Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Tính toàn sai rồi, sai nghiêm trọng rồi. Diệp Thành quỳ rạp trên mặt đất ho ra máu.  

 

 

Hắn nghĩ học Đế Đạo Thông Minh rất đơn giản, còn có được máu của Đế Hoang, nên sẽ có được thông Minh Đế Hoang nhanh thôi.  

 

Nhưng hắn lại không để ý đến tu vi của Đế Hoang.  

 

Đế Hoang là Đại Thành Thánh Thể, ngang với Đế. Ông ta sừng sững như một ngọn núi cao tám ngàn trượng, không phải con kiến như hắn có thể động đến được.  

 

Chỉ trách Đế Hoang mạnh quá, mạnh đến mức làm người ta run.  

 

Chỉ trách tu vi của hắn quá thấp, với cảnh giới Thánh Nhân của hắn không thể tiếp cận đến Thông Minh Đế Hoang. Sức mạnh của hắn quá yếu.  

 

Hắn lại bị sức mạnh của thông Minh phản phệ, thiếu điều muốn diệt luôn bản thân.  

 

Cũng may hắn thu pháp lực lại sớm, chứ không những chuyện gì cũng có thể xảy ra tiếp theo, Hoang Cổ Thánh Thể là thứ gì?  Nên diệt vẫn diệt.  

 

“Thật xấu hổ”. Hắn cố gắng chống người ngồi dậy, lau máu trên khóe miệng mình, bỏ vào miệng một viên đan dược để khôi phục vết thương.  

 

Đế Đạo Thông Minh phản phệ rất kinh khủng, sức mạnh này còn đang quậy trong cơ thể khiến vết thương của hắn khôi phục rất chậm.  

 

Hắn đành mở ra bá thể, tăng việc khôi phục vết thương.  

 

Không gian căn gác mái rơi vào im tĩnh, tiếng xương gân va vào nhau vang lên, thánh khu mạnh mẽ dần dần khôi phục lại như cũ.  

 

“Giờ thì biết rén rồi ha!”. Trên núi Giới Minh, Minh Tuyệt nhoẻn miệng cười toe toét: “Đế Đạo Thông Minh không phải thứ nói chơi”.  

 

“Ngay cả Đế Đạo Tiên Pháp, sư tôn cũng truyền cho Diệp Thành”. Bạch Chỉ cảm thán, nhưng nàng ta thật mừng cho hắn chứ không ghen tỵ.  

 

“Tiền bối, hắn không thể tiếp cận thông Minh cho người, vậy làm sao về Chư Thiên”. Sở Linh không đánh đàn nữa, nhìn Đế Hoang mong đáp lời.  

 

“Về Chư Thiên dễ mà”. Đế Hoang mỉm cười: “Nhưng ngươi chuẩn bị đi, hắn không tiếp cận được con đường thông Minh cho ta, thì sẽ thử thông Minh tới ngươi”.  

 

“Thông Minh ta?”, Sở Linh ngạc nhiên: “Được hả?”  

 

“Tất nhiên là được”. Đế Hoang cười ôn hòa: “Ta đã để lại tất cả giải thích trong ngọc giản rồi, nhưng nó không dùng được không lâu đâu”.  

 

Dứt lời, ông ta vươn tay lên, truyền một ấn đế vào giữa mày của Sở Linh: “Có cái này, thông Minh xong, ngươi không cần quay lại đây, theo hắn về Chư Thiên, sống tới bạc đầu với nhau”.  

 

Cơ thể mềm mại của Sở Linh rung lên, nước mắt xinh đẹp nhanh chóng ướt cả khuôn mặt. Nàng đã đợi ngày này lâu rồi, giống như đợi năm tháng dài đằng đẵng vô tận.  

 

Nhưng nàng cũng sợ khi Diệp Thành biết sự thật rồi, sẽ không chịu thông Minh nàng về. Dù sao, hắn đã buông rồi.  

 

Cuộc diễn kịch đó đã làm hắn bị thương sâu sắc, tuy nó tốt cho hắn nhưng cũng là chơi hắn một vố.  

 

“Hai ngươi sắp gặp mặt rồi nên vui mới phải”. Bạch Chỉ cười an ủi: “Lần này ngươi đi, không biết khi nào mới gặp lại”.  

 

Sở Linh vừa khóc vừa cười, nhẹ nhàng vuốt bụng dưới của mình.  

 

Bên này, Minh Tuyệt chà xát tay cười hớn hở nhìn Minh Đế: “Sư tôn, ta cũng muốn đến Linh Giới một chuyến”.  

 

“Ngươi để ý cô nương kia sao?”, Minh Đế hứng thú hỏi.  

 

“Cái gì cô nương chứ, ta muốn giúp Diệp Thành”. Minh Tuyệt nói nghĩa khí lắm.  

 

“Ta là sư tôn của ngươi, ngươi nghĩ cái gì mà ta không biết?”, Minh Đế cười nhìn đồ nhi bảo bối của mình, càng muốn bật cười lớn.  

 

“Có thể dắt một cô vợ về cũng đâu có tệ”. Minh Tuyệt nhếch môi cười.  

 

“Hèn chi! Ta cứ thấy ngươi nổi điên lên với tên thái tử Hỏa Phương kia, ra là thế!”, Bạch Chỉ liếc Minh Tuyệt.  

 

“Hai người họ không xứng”. Minh Tuyệt run đùi, đắc ý.  

 

“Hai ngươi cũng không xứng”. Bạch Chỉ cùng xí một tiếng khinh bỉ.  

 

“Bậy, bọn ta trai tài gái sắc”. Minh Tuyệt sửa lại cổ áo, chỉnh lại tóc chỉ thiếu cây quạt xếp nữa thôi.  

 

“Đến Chu Thiên dạo cũng không tệ”. Đế Hoang cười từ tốn: “Đám kia chỉ là tu sĩ Thánh Địa, ngươi vào đó chính là ngọa hổ tàng long”.  

 

“Ta cũng muốn đi”. Bạch Chỉ cười, nghịch ngợm hùa theo.  

 

“Tùy ngươi”. Đế Hoang mỉm cười lại vươn tay lên, đánh ra hai ấn đế chui vào trong cơ thể của Minh Tuyệt và Bạch Chỉ.  

 

“Tiên tử, phiền ngươi giao máu của ta cho Diệp Thành”. Minh Tuyệt lấy một bình ngọc ra, rồi đổ máu của mình đầy vào.  

 

Bạch Chỉ thấy thế cũng lấy máu, thông Minh đều phải cần máu.  

 

“Các ngươi không cần đưa, thằng nhóc kia có rồi”. Minh Đế cười nhạt, nói.  

 

“Hắn có khi nào? Từ đâu ra?”, Minh Tuyệt với Bạch Chỉ ngạc nhiên.  

 

“Trận chiến Tu La Hải năm xưa, hắn đã tự góp nhặt từng chút một.  

 

“Trong đó có máu các ngươi, Thập Điện Diêm Lạ, rất nhiều Chuẩn Đế, hắn muốn kéo cả đám sang đó”.  

 

“Hắn thật sự muốn mang theo đại quân Minh giới huy hoàng trở lại!”  

 

“Trâu bò!”. Bạch Chỉ với Minh Tuyệt nhếch môi cười.  

 

Nhiều người lắm! Hắn đã có kế hoạch từ trước rồi, nếu muốn thông Minh ra ngoài, thì Chư Thiên Vạn Vực… sẽ náo nhiệt lắm đây.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement