Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Sáng sớm, Diệp Thành lại nhích người đi ra khỏi Hằng Nhạc Tông.  

             Hắn đặt chân lên mảnh đất rộng lớn vô ngần, tĩnh tâm nghe vạn vật, căn nguyên Đại Sở trở về, vạn vật đều sống lại, bừng bừng sức sống.  

             Song, hắn vẫn chưa thấy luồng sức mạnh khủng bố áp chế trong chốn u minh kia.  

             Cũng có thể nói, Đại Sở đã không còn luân hồi, tu vi cao nhất không còn là Thiên Cảnh nữa mà là Đại Đế, không khác gì với Chư Thiên.  

             Thiên Ma xâm lấn vào ba trăm năm trước đã tạo thành một tổn thất mang tính hủy diệt với Đại Sở, căn nguyên tan vỡ, luân hồi cũng khó giữ nổi.  

             Hắn đến Thanh Vân Tông và Chính Dương Tông, song chỉ đứng lặng ngoài núi nhìn ra xa, mọi thứ đều đã trở lại năm đó.  

             Diệp Thành tựa như một vị khách tham quan, rất nhiều nơi trên Nam Sở đều có bóng dáng hắn, cũng ghé thăm nhiều tộc lớn dưới trướng Thiên Đình.  

             Khi cách ba trăm năm, hắn lại đứng lặng bên ngoài Hoan Hải.  

             Hiên Viên Kiếm ở trong đó, phong cách cổ xưa tự nhiên, cao cả không kể công.  

             Đế Khí mạnh nhất cũng giống Thiên Huyền Môn, là biểu tượng của Đại Sở, bảo vệ cho mảnh núi sông này.  

             Hắn cũng đến bốn cấm địa còn lại, lẳng lặng đứng nhìn ở phía xa, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.  

             Chuyện Đại Sở mô phỏng theo Huyền Hoang Đại Lục quả thật không sai.  

             Cấm địa của Đại Sở và vùng đất dữ của Huyền Hoang đều tràn ngập vẻ thần bí, năm xưa hắn không thể nhìn thấu, nay vẫn thế.  

             Tại Lạc Thần Uyên, hắn được Thần Hoang và Diệm Phi mời vào trong cốc.  

             Đây là căn nhà nhỏ của hai vị thủy tổ, không có cung điện tráng lệ hay tiên quang lấp lánh mà chỉ có sự mộc mạc giản dị.  

             "Cảm giác của nhà vẫn tốt chứ!", Huyền Thần nhã nhặn cười, tự mình châm trà cho vị Hoàng Giả hậu bối của mình.  

             "Tốt", Diệp Thành cười khan, vùi đầu uống trà.  

             Không biết nếu để Huyền Thần biết hắn đã từng nhìn thấy hết cơ thể Diệm Phi thì có tát cho mình một cái không.  

             Đó chỉ là ngoài ý muốn, giờ nghĩ lại khi ấy Nhược Thiên Chu Tước quả thật rất nguy hiểm, suýt nữa bỏ mạng trong hố đen.  

             "Cất thứ này đi, mai sau sẽ dùng đến đó", Diệm Phi cười khẽ đưa cho Diệp Thành một cái túi trữ vật.  

             "Sao có thể không biết xấu hổ vậy được!", Diệp Thành vội vàng nhận lấy.  

             Túi trữ vật nặng trịch, bên trong đa số là đan dược tiên thảo, những vật phẩm cần thiết để tu luyện, còn là những thứ bất phàm.  

             Sau khi uống xong ly trà, Diệp Thành bèn đứng dậy rời đi, chưa biết chừng cặp vợ chồng già còn có việc khác muốn làm, ngồi lâu quá còn có thể sẽ bị đá văng ra ấy chứ.  

             Rời khỏi Lạc Thần Uyên, trạm dừng tiếp theo là Đông Lăng Cổ Uyên.  

             Trong núi sâu, Chu Thiên Dật đang thả câu như một cao nhân lánh đời, Thanh Nguyệt Tiên Tử và Đông Dương Chân Nhân ngồi hai bên.  

             Còn Đông Hoang thì đang chơi cờ với một người, mà người đó lại là người quen của hắn - Yêu Vương.  

             Năm xưa, cả hai là đối thủ một mất một còn, nhưng giờ lại bình tĩnh ngồi chung, cảnh tượng ấy khiến người ta cảm khái không thôi.  

             Diệp Thành đứng ngoài núi kính cẩn vái chào, thể hiện sự tôn trọng với tiền bối, cũng là lễ phép của Hoàng Giả đối với Hoàng Giả.  

             Hắn lại đi, bước lên đám mây Tiên Hỏa lướt qua bầu trời.  

             Đông Hoàng cầm một viên cờ đặt xuống, hơi nghiêng đầu liếc nhìn bóng lưng rời đi của Diệp Thành, lộ ra nụ cười vui mừng.  

             So với Đông Lăng Cổ Uyên thì Tây Lăng U Cốc lại nhộn nhịp hơn.  

             Lúc Diệp Thành đến, có hai người đang đánh nhau, hai người kia chính là Quỳ Vũ Cương và Viêm Hoàng, tu vi bị họ áp chế xuống bằng nhau.  

             Đây cũng phải một trận đấu sống còn, mà một loại rèn luyện, trận này được Ma Vương mong mỏi rất nhiều năm.  

             Đệ tử của Viêm Hoàng và Ma Vực cũng rất cổ động, đông nghìn nghịt đứng hai bên, tiếng hò hét đinh tai nhức nhóc.  

             "Hồng nhan tri kỷ của ngươi đâu?", Hồng Trần Tuyết cũng ở tổng bộ của Viêm Hoàng, nhanh nhẹn hạ xuống cười nhìn Diệp Thành hỏi.  

             "Để ở nhà giặt quần áo rồi", Diệp Thành thuận miệng đáp.  

             Hồng Trần Tuyết cong môi cười, ánh mắt nhìn Diệp Thành cứ có chút ngẩn ngơ như nhìn thấy sư tôn.  

             Mỗi khi gặp nhau, Diệp Thành đều cợt nhả không biết xấu hổ, song ở trong mắt Hồng Trần Tuyết thì hắn vẫn có đâu đó bóng dáng của Hồng Trần.  

             Trong lúc hai người nói chuyện thì Viêm Hoàng và ma Vương đều đã dừng tay.  

             Chiến đấu cùng cấp, cả hai đều không phân cao thấp, thỏa thích cười hăng say, không còn ân oán kiếp trước mà lại giống như đôi bạn thân.  

             "Ra mắt tiền bối", Diệp Thành bước tới chắp tay khom lưng vái chào Viêm Hoàng và Ma Vương.  

             "Viêm Hoàng thật sự rất may mắn, trước có Hồng Trần, sau có Diệp Thành, khiến ta xấu hổ vô cùng", Viêm Hoàng ôn hòa cười.  

             "Viêm Hoàng quá khen". Diệp Thành gỡ Huyền Thương Ngọc Giới xuống: "Đồ của tiền, trả về chủ cũ của nó".  

             "Ngươi cũng là Thánh Chủ Viêm Hoang, giới này coi như truyền thừa cho ngươi", Viêm Hoàng cười nói: "Chúng ta đã già rồi".  

             Diệp Thành không chối từ, cất giới ngọc đi, chắp tay từ biệt.  

             "Tre già măng mọc", Viêm Hoàng cười đầy vui mừng.  

             "Nào, tiếp tục", Quỳ Vũ Cương lại kéo Viêm Hoàng đi, dáng vẻ không đánh ông ta nằm sấp xuống sẽ không dừng lại.  

             Vị Hoàng Giả thứ tư mà Diệp Thành đến thăm là Sở Hoàng.  

             Vị Hoàng Giả đầu tiên của Đại Sở, là một hoá thạch sống có vai vế cực kỳ cao.  

             Khi ông ấy sinh ra thì Chiến Cổ Đại Đế vẫn còn sống, lúc ông ấy tự phong ấn thì Tiên Vũ Đế Tôn còn chưa đi đến Hồng Hoang.  

             Sự tồn tại của ông ấy là minh chứng cho sự thay đổi của thời đại, cuộc đời đã trải qua hai thế hệ Đại Đế, đó là một niềm vinh quang vô tận.  

             "Ra mắt đại cữu ca", Ninh Thái Thần vẫn mở miệng là tỷ tỷ, đại cữu ca như xưa khiến Diệp Thành buồn bực không thôi.  

             "Cha vợ ngươi không gây khó dễ gì cho ngươi chứ!", Diệp Thành cười trêu, còn không quên ngó Đại Sở Hoàng Yên một cái.  

             "Phụ hoàng cũng không phải là một người cổ hủ", Đại Sở Hoàng Yên cười khẽ, đứng chung một chỗ với Ninh Thái Thần cũng rất xứng đôi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement