếu niên cấp Thánh Nhân nhưng cũng đã có tư cách bễ nghễ thiên hạ, bằng không cũng sẽ chẳng nghịch thiên tới mức được phong Đế.  

             Diệp Thành không dám khinh suất, người có thể được phong Đế nào phải loại hời hợt đơn giản. Họ xuất sắc tới mức có thể sánh vai với đại đạo, thậm chí bao trùm phía trên đại đạo, họ là đứng đầu trong đạo.  

             Không dám nghĩ nhiều, Diệp Thành phất tay, vô số phi đao bay ra khắp bốn phía, nhưng chúng không tấn công mà cứ lơ lửng trên trời, có cái cắm dưới đất, không có quy luật, chỉ được cái số lượng nhiều.  

             Hắn làm thế là để chuẩn bị cho di thiên hoán địa, hoặc có thể nói là hắn không định trực diện đánh với bốn Đại Đế mà định lợi dụng sự ảo diệu của di thiên hoán địa để kéo dài thời gian.  

             Đây là kế hoạch chiến đấu của Diệp Thành, muốn sống thì phải chém bốn Đế, không thì là kéo dài cho tới hết thời gian thiên kiếp, mà hiện tại, hiển nhiên là hắn không thể đánh với bốn người.  

             Kỳ Lân Đại Đế tấn công, vẫn là một kiếm đáng sợ, còn là Đế đạo tuyệt sát.  

             Diệp Thành không dám đỡ đòn mà trao đổi vị trí với một thanh phi đao cách đó nghìn trượng, tránh thoát đòn này.  

             Huyền Vũ Đại Đế đuổi theo như bóng với hình, đạp trời bay tới, tung thêm một chưởng, uy lực bá đạo nhưng chưởng này bị hụt, vì Diệp Thành đã tráo đổi vị trí với một thanh phi đao khác.  

             Sau đó Kim Ô Đại Đế và Côn Bằng Đại Đế cùng nhau xông lên, đánh ra một thần thông cái thế.  

             Diệp Thành thay đổi vị trí, không đánh trực diện mà cứ dịch chuyển, bí pháp di thiên được sử dụng rất thuần thục, hắn bay loạn khắp nơi, không có quy tắc gì, cũng càng khó tìm ra tung tích.  

             “Thánh thể cũng biết Phi Lôi Thần Quyết à?”, người xung quanh sửng sốt, vẻ mặt kinh ngạc.  

             “Gì mà Phi Lôi Thần Quyết, đó là di thiên hoán địa”, có một ông lão tinh mắt vuốt râu: “Nhưng hắn dùng bí pháp thuần thục như vậy đúng là có thể sánh ngang Phi Lôi Thần Quyết!”  

             “Vốn muốn xem một cuộc đại chiến, ai ngờ Diệp Thành lại dùng mưu kế!”  

             “Bằng không thì còn cách nào hả!”, lại là ông lão kia, ông ấy liếc kẻ mới nói chuyện: “Bốn thiếu niên Đại Đế cùng cấp, thằng ngu mới liều mạng, chán sống quá à?”  

             “Ta chạy! Ta tiếp tục chạy!”. Trong tiếng bàn tán, Diệp Thành ơ nơi xa chơi vô cùng vui vẻ, hơn vạn thanh phi đao lần lượt bị thay đổi, người xem hoa cả mắt.  

             Bốn Đế đuổi theo nhiệt tình, bí pháp Đế đạo cực kỳ đáng sợ, dù vậy cũng không thể làm Diệp Thành bị thương.  

             Trong lòng hắn còn thầm cảm thấy may mắn, nếu đấu theo cách này thì sẽ dễ dàng kéo dài tới khi hết thời gian.  

             Nhưng bốn vị Đế nào chỉ là danh ảo, tuy là pháp tắc thân, không có thần trí nhưng vẫn còn bản năng chiến đấu, họ liên tục ra tay, dùng Đế đạo thần thông, phong bế không gian trong tám vạn trượng.  

             Kim Ô Đại Đế còn tung chưởng quét ngang, mấy thanh phi đao của Diệp Thành lập tức biến thành tro bụi.  

             Kết quả, biện pháp di thiên hoán địa của Diệp Thành lập tức thất bại, Đế đạo thần thông che phủ cả không gian, dù là Diệp Thành thì cũng khó mà nghịch chuyển, lần này di thiên hoán địa cũng chỉ thành vật bày trí.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement