Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Gương thần màu vàng loé ra kim quang, bắn ra từng luồng thần quang sáng chói, chiếu xuống người Âm Minh tử tướng.  

             Trong đỉnh, Diệp Thành và Viêm Long đều đứng lặng, nín thở, bọn họ cũng không chắc liệu gương thần có thể chiếu ra cái gì, tất cả chỉ là thăm dò, nếu thành công, vậy thì là chuyện tốt.  

             Điều khiến bọn họ vui mừng chính là, gương thần vẫn không có bất thường gì, từ từ gom hết thần quang.  

             Nhưng, ba vị Thánh Vương canh giữ bên cạnh truyền tống trận lại khẽ nhíu mày, chỉ bởi vì ngửi thấy mùi tử khí từ trên người Âm Minh tử tướng, không thuộc về người sống, càng giống như người chết.  

             Các ngươi, còn muốn nhìn bao lâu! Diệp Thành thông qua miệng Âm Minh tử tướng hừ lạnh một tiếng.  

             Ba Thánh Vương không đáp lời, cuối cùng liếc nhìn Âm Minh tử tướng một cái, liền mở truyền tống trận.  

             Âm Minh tử tướng bước vào, tuy bước chân có hơi cứng ngắc, nhưng lại vững vàng có lực.  

             Truyền tống trận mở ra, sức mạnh không gian bay vụt, Âm Minh tử tướng trong nháy mắt đã biến mất khỏi trận.  

             Ba Thánh Vương vẫn nhíu mày như trước, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại không nói ra được, chỉ biết Âm Minh tử tướng rất quỷ dị, rõ ràng không có hơi thở người sống, lại vẫn có thể nói, khí chất mạnh mẽ.  

             Trong không gian thông đạo, Âm Minh tử tướng đứng ngay ngắn, giống như một cây lao, cắm ở nơi đó không nhúc nhích, có lẽ là hơi thở âm u lạnh lẽo, thế cho nên mọi người trong thông đạo không dám tới gần hắn.  

             “Đến đây, làm hai chén”. Trong đại đỉnh, Diệp Thành đã trở tay lấy bầu rượu ra, còn thuận tay đưa cho Viêm Long một bầu, tên này ngược lại cũng rất tình cảm, còn không quên làm hai món nhắm rượu.  

             “Gương thần không chiếu ra, hai ta có thể đi thẳng đến Nam Vực rồi”. Viêm Long ha hả cười to, tâm tình gã cũng không tồi, xắn tay áo lên, dốc mạnh bầu rượu, cực kỳ phóng khoáng.  

             “Cẩn thận giữ được thuyền vạn năm, chậm một chút cũng được, không bị bại lộ mới tốt”. Diệp Thành cười cười, bàn tay phất qua Viêm Long, lấy ra một dòng máu tươi, dung hoà vào trong Âm Minh tử tướng: “Dù sao cũng là vật chết, mượn máu tươi của ngươi tăng thêm sinh khí, để tránh làm cho người khác hoài nghi”.  

             “Là ý này à! Đây, lấy thêm chút nữa”. Viêm Long lập tức vươn cánh tay to khoẻ ra.  

             “Vậy lấy thêm một chút nữa?”, Diệp Thành cũng không khách khí, bàn tay to nắm lấy, lấy ra một viên tròn.  

             Việc này quả thật chỉ có dùng máu của Viêm Long, chỉ vì máu của gã có hơi thở Thánh Thể, nếu bị gương thần bắt đến, nhất định sẽ bị soi ra, vậy sẽ là một chuyện tệ hại.  

             Đương nhiên, trong máu của Viêm Long, có huyết mạch của Kim Ô và Côn Bằng, bị Diệp Thành tách ra, lúc này là thời điểm đặc biệt, mọi chuyện vẫn cần cẩn thận, hắn quả thật đã quen cẩn thận rồi.  

             Càng có nhiều máu của Viêm Long dung hoà vào, tử khí của Âm Minh tử tướng được che đậy đi không ít, thêm rất nhiều hơi thở người sống, làm cho người trong thông đạo rất kinh ngạc, nhìn Âm Minh tử tướng với ánh mắt là lạ.  

             Thế này Diệp Thành mới yên tâm, một bên cầm bầu rượu, một tay nắm mảnh đế giác mua lúc trước, cùng dung hoà với đế giác trong tay hắn, tản ra một luồng khí tức không tầm thường.  

             Song, đế giác vẫn không hoàn chỉnh như trước, vẫn còn thiếu một khối, ước chừng to bằng khoảng một ngón út.  

             “Ngươi đoán thử, còn cần bao lâu mới có thể trở về Đại Sở?”. Viêm Long thấy Diệp Thành chăm chú nhìn đế giác, không nhịn được hỏi một câu: “Nói thật, ta thật sự có chút nhớ nhà rồi”.  

             “Ít nhất một trăm năm”. Diệp Thành cất đế giác, nhìn về phía mờ mịt, nụ cười có chút mỏi mệt.  

             “Không biết các chiến hữu có sao không”. Viêm Long ôm bầu rượu, cũng ngẩng cao đầu nhìn phía trên, giống như có thể từ cách xa vạn cổ thanh thiên, nhìn thấy vùng núi sông tươi đẹp kia, đó là quê hương.  

             Một câu nói làm cho hai người đều rơi vào trầm mặc, trong đại đỉnh, ngươi một bình ta một bình, nhìn lại năm tháng huy hoàng trước kia, nhớ lại những ký ức còn quý giá hơn mạng sống.  

             Thiên Ma xâm lấn, khiến núi sông tươi đẹp nhuốm đầy máu tươi, cũng làm cho vô số sinh linh bị chôn vùi trong tai hoạ, con đường máu chồng chất bởi chín nghìn vạn tu sĩ Đại Sở, bọn họ không thẹn với muôn dân, cũng không thẹn với đạo tâm.  

             Không biết khi nào, mới thấy hai người dùng pháp lực giải trừ cảm giác say, chỉ vì đã đến cuối thông đạo.  

             Lần nữa hiện thân lại là một tòa thành cổ mới, sắc trời đã gần rạng sáng, thành cổ rất là phồn hoa.  

             Diệp Thành thông qua mắt của Âm Minh tử tướng, nhìn quanh bốn phía, cảm giác nơi góc tối có không ít cường giả ẩn núp, không thiếu Thánh Vương và Đại Thánh, có người của tộc Kim Ô, tộc Côn Bằng và tộc Bát Kỳ Đại Xà.  

             Diệp Thành mở bản đồ ra, không ngừng đánh dấu bằng bút, kéo ra một đường núi Nam Vực ngắn nhất, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thông qua con đường này, không đến mười ngày là có thể đi ra ngoài.  

             Hắn không lập tức đi đến truyền tống trận trong trung tâm thành ngay, mà xoay người đi đến một cửa tiệm.  

             “Ngươi muốn làm gì, còn có lòng dạ mua đồ?”, Viêm Long không nhịn được nói xen vào.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement