Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Một đêm không nói chuyện, yên tĩnh đón bình minh.  

             Trên Ngọc Nữ Phong, bóng người qua lại, đều là những hình bóng xinh đẹp.  

             Đó là đám Thượng Quan Ngọc Nhi, cả đám đều hối hả, nói chính xác hơn là đang bận làm đồ ăn sáng.  

             Còn bữa sáng kia thì đương nhiên là làm cho Diệp Thành.  

             Theo từng mâm món ngon trân quý và độc lạ được bưng lên, mùi hương cũng dần ngập tràn cả ngọn núi.  

             Những người đi ngang qua dưới chân núi đều không nhịn được hít hít cái mũi.  

             Trên các ngọn núi đều có người nhìn về nơi xa và thấy được một cách rõ ràng.  

             Ai mà ngờ được nhiều cô gái xinh đẹp tuyệt trần như vậy lại làm một bữa cơm cho người phàm, cảnh tượng kia quả thật là vô cùng mát mắt.  

             Họ vừa thổn thức vừa thở dài, tiếc thay cho Diệp Thành.  

             Diệp Thành vừa dậy, mở mắt đã ngửi thấy mùi thơm.  

             Giờ hắn chính là người phàm, không thể so với thần tiên, không ăn cơm sẽ đói nên bụng cũng đang kêu ọc ọc.  

             "Tướng công, ăn cơm", Thượng Quan Ngọc Nhi cười hì hì, nâng Diệp Thành dậy ngồi xuống trước bàn cơm.  

             "Nói thật, ta vẫn thói quen cô gọi mình là Diệp Thành", Diệp Thành cười gượng, tiếng tướng công kia khiến hắn có hơi ngơ ngác.  

             "Còn ngại nữa chứ", Thượng Quan Ngọc Nhi đưa đũa cho Diệp Thành: "Đêm nay, chúng ta sẽ động phòng".  

             "Còn có chúng ta nữa", cô nhóc Lạc Hi vừa gắp rau vừa cười hì hì không chút rụt rè.  

             "Ta vẫn muốn sống thêm mấy ngày nữa", Diệp Thành sờ soạng bưng chén lên, vùi đầu lùa cơm.  

             Câu đó của hắn chọc các cô cười khanh khách.  

             Bất kể là Thượng Quan Hàn Nguyệt hay Lâm Thi Họa thì lúc này đều buông bỏ sự ngại ngùng, thể hiện tấm chân tình của mình.  

             Diệp Thành đã mù, không thể nhìn thấy các cô mặc áo cưới, đây là một tiếc nuối. Vì vậy, các cô cũng không muốn trước khi Diệp Thành mất, lại hối hận khi không thể trở thành tân nương của hắn.  

             Khung cảnh trên Ngọc Nữ Phong vô cùng ấm áp, những cô gái tuyệt sắc đều những cô vợ dịu dàng bảo vệ cho hạnh phúc của mình.  

             Sau khi ăn xong, Diệp Thành rảnh rỗi ngồi một tay cầm khúc gỗ, một tay cầm dao điêu khắc tượng gỗ.  

             Chúng nữ ngồi xung quanh, đôi tay chống cằm, đôi mắt xinh đẹp trong vắt, dịu dàng như nước, ánh lên vẻ say mê.  

             Diệp Thành bắt đầu kể về những chuyện thời còn trẻ, mỗi sự kiện đều là một câu chuyện xưa, giống y như cụ ông đang kể chuyện cho người đời sau nghe.  

             Hơn mười ngày kế tiếp, hắn đều trải qua y như vậy.  

             Chúng nữ cũng vô cùng xứng chức sắm vai người vợ.  

             Ngoài động phòng ra thì những chuyện khác đều được làm hết không sót cái nào.  

             Ngọc Nữ Phong tựa như trở thành một cấm địa, mọi người ăn ý không ai đi lên làm phiền khung cảnh ấm áp hiếm có ấy.  

             "Thật mong Diệp Thành có thể vẫn luôn sống như vậy với các cô ấy", tại ngọn núi bên cạnh, Tiểu Cửu Tiên mím môi nói.  

             "Tướng công, ta cũng nấu cơm cho chàng", thần nữ Linh Tộc kéo lấy Long Kiếp, đôi mắt đẹp chớp chớp, cười duyên nói.  

             "Tướng công gì chứ!", thần tử Vu Tộc lập tức bùng nổ, giật thần nữ Linh tộc lại: "Có làm cũng là làm cho ta".  

             "Để ta thả cả ký thạch tín, nghẹn chết ngươi".  

             "Nghẹn chết cũng được", thần tử Vu Tộc rung đùi đắc ý, lại bị thần nữ Cổ Tộc nhéo đau nhe răng trợn mắt.  

             "Kỳ Lân, ngươi đó về nhà đi được không", bên này, Huyền Vũ, Thanh Long và Bạch Hổ đều đen mặt nhìn Nam Đế.  

             "Trêu ngươi chọc ngươi gì à", Nam Đế liếc ba người nói.  

             "Câu mất cả linh hồn nhỏ bé của Chu Tước đi luôn rồi, điển hình thằng chó", sắc mặt ba người càng đen, suýt nữa nổi đóa.  

             "Ta... hử?", Nam Đế vừa mở miệng đã nghiêng đầu, híp mắt nhìn về phương xa.  

             Chẳng những y mà đám Long Kiếp, Huyền Vũ và những tu sĩ trong Thiên Đình cũng đồng loạt nhìn về phía xa.  

             Chỉ thấy vùng trời một phía ù ù rung chuyển, yêu khí cuồn cuộn, vần vũ tụ thành một đại dương như muốn nuốt trọn đất trời, khu vực ấy đều bị bóng tối bao phủ.  

             "Có tộc lớn nào đó đã giải phong ấn", Bắc Thánh ngẫm nghĩ nói.  

             "Chắc là Yêu tộc", Nam Đế không khỏi cau mày.  

             "Đúng như lời Diệp Thành, tộc đầu tiên mở phong ấn sẽ là kẻ địch của Thiên Đình", Long Kiếp hít sâu một hơi.  

             Trên Ngọc Nữ Phong, Diệp Thành cũng đứng dậy, bước lên Tiên Hỏa bay lên không. Tuy hắn mù, nhưng cũng đang nhìn về phía kia.  

             Chúng nữ ở đằng sau, lẳng lặng đứng cạnh hắn, mặt mày lạnh lẽo, sự ấm áp hiếm có lại bị Yêu tộc mở phong ấn mà hóa thành hư không.  

             "Khởi động kết giới, toàn quân cảnh giới", Diệp Thành mở miệng, giọng nói của người phàm lại leng keng đựng đầy uy nghiêm.  

             Thoáng chốc, kết giới của Thiên Đình đồng loạt được khởi động, tầng tầng bao phủ Tiên Sơn, bảo vệ kín kẽ.  

             Kế tiếp là trận pháp tấn công, hết trận này đến trận khác được mở ra và đều là sát trận có sức mạnh phi thường.  

             Bất kể là kết giới bảo vệ hay trận pháp tấn công thì đều chất đống nguyên thành để duy trì sức tiêu hao khổng lồ của nó.  

             Tất cả mọi người mặc áo giáp vào, lấy sát kiếm ra, cầm chiến mâu lên, sát khí lạnh băng.  

             Bọn họ biết kế tiếp sẽ có một trận đấu ác liệt.  

             Yêu tộc là một trong chín tộc Viễn Cổ, là bá chủ ở thời đại đó, từng có Đại Đế, truyền thừa bất hủ.  

             Quan trọng là tộc này có Đế Binh, nó là pháp khí hủy thiên diệt địa, một khi lấy ra thì chắc chắn sẽ là khung cảnh trời sụp đất nứt, gây ra kiếp nạn.  

             Vậy mà, chủng tộc cỡ đó lại là kẻ thù của Thiên Đình. Lần này mở phong ấn, chắc chắn sẽ đến hạch tội bọn họ.  

             Huyền Hoang chấn động, đồng loạt nhìn về phương hướng phát ra tiếng nổ ấy.  

             "Mở phong đầu tiên chính là Yêu tộc của chín tộc Viễn Cổ", lớp tiền bối vuốt râu, thổn thức không thôi.  

             "Thiên Đình sắp gặp nạn rồi, Yêu tộc có Cực Đạo Đế Binh đó".  

             "Bọn họ có dám đánh hay không còn chưa chắc nữa là! Ô dù của Thiên Đình là Thiên Hư, Yêu tộc cũng phải nghĩ kỹ trước khi đánh".  

             "Mở phong, mở phong ấn rồi", tại Linh Sơn của Tây Mạc, Phượng Tiên điên cuồng kích động, khuôn mặt vốn từ bi lại lộ ra nụ cười ác độc đầy khủng bố.  

             Yêu tộc mở phong ấn, Phượng Hoàng Tộc chắc cũng sắp, cô ta cũng chẳng cần núp ở Linh Sơn nữa, có thể không cần kiêng nể mà trả thù.  

             Có lẽ, không cần chờ đến khi Phượng Hoàng Tộc của cô ta mở phong ấn, chỉ mình Yêu tộc đã có thể tiêu diệt Thiên Đình. Cực Đạo Đế Binh thì chỉ có Đế Binh mới chống lại được.  

             Mà hiển nhiên, Thiên Đình cũng không có Đế Binh. Nếu Yêu tộc sử dụng Đế Binh thì muốn diệt Thiên Đình cũng chẳng việc khó khăn gì.  

             "Chết đi! Chết đi!", Phượng Tiên càng nghĩ càng phấn khích như muốn hóa điên, lộ ra vẻ mặt tà ác của mình.  

             Còn chưa xem chiến, nhưng cô ta như đã thấy được Thiên Đình máu chảy thành sông, khung cảnh ấy chắc hẳn sẽ vô cùng tuyệt vời.  

             Ầm!  

             Dưới sự chú ý của mọi nơi, một dãy núi hùng vĩ nằm tại Trung Châu chợt chấn động đất rung núi chuyển.  

             Đó là Tiên Sơn của Yêu tộc, bị yêu khí che đậy.  

             Dù đại năng cũng không thể nhìn xuyên, chỉ vì Yêu tộc có Đế Binh và được bao phủ bởi Đế Đạo pháp tắc, chẳng thể nhìn trộm.  

             Ngọn Tiên Sơn của Yêu tộc dần yên lặng lại, đội hình vô cùng khủng bố, trong biển yêu có dị tượng không ngừng biến hóa đen xen lẫn nhau.  

             Đây thật sự là một con quái vật khổng lồ, tỏa ra Đế Uy, trấn áp Bát Hoang khiến linh hồn người ta run rẩy.  

             "Là ai giết con ta?", trong núi vang lên một tiếng hét đầy giận dữ, khí thế lạnh lẽo như băng khiến đất trời rung chuyển.  

             Câu nói giận giữ rung trời ấy phát ra từ Yêu Hoàng của Yêu tộc.  

             Thẻ bài nguyên thần của thần tử Yêu tộc đã nát từ hơn 100 năm trước, chứng tỏ thái tử Yêu tộc đã chết.  

             Khi ấy, Yêu tộc bất đắc dĩ đang phong ấn, không thể trở về.  

             Giờ phong ấn đã mở, là Yêu Hoàng của Yêu tộc, ông ta phải đòi lại món nợ máu này cho thái tử, thần cản diệt thần, phật cản diệt phật.  

             Tu sĩ xưng quanh đồng loạt lùi về phía sau, sợ bị cơn giận của Yêu tộc lan đến.  

             "Là ai giết con ta", Yêu Hoàng bước ra Tiên Sơn, đứng giữa không trung rũ mắt nhìn xuống chúng sinh như một vị vua, đôi mắt yêu tộc khiến mọi người không dám nhìn thẳng.  

             Không ai trả lời câu hỏi của ông ta, nếu dám nói thì chắc chắn sẽ chọc phải Thiên Đình, ai mà lại nói chứ.  

             "Là Diệp Thành, là Thiên Đình", họ không trả lời không có nghĩa là chẳng ai dám trả lời, hơn nữa còn hét lên, số lượng còn kha khá, cuồn cuộn như nước.  

             Đó là một đám người đông nghìn nghịt xông đến từ chân trời  

             Nhìn kỹ mới biết là đội quân của Thái Thanh Cung, Vũ Hóa Thần Triều và Chí Tôn Thành. Sau khi biết được Yêu tộc mở phong ấn, bấy giờ mới dám trở về, định bắt tay với họ tiêu diệt Thiên Đình.  

             Trong lúc nói chuyện, ba nhà đó đã chạy đến, chắp tay vái chào Yêu Hoàng: "Là Diệp Thành và Thiên Đình đã giết thái tử Yêu tộc".

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement