Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Hắn đi đến Linh Đan Các, trên đường thấy Phong Vân Đài thì không nhịn được lắc đầu cười, nhớ lại những chuyện vui vẻ năm xưa.  

             Còn có Giới Luật Đường và vườn Linh Thảo, cũng tràn đầy hồi ức.  

             "Chu choa, ai vậy ta!", Diệp Thành vừa tiến vào Linh Đan Các đã có một giọng nói sụt sịt vang lên, chính là của Từ Phúc.  

             "Hết đan dược nên đến lấy một chút!", Diệp Thành tự giác mở lò luyện đan ra, đan dược chưa hình thành đã bị hắn móc ra: "Còn là Lục Văn Đan, nhặt được bảo rồi".  

             "Ăn ngon không?", khuôn mặt già nua của Từ Phúc đen thui hỏi.  

             "Cũng tạm”, Diệp Thành nhai răng rắc, Lục Văn Đan bán thành phẩm trực tiếp giúp hắn trở thành Chân Dương Cảnh.  

             "Này, chỗ ta còn có nè!", Tề Nguyệt cười khẽ lấy túi trữ vật ra, hai má còn hơi ửng hồng rất mê người. Cô ấy vẫn còn nhớ hồi đó Diệp Thành chạy, mình còn hôn hắn.  

             "Vẫn là sư tỷ tốt với ta nhất!", Diệp Thành cong môi cười.  

             "Tốt như vậy thì ngươi cưới đi!", Từ Phúc mỉm cười nói.  

             "Sư phụ!", Tề Nguyệt dậm chân, xoay người bỏ đi.  

             "Còn mắc cỡ nữa!", Từ Phúc vuốt râu cười.  

             Diệp Thành trực tiếp một tay cầm túi, tay kia nhét đan dược vào miệng, hai mắt lại đảo tới đảo lui khắp Linh Đan Các.  

             Hắn nhìn một vòng mới dừng lại trên túi trữ vật treo trên eo Từ Phúc, ở đó chắc hẳn có rất nhiều đan dược.  

             "Cút, cút, cút!", Từ Phúc thổi râu trừng mắt, giơ chân đá Diệp Thành ra ngoài, sức lực rất lớn, trực tiếp khiến hắn bay thẳng ra ngoài.  

             Diệp Thành nhảy từ trên cây xuống đất, may có tu vi không thì sơ sót một cái sẽ ngã chết.  

             Sau đó, hắn lại xuất hiện ở Vạn Bảo Các, Bàng Đại Hải đang cầm bàn tính khảy, cứ cảm thấy khoản này không đúng, thiếu tiền.  

             "Trưởng lão, nhớ ta không?", Diệp Thành xách theo cái bao tải bước vào, sau đó trực tiếp bắt đầu càn quét. Bất kể là dược thảo, linh dịch hay linh châu ngọc bội đều nhét vào trong bao, tự giác chào hỏi.  

             "Nhớ, sao có thể không nhớ chứ?", Bàng Đại Hải cầm lấy bao tải của Diệp Thành, Diệp Thành cứ cất vào, ông ta lại lôi ra, đôi mắt kia vẫn hết sức sáng ngời.  

             "Đừng keo kiệt như vậy, ta cũng không phải không trả tiền".  

             "Hùng mập mạp, Tạ Vân và đám oắt Tư Đồ Nam cũng nói như vậy, cuối cùng lại chẳng trả ta đồng nào".  

             "Ta cũng không phải bọn họ, ta là Thánh Chủ Thiên Đình!", Diệp Thành giật lấy bao tải, tiếp tục càn quét.  

             Xong xuôi, hắn lại bị ném ra ngoài té sấp mặt vào cái ao gần đó.  

             Còn bị một đệ tử đi ngang qua kéo ra.  

             Tên này lại chẳng thèm để ý, y như chưa có chuyện gì xảy ra.  

             Từ xa đã thấy Linh Khí Các, Chu Đại Phúc đang nằm trên chiếc ghế đặt trước cửa, miệng còn hát vu vơ.  

             Diệp Thành đi đến, lặng lẽ chui vào Linh Khí Các.  

             "Ơ kìa, ngươi tỉnh lúc nào thế?", Chu Đại Phúc bật dậy, Diệp Thành mới bước vào một chân đã bị ông ta xách ra, sợ Diệp Thành chạy vào trộm đồ.  

             "Vào nói chuyện!", Diệp Thành còn muốn chui vào trong Linh Khí Các.  

             "Cái này thì được", Chu Đại Phúc kéo Diệp Thành ra, sau đó không quên lấy một cái ổ khóa khóa cửa lại.  

             "Ông làm gì mà như phòng cướp vậy", Diệp Thành đen mặt.  

             "Đề phòng mới tốt, đề phòng làm ta yên tâm", Chu Đại Phúc nói đầy ẩn ý, cất kỹ chìa khóa đi.  

             Diệp Thành giật giật khóe miệng, có cảm giác như bị sét đánh.  

             Hắn lại rời đi, y như một vị khách tham quan đi loanh quanh trong tông.  

             Cảm giác năm xưa đã trở lại, chẳng những mình hắn cảm thấy thế mà những đệ tử và trưởng lão trong Hằng Nhạc Tông cũng thấy vậy.  

             Diệp Thành vẫn là Diệp Thành mặt dày không biết xấu hổ của năm xưa.  

             Sau khi đi dạo một vòng, đêm lại đến.  

             Trên Ngọc Nữ Phong đã có rất nhiều bóng hồng xinh đẹp đứng chờ, thấy hắn đi lên thì không nhịn được ùa tới nín khóc mỉm cười.  

             "Sư tôn!", Tịch Nhan nhào vào trong lòng Diệp Thành, ôm chặt lấy hắn khóc như mưa.  

             "Nhóc con, nhẹ chút!", Diệp Thành hộc máu, với chút tu vi thấp kém ấy của hắn thì suýt nữa bị ôm gục.  

             Tịch Nhan vội vàng thả lỏng, ngây ngô cười: "Ngươi đã nói sẽ lấy con, lần này không được nuốt lời đâu đó".  

             "Còn có chúng ta nữa!", Liễu Như Yên, Thượng Quan Ngọc Nhi, Bích Du, Lâm Thi Thơ, Hạo Thi Nguyệt, Lạc Hi cũng chớp đôi mắt xinh đẹp nói: "Chúng ta cũng không ngại vào động phòng luôn đêm nay đâu".  

             "Eo không chịu nổi", Diệp Thành ôm lấy cái eo già tìm một chỗ ngồi xuống, vẫn còn hộc máu, Tịch Nhan quá dùng sức.  

             "Nào, bồi bổ!", chúng nữ cười rộ lên, lấy đan dược ra nhét vào trong người Diệp Thành, trị thương cho hắn.  

             Rất nhiều đan dược, cấp bậc còn không thấp, xương cốt gãy mọc ra, cực kỳ bá đạo trực tiếp giúp hắn tiến vào Linh Hư Cảnh.  

             "Tốc độ gia tăng tu vi này đúng là khiến ta vui vẻ mà", Diệp Thành thổn thức, nhưng cũng xấu hổ không thôi, ở đây có mình hắn là tu vi thấp nhất.  

             "Ngoan ngoãn nghe lời đi đó! Tình tính của chúng ta cũng không được tốt đâu", Liễu Như Yên chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, lúm đồng tiền như hoa.  

             "Kiếp trước ngươi cũng không phải như vậy", Diệp Thành ho khan một tiếng.  

             "Ngươi cũng nói là kiếp trước, người là sẽ thay đổi mà!"  

             "Cũng đúng, nhưng tu vi kia của ngươi...", Diệp Thành xoa cằm, có thể nhận ra Liễu Như Yên chính là một vị Thánh Nhân.  

             "Đại Sở áp chế tu vi, Thiên Huyền Môn lại không. Hồi đó, sau khi được phong Hoàng Giả, ta đã gia nhập Thiên Huyền Môn".  

             "Chẳng trách", Diệp Thành cười, cũng vui thay cho Liễu Như Yên.  

             Ai mà ngờ được cô công chúa người phàm sẽ trở thành vị Hoàng Giả thứ 11 của Đại Sở chứ. Cô ấy trời sinh đã là một thiên tài tu luyện rồi.  

             Ngọc Nữ Phong lập tức nhộn nhịp, mùi rượu khắp nơi rước lấy rất nhiều ghé thăm.  

             Hùng Nhị, Tạ Vân, Tư Đồ Nam đều chạy tới, hầu hết đều dẫn theo người nhà, cả đám hú hét.  

             Còn có Dương Đỉnh Thiên, Từ Phúc, Bàng Đại Hải, Đạo Huyền Tử cũng cầm theo vò rượu tới, chốt câu không say không về.  

             Khi cách ba trăm năm, cảm giác vô cùng xa xôi, có vô vàn cảm khái nói trong từng tiếng thổn thức, đời người có biết bao tang thương.  

             Sau khi say khướt, cứ có người nhìn lên không trung.  

             Sau đó, lại có vô số người ngẩng đầu, còn có rất nhiều người của Hằng Nhạc Tông không biết đang nơi nào, cũng chẳng biết còn trên đời không.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement