Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Bầu trời đêm sâu lắng, những vì sao như ở ngay trước mắt, ánh trăng rọi xuống như khoác lên cho Tiên Sơn Thiên Đình một cái áo choàng mỹ miều.  

             Dưới ánh nhìn của mọi nơi, Tiên Sơn Thiên Đình vừa dựng dần chìm vào mây mù. Dù có đại năng mở thần thức hay thiên nhãn cũng khó mà nhìn thấy được mảnh đất lành ấy.  

             Đây đều là công lao của Già Thiên Trận thuộc Thái Hư Cổ Long Tộc, muốn nhìn lén bên trong ít nhất cũng phải có tu vi Chuẩn Đế.  

             Nhưng tu sĩ bên ngoài vẫn chưa rời đi, cả đám ngồi xổm ở các đỉnh núi nhìn vùng trời kia.  

             Tất cả mọi người muốn xem thử coi đêm nay cái gọi là Đại Sở Thiên Đình kia có xảy ra chuyện gì không.  

             Xây dựng môn phái ngay cửa Thiên Hư, đại năng trong Thiên Hư chắc chắn sẽ đáp trả, tám phần sẽ gà chó không yên.  

             Trên đỉnh núi ở phía xa, đám Nam Đế và Bắc Thánh vẫn lẳng lặng đứng.  

             Bọn họ cũng hơi lo lắng, sợ Thiên Hư tức giận, tuy năm mươi triệu tu sĩ thì nhiều đó, nhưng cũng không chống lại nổi cơn giận của vùng đất dữ.  

             Trong lúc đang nhìn thì có một bóng hình nhỏ xinh hạ xuống từ chân trời, đó là một cô gái trông như một tinh linh nhỏ.  

             Cô là Đế Cửu Tiên, cũng vừa rèn luyện từ tinh không về, thiếu đôi chút hồn nhiên, nhiều một phần sát khí.  

             Một trăm năm, cô vẫn nhỏ như một cô bé, có lẽ là do công pháp tu luyện nên sẽ chẳng bao giờ lớn lên.  

             Cô hạ xuống đỉnh núi khiến mọi người nghiêng đầu, vẻ mặt kỳ lạ đánh giá cô một lượt từ trên xuống dưới.  

             Dáng vẻ của Đế Cửu Tiên khá chật vật, quần áo xốc xếch, tóc tai bù xù không khác gì ổ gà.  

             "Đây là bị ai làm thế?", Long Kiếp thổn thức một tiếng.  

             "Đừng ăn nói thô bỉ như vậy, ta là bị người đánh, cũng không phải bị người hãm hiếp", Tiểu Cửu Tiên bĩu môi nói.  

             "Chu choa, ai vậy! Dám đánh cả ngươi à".  

             "Đừng nhắc chuyện đó nữa, nhắc đến ta lại bực", Đế Cửu Tiên lấy bình rượu ra nốc một ngụm.    

             "Trên đường gặp một người giống y như ta, ta bèn hỏi nàng có phải đệ tử Diệp Thành không".  

             "Nàng thế mà chẳng thèm để ý đến ta, ta định mặc kệ rồi!"  

             "Kế tiếp, ta đã bị đánh, nhìn nè, nàng cào ta đó".  

             Vẻ mặt Đế Cửu Tiên tràn ngập tức tối, càng kể càng tức, thở phì phì y như chú hổ nhỏ.  

             "Thú vị vậy luôn!", trông dáng vẻ tức giận của Tiểu Cửu Tiên, mọi người đều bị chọc cười, ai đã đẹp thì cả vẻ tức giận cũng vô cùng xinh đẹp.  

             "Cùng thế hệ mà có sức chiến đấu mạnh hơn ngươi thì đúng là không vài người.  

             "Nghe nói Diệp Thành có một đệ tử trông giống cô như đúc, vậy chắc là đúng rồi", Chu Tước khẽ cười: "Sư phụ danh chấn thiên hạ, đệ tử chắc hẳn cũng không đơn giản".  

             "Kia chính là Thiên Đình hả?", Đế Cửu Tiên ngó không trung, chớp chớp đôi mắt to, trong mắt tràn ngập tò mò.  

             Trước khi đến, cô cũng có nghe nói rất nhiều chuyện. Tuy tức giận, nhưng cũng kinh ngạc, đáng sợ nhất vẫn là năm mươi triệu tu sĩ vì cứu Diệp Thành đã đánh nát cả Vạn Trượng Kim Phật, khiến cô cũng hoảng sợ với thân phận của Diệp Thành.  

             Cô cũng hiểu chuyện, không chạy vào quấy rầy Thiên Đình. Trăm năm không gặp, suy cho cùng cũng phải cho người ta thời gian ôn chuyện chứ.  

             Giờ phút này, bầu không khí bên trong Thiên Đình đúng là có chút bùi ngùi, khắp núi đồi đều nồng nặc mùi rượu.  

             Mỗi một ngọn núi đều là một thế lực, chỗ nào cũng mở tiệc, vừa là bữa tiệc nhà, cũng là bữa tiệc của mọi người, không khí ấm áp khiến nhiều người gạt nước mắt.  

             Chính giữa Thiên Đình là một ngọn núi xinh đẹp.  

             Ngọn núi này tên là Ngọc Nữ Phong, giống y như Hằng Nhạc Tông, chính là cố tình xây lên vì Diệp Thành, coi như một món quà tặng cho Thánh Chủ Thiên Đình.  

             Trên đỉnh Ngọc Nữ Phong cũng có tiệc rượu, Tư Đồ Nam, Tạ Vân, Hùng Nhị, Thượng Quan Ngọc Nhi, Thượng Quan Hàn Nguyệt, Bích Du, Lâm Thị Họa đều có mặt, còn có vài vị vương, đời sau Hoàng Giả và nhiều bạn bè khác.  

             Bầu không khí rất ấm áp, lại đượm chút buồn đau.  

             Khắp núi đều cỏ cây tươi tốt, riêng Diệp Thành là gần đất xa trời, đầu tóc bạc phơ, con ngươi già nua đục ngầu, làn da nhăn nheo, hai người ngồi cùng nhau lại càng thấy rõ hơn.  

             "Nào, mời các vị một ly!", Diệp Thành mỉm cười, bưng ly rượu ngọc lên: "Kính các vị đều còn sống, cũng kính các vị kiếp trước đã bảo vệ đồng hành cùng ta".  

             "Phải là chúng ta mời ngươi mới đúng", mọi người đều đứng dậy: "Kính ngươi đã đòi lại món nợ máu cho anh linh Đại Sở, cũng kính người ba trăm năm phong trần mệt mỏi".  

             "Kính hết", Diệp Thành cười, định uống cạn ly rượu, lại bị Thượng Quan Ngọc Nhi ngồi cạnh giật lấy ly rượu.  

             "Uống rượu hại sức khỏe, ta uống giúp ngươi", Thượng Quan Ngọc Nhi rất dứt khoát, rượu của Diệp Thành bị cô ta uống cạn.  

             "Cơ thể không khỏe, lấy trà thay rượu cũng được", Bích Du cười khẽ, rót một ly trà cho Diệp Thành.  

             "Ây da, còn chưa gả qua nữa đó? Giờ đã bắt đầu quản rồi", Hùng Nhi nhếch mép.  

             "Tên mập chết tiệt nhà ngươi, chỉ ngươi nói nhiều!", Thượng Quan Ngọc Nhi cầm lấy một trái linh quả ném tới.  

             "Không đánh!", cơ thể mập mạp của Hùng Nhị uốn éo né linh quả, nhưng lại không né được cái mâm do Bích Du ném tới, trực tiếp bị ném lên mặt.  

             Sau cú khuấy động ấy, bầu không khí bữa tiệc lập tức trở nên sôi động.  

             Diệp Thành cuối cùng vẫn dùng trà thay rượu, với tình hình hiện tại của cơ thể hắn thì rượu tốt cũng hại sức khỏe.  

             Cảnh tượng kế tiếp vẫn vô cùng ấm áp, mọi người trên các ngọn núi đều đứng trên đỉnh núi, tay cầm ly rượu, mời Diệp Thành một ly, biết ơn hắn từ tận đáy lòng.  

             Năm mươi triệu người là con số khổng lồ, cũng không thể nào chạy tới hết được.  

             Đêm khuya tĩnh lặng, vô số người đều say khướt, tay cầm bình rượu, ngửa đầu nhìn bầu trời, kể chuyện hồi xưa, nhớ lại những năm tháng huy hoàng.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement