Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Nó chính là Đại Sở, ba trăm năm phiêu bạc lại sáp nhập vào Chư Thiên, hấp thu căn nguyên nơi đây để chữa trị vết thương.  

             "Trở về rồi! Chúng ta đã trở về rồi!", cách rất xa đã nghe thấy năm mươi triệu tu sĩ Thiên Đình khàn khàn hò hét.  

             "Ba trăm năm!", những tu sĩ chuyển thế ở Đại Sở đều ùa về từ mọi nơi như thủy triều, che trời lấp đất.  

             Hai bên gặp lại đều ôm chặt lấy nhau, tự tìm kiếm người thân và bạn bè cũ, mặt mũi tràn đầy nước mắt, khóc không thành tiếng.  

             Hậu duệ Hoàng Giả, các Chư Vương, chín Điện ba Tông tám mươi mốt Môn, Viêm Hoang, Đan Thành, nhà họ Hùng, các thế gia Thượng Quân, Tư Đồ, Hạo Thiên, Đông Phương Tây Môn Nam Cung Bắc Thần, Bàn Long Hải Vực, Thất Tịch Cung, Chú Kiếm Thành...  

             Mỗi thế lực ở Thiên Đình Đại Sở đều có truyền thừa.  

             Ba trăm năm trước, họ chiến đấu với Thiên Ma, chết trên mảnh đất này, giờ đây vẫn còn nhuộm đẫm máu tươi của họ.  

             Ba trăm năm sau lại gặp nhau luôn có vô vàn điều muốn nói, kể trong đau buồn và nước mắt.  

             Trước và sau, là kiếp trước kiếp này, ba trăm năm ấy là cả một cuộc đời, tựa như một giấc mộng cổ xa xôi.  

             Giữa một khoảng đất bao la, trước những phần mộ anh hùng, các tu sĩ Đại Sở hội tụ lại, trên những tấm bia ấy khắc rậm rạp vô số cái tên.  

             Đó là vào ba trăm năm trước, Diệp Thành và mấy chục tu sĩ còn sống sót đã khắc từng nét bút lên trên, chịu đủ gió táp mưa sa.  

             Giờ, chín mươi triệu triệu anh linh Đại Sở đa số đã trở về, nhưng còn có rất nhiều cái tên đến nay vẫn không ai đến nhận như: Sở Huyên, Sở Linh, Long Gia, Tử Huyên, Sở Hải Thần Binh, Đao Hoàng, Gia Cát Vũ, Độc Cô Ngạo, Đan Thần, Đan Nhất, Sở Thương Tông, Nam Cung Nguyệt, Đông Phương Ngọc Linh, Thượng Quan Huyền Tông, Chung Giang, Chung Quỳ, Cơ Tuyết Băng, Hổ Oa, Tứ Vương...  

             Có lẽ họ vẫn chưa tìm được, cũng có thể không chuyển sang kiếp khác mà đã hóa thành bụi bặm trong dòng sông lịch sử từ ba trăm năm trước.  

             "Ngày nào, ta cũng đến đây để lau chùi tro bụi trên những cái tên ấy", Đường Như Huyên kéo lấy cánh tay Hùng Nhị, vừa cười vừa khóc nói.  

             Ba trăm năm thoáng như một cái chớp mắt, nhưng cũng cực kỳ dài lâu, mái tóc của cô ấy vẫn trắng bóc, vẻ mặt tiều tụy khiến người ta thấy mà thương.  

             ...  

             "Phụ thân, mẫu thân, tỷ tỷ, chúng con nhớ mong mọi người ba trăm năm", Hạo Thiên Thi Tuyết và Hạo Thiên Thi Nguyệt ầng ậc nước mắt nói.  

             "Cuối cùng cũng sum vầy", Hạo Thiên Huyền Chân, Hoa Tư cười dịu dàng nhìn con gái, con rể và cháu chắt của mình mà kích động khôn ngươi, nước mắt nhòe hai tròng mắt.  

             ...  

             "Mấy năm nay, có nhớ nhà không?", Dương Đỉnh Thiên, Từ Phúc, Đạo Huyền Chân Nhân, Bàng Đại Xuyên nước mắt như mưa.  

             "Trải qua bao vất vả, có chết cũng không quên", Tư Đồ Nam, Liễu Dật, Nhiếp Phong, Dạ Vô Tuyết đang đang gạt lệ.  

             ...  

             "Tuy chỉ mới ba trăm tuổi, lại chợt cảm thấy còn già hơn kiếp trước", Cổ Tam Thông cười đầy hoài niệm.  

             ...  

             "Sư muội, đúng là thoáng chốc như cách một thế hệ!", Chung Ly khàn giọng nói với vẻ buồn bã: "Không ngờ vẫn còn có thể gặp lại".  

             "Sẽ có một ngày, sư tôn và sư huynh cũng sẽ trở về", Hồng Trần Tuyết nhìn tấm bia đá kia mà đôi mắt xinh đẹp cũng nhòe nước mắt.  

             ...  

             "Nơi này, chính là quên hương ta!", Tạ Vân nắm Mục Uyển Thanh, Đoạn Ngự nắm Vân Mộng, Tần Vũ nắm Cơ Như Yên, Man Hùng nắm Man Man... nói với giọng đầy dịu dàng.  

             "Đại Sở, rất đẹp", các cô đều điềm đạm cười duyên.  

             ...  

             Theo dòng ký ức, các tu sĩ Đại Sở rời khỏi Trung Thông Đại Địa, người đạp mây cưỡi gió, người ngự kiếm bay về phía Thiên Huyền Môn.  

             Bọn họ có thể đứng ở đây đều do công của Diệp Thành, song họ thì trở về, còn Diệp Thành lại gục ngã.  

             Mọi người ngửa đầu mờ mịt nhìn không trung, con ngươi tràn ngập vẻ mong đợi hy vọng người nọ có thể tỉnh lại, sống sót bước ra khỏi Thiên Huyền Môn.  

             "Có chắc Nhân Vương ở Đại Sở không?", Nguyệt Hoàng nhìn Đông Hoàng Thái Tâm hỏi.  

             "Đã dùng chín kiện Đế Binh để định vị, quả thật đã tìm được một luồng khí tức", Đông Hoàng Thái Tâm nhỏ giọng đáp: "Nhưng trên người y có một sức mạnh thần bí bao trùm nên vẫn cần một chút thời gian".  

             "Ta thật sự rất bất ngờ, Đại Sở có Đế Đạo tìm tòi, Nhân Vương ứng kiếp lần này vậy mà Chu Thiên Luân Hồi lại chẳng phát hiện được gì?", Viêm Hoàng nhìn các Chuẩn Đế của Thiên Huyền Môn, mặt mày khó hiểu hỏi.  

             "Do chúng ta đã quá coi thường Nhân Vương", Đông Hoàng Thái Tâm lắc đầu cười: "Y là tàn hồn của Nhân Hoàng, Nhân Hoàng lại là ông tổ của Chu Thiên, có thể né được sự tìm tòi của Đế Đạo cũng bình thường".  

             "Sợ là dù tìm được Nhân Vương Phục Hy cũng khó mà giữ được mạng sống của Diệp Thành", có người thở dài: "Hắn chỉ còn lại một hơi".  

             "Cứ phải thử xem đã!", chín Hoàng lần lượt ra tay, không ngừng sử dụng bí pháp trấn áp Chu Thiên cho Diệp Thành, tránh cho sức mạnh bá đạo kia nuốt luôn một hơi cuối cùng của hắn.  

             Kiếm Thần, Đông Hoàng Thái Tâm, Đan Tôn và hơn trăm Chuẩn Đế đồng loạt thi triển bí pháp, không mong cứu được Diệp Thành, chỉ hy vọng giữ được một hơi kia của hắn. Đó mới là điều quan trọng nhất.  

             Diệp Thành yên lặng nằm, không chút nhúc nhích, ý thức mỏng manh tách ra khỏi cơ thể.  

             Trong mông lung, hắn dường như thấy được một vùng đất ma của Hồng Hoang, sắc trời u ám không ánh sáng, sấm sét đì đùng, tràn ngập khí tức hủy diệt.  

             Trên đất ma có một bóng lưng mặc áo giáp hoàng kim cực kỳ cao lớn, dẫn dắt mấy triệu tướng sĩ ngự không tiến tới.  

             Ý thức lại mơ hồ, đợi đến khi hình ảnh lại xuất hiện thì vùng đất ma vô vọng kia đã bị nhuốm đầy máu tươi như vừa trải qua một kiếp nạn khủng bố, xác chết chất chồng như núi, máu chảy thành sông.  

             Mấy triệu thần tướng đã biến mất, chết trên mảnh đất kia.  

             Trên vùng đất ma đầy máu, chỉ còn bóng lưng vĩ ngạn mặc giáp vàng, cả người đẫm máu, cầm một đoạn kiếm gãy, lảo đảo bước tiếp về phía trước trong cảnh tượng tận thế kia.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement