“Lão phu bấm tay tính toán, hắn không phải chạy đến đây tìm vợ, mà là đến tìm mẹ”. Có người ý vị sâu xa nói.
“Nhìn mặt có hơi quen quen”. Đám người Tiểu Viên Hoàng và Quỳ Ngưu sờ sờ cằm: “Cứ cảm giác.. như đã gặp qua ở đâu”.
“Kỳ vọng hắn, có thể lại lập nên thần thoại”. Mấy người Cửu Hoàng hít mạnh một hơi, trong mắt đều là sự mong đợi.
Diệp Thành đứng ở đầu cầu, hơi hơi nhắm mắt, tĩnh tâm ngưng khí.
Sau khi thật sự đứng trên cầu Nại Hà, hắn mới biết cây cầu này cũng không đơn giản, trong u tối có một luồng uy áp, nặng trĩu giống như ngọn núi lớn.
Hơn nữa, hắn chắc chắn, càng đi về phía đối diện, uy áp càng mạnh.
Đối diện, đầu cầu Nại Hà, một bóng người biến hóa huyền ảo đi ra.
Đó là một cô gái, cũng che mạng che mặt, toàn thân có tiên hà quấn quanh, mái tóc như sóng gợn, từng sợi nhuốm ánh sáng rực rỡ, một đôi mắt trong vắt, lãnh đạm bình tĩnh, không có cảm xúc con người.
Trong mông lung, nàng tựa như ảo mộng, mặc dù đứng ở đầu cầu Nại Hà, lại tựa như một giấc mộng xa xôi, có thể nhìn nhưng không thể đến gần.
Nàng chính là một tiên nữ giáng trần, thánh khiết không tì vết, không dính bụi trần.
Diệp Thành mở mắt, nhìn cô gái đối diện, trong đôi mắt ngập tràn những giọt lệ ôn nhu, làm mờ tầm mắt của hắn.
Là nàng, chính là nàng! Không cần Chu Thiên Diễn Hóa, không cần mở miệng hỏi, trên cầu Nại Hà, hắn vừa nhìn liền có thể nhận ra.
Thời gian ba trăm năm trôi qua vô ích, ba trăm năm tang thương, ba trăm kiếp trước kiếp này, vượt qua năm tháng phong trần, hắn cuối cùng đã tìm được nàng.
Ký ức cổ xưa, chuyện cũ trước kia, đều quay trở về trong giây phút này.
Cầu Nại Hà, hai đầu cầu, một người ở bên này cầu, một người ở bên kia cầu, hắn đang nhìn nàng, nàng cũng đang nhìn hắn.
Chỉ hơn một trăm trượng, trong lúc này lại giống như cách cả bãi bể nương dâu, hai mắt nhìn nhau, trong hồng trần già nua cả năm tháng.
Mắt hắn đầy lệ quang, đôi mắt đẹp của nàng mê mang, trong mộng, nàng không chỉ một lần gặp hắn, xa lạ lại rất quen thuộc.
“Sở Huyên, chờ ta, Diệp Thành của nàng... đến đón nàng đây”.
Diệp Thành nghẹn ngào, giọng khàn khàn, hai hàng nước mắt chảy trên mặt, phản chiếu ánh sao, ngay cả những giọt lệ cũng mang tang thương.
Một câu “Sở Huyên, chờ ta” lưu luyến ngàn năm, lời nói vô tận tang thương, nói vô tận tưởng niệm, chỉ năm tháng chờ đợi.
Diệp Thành nhấc chân nhỏ lên, trong mắt hắn chỉ có Sở Huyên, hắn cười dịu dàng, dường như đang nói: “Đừng sợ, ta ở đây”.
Bước đầu tiên rơi xuống, một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, hắn đang là dáng vẻ trẻ con hai ba tuổi, lại trong nháy mắt mà hóa thành thiếu niên.
Không phải là thuật biến thân, mà là chân chân thật thật trưởng thành.
Bước thứ hai rơi xuống, hắn cao lên, lại từ dáng vẻ thiếu niên mà biến thành thanh niên, mắt như sao trời, tóc đen như thác nước.
“Ta… ta không nhìn lầm đúng không!”. Nhìn thấy dáng vẻ thanh niên của Diệp Thành, tứ phương sửng sốt cả kinh, không ít người đều đang xoa mắt.
“Tình huống này là như thế nào thế, đứa nhỏ kia lại chính là Diệp Thành”.
“Một hơi tàn ngày xưa còn sót lại, thật sự có thể làm hắn sống lại”.
“Đúng là bất ngờ, thật là ngoài ý muốn, hôm nay thật mở mang tầm mắt”.
“Nhìn đi, ta đã nói là trông quen quá mà!”. Tiểu Viên Hoàng nhảy cao đến ba trượng, la ó ầm ĩ, hoả nhãn kim tinh vàng rực sáng ngời.
“Lại niết bàn trùng sinh?”, Quỳ Ngưu gãi gãi cái đầu to.
“Nàng, cũng là thê tử của ngươi sao?”. Bắc Thánh lẩm bẩm nhẹ giọng, trong mắt có vẻ ngoài ý muốn, tràn ngập sự lo lắng và cô đơn.
“Không ổn nha!”. Long Kiếp nhíu mày: “Chuẩn Đế và cấp Đại Thánh có được mấy người, càng không nói đến là người thuộc cấp Thiên Cảnh như hắn”.
“Đó là một tử lộ, các người đều là tiền bối của hắn, sao còn tùy ý để hắn bước lên trên cầu Nại Hà”. Tiểu Cửu Tiên phồng miệng nhỏ, nhìn về phía đám người Đông Hoàng Thái Tâm và Cửu Hoàng.
Chúng Chuẩn Đế không nói, tự biết đó là con đường không thể quay về.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |