Nhìn bên trái đài Vọng Hương có một tảng đá màu xanh, là đá Tam Sinh, trên đó ghi lại kiếp trước, kiếp này và kiếp sau của mỗi người.
Nhìn bên phải đài Vọng Hương thì có một bà lão, hiển nhiên đây là Mạnh Bà.
Hai tiểu quỷ dẫn đường Diệp Thành đến đây rồi biến mất tăm.
Diệp Thành hiếu kỳ nhìn chằm chằm đài Vọng Hương và đá Tam Sinh.
Đây đều là đồ tốt, chứa sức mạnh thần bí cổ xưa, không nhìn ra cấp bậc, lấy về đánh nhau chắc bá dữ lắm.
Trong lòng nghĩ thế, hắn đặt tay lên đá Tam Sinh.
Đá Tam Sinh chấn động, hiện ra hình ảnh xưa cũ.
Đó là kiếp trước của hắn, là tướng quân ở phàm trần, mười năm chinh chiến sa trường, bảo vệ quốc gia, chưa từng cởi giáp về hưu.
Hắn mỉm cười, hắn đã biết kiếp trước mình là tướng quân rồi!
Sau kiếp trước thì là kiếp này nhưng kiếp sau của hắn lại là một đống hỗn độn, không biết là người hay ma.
Nhân kiếp trước, quả kiếp này, số mệnh luân hồi, duyên tới duyên đi.
Đá Tam Sinh đã chứng kiến mọi buồn đau vui sướng, nụ cười, giọt nước mắt, thù hận của chúng sinh. Mọi nợ nần tình cảm đều sẽ bị xóa bỏ trước đá Tam Sinh.
Hắn rút tay lại, bước lên đài Vọng Hương nhìn về phía không trung.
Một cảnh tượng khác xuất hiện, kia là Ngọc Nữ Phong ở Hằng Nhạc Tông, một ngôi mộ thấp bé, bia đá khắc tên hắn.
Chúng nữ mặc áo cưới, hai mắt đẫm nước mắt đứng trước mộ.
Diệp Thành trông thấy Sở Huyên như một bức tượng băng nằm trên giường ngọc, tóc trắng xóa, khóe mắt vẫn còn vương nước mắt.
Diệp Thành vươn tay lau nước mắt cho nàng.
Nhưng cuối cùng lại không đụng tới được, bọn họ đã âm dương cách biệt.
Hằng Nhạc Tông vẫn là Hằng Nhạc Tông, còn có những người quen thân thiết như Tạ Vân, Hùng Nhị.
Đài Vọng Hương quả thật vô cùng huyền ảo, có thể hiện ra quê hương hắn, còn chiếu ra được cả cuộc đời hắn, từng cảnh tượng đều rõ mồn một trước mặt.
Lần đầu tiên, Diệp Thành thấy được cha mẹ mình. Họ cũng không phải nhân vật lớn gì, chỉ là hai người dân bình thường.
Họ bỏ rơi hắn là vì trong thôn gặp phải bọn cướp, cả thôn đều bị tàn sát, chỉ có mình hắn là thoát được được một kiếp.
Diệp Thành khóc, đó là cha mẹ nhưng lại chỉ có thể trông thấy từ đài Vọng Hương, họ đã giã lìa cõi đời từ hơn 300 năm trước.
Mãi một lúc lâu sau, hắn vẫn không bước xuống mà tham lam nhìn quê hương của mình.
Nếu đầu thai thì muốn gặp lại sẽ không biết là ngày tháng năm nào, cũng chẳng biết còn quen nhau nữa không, tất cả đều là một câu đố.
Không biết đến bao giờ, hắn mới lau nước mắt xoay người xuống đài. Diệp Thành đã chấp nhận cái chết của mình, lại không tài nào buông bỏ được quá khứ.
"Uống chén canh này rồi đi đi!", Mạnh Bà bình tĩnh không buồn không vui đưa một chén canh cho hắn nói.
Diệp Thành bước tới ngửi thử thì biết đây là canh Mạnh Bà.
Chén canh này cực kỳ khủng bố, nó là một chén canh vong tình.
Một khi uống nó thì yêu hận tình cừu, sự giông tố trong cuộc đời đều sẽ bị lãng quên. Những người mà ngươi quyến luyến hay hận ngươi ở kiếp này đều sẽ trở thành người lạ không bao giờ còn được gặp lại ở kiếp sau.
"Ta không uống đâu, không khát!", Diệp Thành cười khan nói.
"Không uống chén canh Mạnh Bà này thì ngươi không thể bước lên cầu Nại Hà. Uống đi, uống xong sẽ quên tất cả, lại lần nữa chìm vào lục đạo".
"Vậy cho một chén đi", Diệp Thành ho khan nhận lấy chén, tự tin một chén canh Mạnh Bà không thể xóa bỏ trí nhớ của mình.
Hơn nữa, hắn cũng phải uống, không uống thì không thể bước qua cầu Nại Hà, cũng chẳng thể đầu thai. Diệp Thành đã không còn lựa chọn nào khác.
Canh Mạnh Bà cực kỳ đắng, có vui, có buồn, có đau, có hận.
Một chén canh xuống bụng, Diệp Thành lau miệng nhưng lại chẳng có cảm giác gì, ký ức vẫn là ký ức của hắn.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |