Truyện Triền miên sau ly hôn (full) Lương Hạnh – Triệu Mịch Thanh

Advertisement

CHƯƠNG 424: BỆNH CŨ Ngày

hôm sau, nhóm Lương Hạnh thành công quay về.

Trưa hôm đó báo cáo những công việc liên quan với tổng giám đốc Quý, Lương Hạnh cố ý nói Tiểu Trương và Liêu Thu, đều rất khen ngợi biểu hiện của hai người.

Trước khi tan ca, Liêu Thu gõ cửa văn phòng Lương Hạnh.

“Tổng giám, lúc nãy tổng giám đốc Quý vừa mới đến văn phòng kiểm tra, trò chuyện vài câu với tôi, tôi thấy ông ấy rất hài lòng với biểu hiện lần này của chúng ta.” Cô nói xong, đặt hộp đồ ngọt lên bàn làm việc của Lương Hạnh: “Tôi rất biết ơn vì cô đã chăm sóc cho tôi, cũng không biết phải làm gì, lúc nãy xuống lầu tiện tay mua một phần bánh kem lên, cô nếm thử đi.”

Lương Hạnh vốn đang sửa soạn lại hồ sơ tài liệu, khi nghe Liêu Thu nói chuyện cũng không hề ngừng lại, mãi đến khi cô ta đẩy bánh kem đến trước mặt cô, cô mới dời mắt sang.

Cô nhìn chằm chằm vào hộp bánh ngọt xinh đẹp kia, mi mắt cong cong: “Không cần khách sáo như thế, khả năng làm việc của cô rất mạnh, lại rất nghiêm túc có trách nhiệm, tôi vốn đánh giá cô rất cao, cũng không có chăm sóc đặc biệt gì.”

Nói xong tiện tay đẩy hộp bánh kem ra ngoài: “Dạo gần đây tôi không thích ăn ngọt, cô mang về ăn đi.”

Liêu Thu đứng cạnh bàn, nụ cười hơi cương cứng.

Lương Hạnh thấy thế đành giải thích: “Cô đừng để ý, không phải tôi không muốn nhận, mà là dạo gần đây dạ dày không ổn lắm, không ăn mấy món ngọt được, cô để lại cho tôi cũng chỉ lãng phí.”

Nghe như thế, gương mặt cứng đờ của Liêu Thu mới dịu đi một chút: “Tổng giám không chê là được rồi, nếu cô không thích ăn thì mang về cho người nhà ăn đi.”

“Được, nhưng chỉ một lần này thôi, không có lần sau nha.” Lương Hạnh thấy vậy, cong môi, không muốn xoắn xuýt quá nhiều về việc nhỏ này, cũng gật đầu đồng ý.

Nói xong, lại đưa một tập hồ sơ đã sửa soạn xong đưa sang: “Cô photo thêm một phần hồ sơ này đưa cho Tiểu Trương, mỗi người làm một phần báo cáo công việc giao lại trước giờ tan ca ngày mai, cô nộp cho tôi, báo anh ta nộp phần của anh ta cho nhóm tổng giám đốc Lương xem.”

“Được.” Liêu Thu cười nhận lấy, vừa định rời đi, lập tức thấy Lương Hạnh thay đổi sắc mặt, gương mặt nhợt nhạt ửng đỏ, sau đó khẽ hé môi, vịn bàn nôn khan lên.

“Tổng giám, cô có sao không?”

Liêu Thu vòng qua bàn làm việc, đi đến sau lưng Lương Hạnh, thấy cô nôn khan khá lâu, lập tức rót ly nước đến, lại vuốt lưng cho cô: “Có cần đi khám bệnh không, tôi thấy dạo gần đây sắc mặt của cô trông cũng không ổn lắm.”

Lương Hạnh nôn nước chua vào trong thùng rác, nghe vậy chỉ mệt mỏi nâng tay lên, cầm ly nước súc miệng: “Tôi không sao, chắc là do ăn uống không điều độ, bệnh cũ thôi.”

Nói xong lại nghỉ một lúc, trên mặt mới có chút hồng hào, cười nhạt nhìn Liêu Thu: “Tôi không sao, cô đi làm việc đi, tôi hiểu rõ cơ thể của tôi mà.”

Liêu Thu nghe vậy, tuy có hơi khó xử, nhưng cũng chỉ có thể ôm hồ sơ ra khỏi văn phòng.

Trước khi tan ca, cô photo hồ sơ xong, cầm đến bộ phận số liệu.

Gặp được phó bộ trưởng bộ phận số liệu, anh đang cầm ly trà bước ra, sau khi nhìn thấy cô lập tức lộ ra vẻ mặt suy tư gì đó, nhướng mày trêu chọc: “Người đẹp Liêu đến tìm Tiểu Trương sao?”

Liêu Thu ngẩn người, sau đó gật đầu: “Anh ta có trong đó không?”

Người đàn ông cười hớn hở, lớn tiếng nói vọng vào trong văn phòng: “Đồng chí Tiểu Trương, người đẹp Liêu tìm anh kìa.”

Nói xong, anh cũng không thèm để tâm đến văn phòng đã rối loạn vì câu nói của anh, một mình đi đến phòng giải khát, để Liêu Thu ôm hồ sơ đứng trước cửa một mình, lần lượt chào hỏi mấy người đàn ông đang duỗi dài cổ ra nhìn xung quanh.

Tiểu Trương nhanh chóng chạy từ góc trong cùng của văn phòng ra, vừa chạy vừa quát mấy người đang ồn ào trêu chọc: “Biến biến biến, không có chuyện của mấy người…”

Liêu Thu đã nhận ra điều gì đó, không khống chế được dịch bước ra bên ngoài, đứng ngoài hành lang.

Mọi người cũng đi ra cùng, cô mới trưng ra nụ cười thường ngày, nhét đống hồ sơ vào lòng anh: “Tổng giám Lương bảo tôi đưa cho anh, nói là anh sẽ cần dùng khi viết báo cáo.”

Tiểu Trương nhận hồ sơ, cười hì hì trả lời, lại gãi đầu: “Cô nhắn tin bảo tôi đến lấy là được, không cần phải đi đến đây, làm phí thời gian của cô.”

“Cũng không phiền phức gì, hơn nữa anh cũng coi như tiền bối trong công ty, tôi đến đây cũng là chuyện đương nhiên thôi.”

Liêu Thu xua tay, nói xong xấu hổ cười cười, thuận thế bước về phía thang máy: “Sắp tan ca rồi, tôi về trước đây.”

Cô đi đến trước cửa thang máy, Tiểu Trương lại đuổi theo, hình như có hơi chần chừ, thấy thang máy sắp đến mới nói: “Tối nay cô có rảnh không? Tôi mời cô… không, còn có Tổng giám Lương cùng nhau ăn cơm, lúc ở Kinh Đô vội vàng quá, không có thời gian họp mặt với nhau.”

Liêu Thu lập tức nhìn thấu suy nghĩ của anh, vội vàng từ chối ngay: “Chỉ sợ không được.”

Nghĩ lại, lại giải thích thêm: “Chủ yếu là bên Tổng giám Lương, cô ấy bị viêm dạ dày nữa, chỉ sợ trong khoảng thời gian này phải dưỡng bệnh, anh có mời thì cô ấy cũng sẽ không đi.”

“Viêm dạ dày” Tiểu Trương trừng mắt: “Sao lại thế này, có nặng lắm không?”

Liêu Thu mím môi, nhớ lại cảnh nhìn thấy trong văn phòng: “Không rõ nữa, cô ấy nói là bệnh cũ, có lẽ lúc trước hay bị, tôi thấy cô ấy cũng không quá quan tâm.”

Cô đột nhiên nhớ đến lúc trước Tiểu Trương luôn đi theo bên người Lương Hạnh, không khỏi thắc mắc: “Anh làm việc cùng cô ấy lâu như thế, chắc phải rõ hơn tôi chứ?”

Tiểu Trương lại nhíu chặt mày hơn: “Không có, trước giờ cô ấy chưa bao giờ bị viêm dạ dày.”

Sau khi tan ca được hơn hai tiếng, Lương Hạnh nhìn xuyên qua cửa sổ văn phòng nhìn bầu trời đã sập tối ở bên ngoài, đèn đường ở hai bên đường đã sáng lên, cô mới có thời gian rảnh đi xem đồng hồ.

Click mở màn hình điện thoại, thấy trên màn hình hiển thị mấy tin nhắn, đều là do Triệu Mịch Thanh gửi đến.

“Anh tra được một số hồ sơ, có lẽ sẽ có ích đối với em.”

Sau đó là một đống hồ sơ.

Lương Hạnh click mở nhìn lướt qua, không khỏi cong môi, nhanh chóng trả lời: Cảm ơn Chưa được một giây, điện thoại lập tức nhảy đến giao diện có cuộc gọi đến, cô nghe máy, mở loa đặt sang bên cạnh, lại dời phần lớn lực chú ý lên trên màn hình máy tính.

“Sao thế?” Giọng cô trong trẻo lạnh lùng.

“Vẫn chưa tan ca sao?”

Đối lập lại, giọng của người đàn ông có vẻ trầm thấp và ấm áp hơn nhiều.

“Ừ.” Lương Hạnh thuận miệng trả lời, sau đó bàn tay đang gõ bàn phím đột nhiên dừng lại, cô nhíu mày cẩn thận lắng nghe, xác nhận bên kia loáng thoáng có tiếng khóc: “Anh đang ở nhà sao?”

Triệu Mịch Thanh đứng trên ban công ở phòng phủ, tay vịn lan can, dõi mắt nhìn đèn đuốc rực rỡ dưới đường phố, suy nghĩ miên man bị tiếng khóc đánh gãy, không khỏi nhìn thoáng ra ngoài cửa, nặng nề “Ừ” một tiếng.

Lương Hạnh cuộn năm đầu ngón tay lại, vẻ mặt nghiêm túc.

“An Khê có ổn không?” Cô lại nói, giọng nói có hơi trầm.

Triệu Mịch Thanh kéo cửa kính ban công lại, cản tiếng khóc ầm ĩ ở bên ngoài: “Thân thể rất tốt, còn rất khỏe, mẹ của anh bị hành khá nhiều, quay về thấy đã ốm đi không ít.”

Lương Hạnh biết anh đang an ủi cô, cũng rất nể mặt mà cười cười: “Chuyện này cũng coi như là được như mong muốn của bà, cho dù có ôm đi thì trong lòng cũng rất vui.”

Nói xong, cô khẽ lắc lư cái cổ mỏi nhừ: “Không nói chuyện với anh nữa, em cũng muốn về nhà thăm An Ngôn.”

Còn chưa nói xong, cô nhanh chóng cúp máy trước khi cảm xúc suy sụp, sau đó bắt đầu ngẩn người trỏng không gian tối tăm này một lúc lâu.

Mãi đến khi màn hình máy tính cũng tối xuống, cả văn phòng chỉ còn lại một màu đen mà cô vẫn không hề hay biết, ngồi tựa lưng vào ghế, ngẩng đầu ngơ ngác nhìn ánh sáng đèn ne on chiết xạ lên trần nhà, không nói tiếng nào.

Lại thêm một lúc, điện thoại lại vang lên, lần mò nghe máy, đưa đến bên tai, bên kia lập tức truyền đến tiếng lảnh lót của Châu La La: “Không phải cậu nói hôm nay sẽ về sao, cậu đâu rồi?”

Lương Hạnh đứng dậy, tiện tay cầm áo khoác lên, bước ra ngoài: “Về ngay đây.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement