Trận chiến kết thúc, bên ngoài Thiên Hư xác chết la liệt, máu chảy thành sông.
Mặt đất ướt đẫm máu tươi, cắm vô số thanh kiếm chiến mâu bị gãy chống chọi giữa đầy trời cát vàng bay múa.
Ai mà ngờ được khu vực này lại mai táng hơn mười triệu tu sĩ, chỉ Chuẩn Đế thôi đã có bốn người.
Trận chiến này, bốn tộc không có gì ngoài Đế Binh và chúng đều trở thành bụi bặm. Trăm ngàn năm sau, tên tuổi của nó sẽ xuất hiện trong lịch sử Huyền Hoang
.
"Về nhà!", chín Hoàng của Đại Sở dẫn theo Diệp Thành và năm mươi triệu tu sĩ bay lên trời, tiến thẳng về Đại Sở.
Một câu về nhà khiến năm mươi triệu tu Thiên Đình bật khóc.
Ba trăm năm, họ đã đợi giờ phút này ba trăm năm.
Họ tựa như một đứa trẻ mồ côi, còn quê hương luôn mong ngóng kia chính là vòng tay cực kỳ ấm áp của mẹ.
Quần chúng xem chiến ngửa đầu, trong mắt tràn ngập vẻ kính nể, chín Hoàng của Đại Sở thật sự rất mạnh, vừa đến đã tiêu diệt năm truyền thừa của Đế đạo.
Trận chiến hôm nay, họ đã lập nên tên tuổi của Thiên Đình.
Chuyện này chắc chắn sẽ trở thành một thần thoại bất hủ, được thế hệ cùng trang lứa của Chư Thiên Vạn Vực ca ngợi suốt đời.
Chín Hoàng vừa đi, năm Thiên Vương của vùng đất dữ cũng xoay người lần lượt trở về Thiên Hư, Luyện Ngục, Minh Thổ, Vong Xuyên, Hoàng Tuyền của mình.
Vì tìm Đại Sở, họ đã rời đi ba trăm năm, một thời gian rất lâu.
Vùng đất dữ cũng có sứ mệnh của nó, lần này trở về họ sẽ không rời khỏi một cách dễ dàng nữa chỉ vì năm vùng đất dữ ảnh hưởng rất rộng.
Kiếm Thần nhìn thoáng qua không trung, ánh mắt ngừng lại trên người một người, sau đó vươn tay hút ông ta tới.
Đó là một đạo sĩ già râu xồm xoàm, không phải Yên lão đạo thì là ai?
"Văn bối ra mắt Kiếm Thần!", Yên lão đạo vội vàng vái chào, thầm nghĩ bụng không biết tại sao Kiếm Thần lại bắt mình?
"Có biết Nhân Vương ở đâu không?", Kiếm Phi Đạo nhìn chằm chằm ông ta, dường như đã biết ban đầu Yên lão đạo là người của Nhân Vương.
"Hơn trăm năm trước, ta từng bắt tay với Diệp Thành và Bắc Thánh suy diễn, song lại chỉ xuất hiện một khung cảnh, không biết là ở đâu!", Yên lão đạo lấy một thẻ ngọc ra rồi bóp nát nó.
Thẻ ngọc vỡ vụn lộ ra thần quang, biến thành một bức tranh giữa không trung, bên trong là một mảnh núi sông.
"Kiếm Thần hiểu rộng biết nhiều, không biết có nhận ra đây là đâu không?", Yên lão đạo nhìn Kiếm Thần thử hỏi.
Kiếm Thần không đáp, ngó màn ảnh rồi liếc nhìn Đông Hoàng Thái Tâm và vô số Chuẩn Đế của Thiên Huyền Môn.
"Đi mòn gót giày không thấy đâu, được đến lại chẳng tốn công tốn sức".
Kiếm Thần Kiếm Phi Đạo của Chư Thiên, Thần Nữ Đông Hoàng Thái Tâm của Côn Luân, Đan Tôn Thất Dạ, Chuẩn Đế của Thiên Huyền Môn, những người đứng đầu Cửu Hoang đồng loạt xoay người đuổi theo chín Hoàng.
Mảnh núi sông xuất hiện trong màn ảnh ấy chính là Đại Sở.
Nhưng họ lại cảm thấy hết sức khó hiểu, sao Nhân Vương ứng kiếp lại đi đến Đại Sở, mà ngay cả Thiên Huyền Môn cũng không phát hiện ra.
Bọn họ khó hiểu, Yên lão đạo lại vò đầu chẳng hiểu ra sao.
Quần chúng run sợ một lúc lâu, vẫn còn đắm chìm trong sự chấn động, đầu váng mắt hoa, chưa đã thèm như đang nằm mơ.
Xuất sắc, quả thật là một vở kịch hết sức xuất sắc, chuyến này đúng là không uổng công đến!
Không biết đã bao nhiêu năm chưa từng thấy trận nào lớn như vậy,
Mấy chục triệu tu sĩ, hơn trăm vị Chuẩn Đế cộng thêm mười mấy kiện Cực Đạo Đế Binh. Khung cảnh ấy tuyệt đối là chưa bao giờ có.
"Điều này phải cảm ơn Hoang Cổ Thánh Thể, nếu không có hắn thì đã chẳng có khung cảnh ấy", vô số người cảm thán.
"Từ khi hắn đến Huyền Hoang, quả thật đã gây ra hết cơn chấn động này đến cơn chấn động khác".
Có rất nhiều người thổn thức, bắt đầu lôi chuyện cũ, sự tích động trời trên con đường của Diệp Thành được họ nhắc lại không thiếu cái nào.
Quả nhiên, Diệp Thành đi đến đâu là nơi đó lại nhộn nhịp, lại có sát kiếp. Hắn dường như một đứa trẻ xui xẻo, ai cũng ghét bỏ.
Nhưng sự thật chứng minh, những kẻ ngứa mắt hắn đều đã bị đưa xuống suối vàng, đội ngũ ấy chắc có thể xếp thành một hàng dài.
"Mai sau có chọc ai thì cũng đừng chọc hắn, chín vị Hoàng cộng với chín kiện Đế Binh kia thật sự rất bá đạo".
"Có còn ngày sau không thì chưa chắc nha!", đám tiền bối vuốt râu: "Hắn cũng chỉ còn một hơi thôi".
Câu đó vừa được nói, mọi người xung quanh đều cảm thấy đáng tiếc, Hoang Cổ Thánh Thể lừng lẫy tiếng tăm lại chỉ là một vị Chiến Thần sắp chết.
"Đi thôi", ông lão Chuẩn Đế khoanh tay, xoay người nói: "Đến cuối cùng vẫn chưa biết được Đại Sở ở đâu".
"Hơn trăm vị Chuẩn Đế thì chắc chắn có thể cứu sống Lão Thất", đám anh em kết nghĩa Quỳ Ngưu đều âm thầm chắc chắn.
"Hắn trời sinh đã là một người soạn lên những bản nhạc thần thoại", Nam Đế mỉm cười nói: "Đi thôi, về thành cổ Côn Luân đợi".
Mọi người đi theo, chỉ còn Bắc Thánh yên lặng nhìn không trung mờ mịt, bờ môi mấp máy, ánh mắt phức tạp, lại đượm chút lo lắng.
Nàng ta hy vọng Diệp Thành còn sống, ít nhất cũng đợi mình bày tỏ tình cảm giấu kín, dù có bị từ chối cũng không hối hận.
Gió khẽ phất phơ, Bắc Thánh cũng xoay người đuổi theo mọi người.
Khoảng không rộng lớn ấy thoáng chốc trở nên trống trải, làn gió đầy máu tanh rít gào cuốn theo vẻ đau buồn và hào hùng, bị năm tháng lắng đọng lại.
Tấm bia đá Đại Sở vẫn đứng sừng sững giữa trời đe dọa tứ hải bát hoang: đụng vào Đại Sở ta, dù có xa đến đâu cũng chắc chắn sẽ đến đòi mạng.
Chư Thiên Tinh Vực rộng lớn mênh mông, lại hết sức cổ xưa.
Ngày hôm nay, mọi người trong Chư Thiên bỗng dưng cảm thấy hình như có thêm thứ gì đó, một luồng khí tức tang thương chợt khuấy động tinh không vô ngần.
Nhìn ra xa, đó là một mảnh núi sống, núi đồi tráng lệ, bừng bừng sức sống, cất giấu vô số câu chuyện xa xưa.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |