Chương 9: Món quà
“Nguyên liệu được sử dụng đều là thứ tốt nhất hiện nay!”
Trong giọng nói lộ ra sự trân trọng người máy này, cũng mang theo cả sự coi trọng của gã với sinh nhật Hi Hi.
“Đúng là sản phẩm của công ty khoa học kỹ thật đứng đầu thế giới chế tạo ra, lại còn dùng nguyên liệu tốt nhất nữa. Chắc chắn là rất đắt rồi!”
Mắt Ngu Y Lâm nhìn Lâm Nhất Thần sáng bừng như sao, coi gã giống y như thần tượng của mình, trong lòng khó tránh dâng lên vài phần ái mộ.
Lâm Nhất Thần lạnh nhạt liếc cô ta một cái, lại dời ánh mắt lên người Ngu Đình, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý nói: “Chi phí nguyên liệu cũng không nhiều lắm, chừng năm trăm ngàn thôi. Nhưng thứ càng đắt hơn chi phí nguyên liệu chính là phí chế tạo.
Loại sản phẩm công nghệ cao như thế này mà làm theo trình tự lắp đặt thì cần phải rất nghiêm ngặt và phức tạp, bắt buộc phải mời tiến sĩ kỹ sư máy tính.
Hơn nữa có rất nhiều linh kiện phải dựa vào bậc thầy lành nghề chế tạo thủ công.
Cùng với các loại kim loại quý hiếm trải qua trăm ngàn lần luyện ra…”
“Phí chế tạo hết bao nhiêu?”
Mọi người trên bàn đều trợn trừng mắt, căng thẳng đến nỗi như ngừng thở đến nơi.
“Không nhiều lắm, cũng chỉ chín trăm ngàn mà thôi!”
Lâm Nhất Thần đáp lời bâng quơ.
“Năm trăm ngàn với chín trăm ngàn là một triệu bốn trăm ngàn rồi!”
“Wow! Chỉ một người máy thế này đã trị giá một triệu tư rồi á! Đắt bằng một ngôi nhà ba phòng ngủ ở trung tâm thành phố rồi!”
Họ hàng thân thích không khỏi hít hà một hơi, trái tim chịu đòn tấn công mãnh liệt rất không ổn. Người nào người nấy đều nở nụ cười miễn cưỡng.
“Không hổ là cậu cả nhà giàu nhất thành phố Kỳ Nguyên, vung tay không phải kiểu rộng rãi tầm thường”.
“Quan trọng là đối xử với Hi Hi quá tốt. Đợi khi cậu Lâm là bố của Hi Hi, Hi Hi đúng là được ngậm thìa vàng, cả đời này không cần lo lắng gì cả!”
“Đúng vậy, đứa bé Hi Hi này có phúc quá đi mất, sắp có nhân vật lớn như cậu Lâm làm bố nó đến nơi rồi!”
Họ hàng người thân mồm năm miệng mười xì xào, không hề để ý tới sự tồn tại của Tần Sinh.
Lâm Nhất Thần nghe thấy những lời này, nụ cười trên mặt càng tươi hơn, còn không quên liếc mắt nhìn Tần Sinh với một ánh mắt đầy khiêu khích.
Khi Tần Sinh chạm mắt với gã, tên này hơi nhướng mày, mắt mở to hơn một chút, khóe miệng lộ ra nụ cười châm chọc càng rõ ràng, thậm chí còn phát ra một tiếng “hử?”
Tần Sinh vẫn thờ ơ không có bất kỳ phản ứng nào.
Sắc mặt Ngu Đình đã xấu đến cực điểm, tuy rằng cô cực kỳ thất vọng với Tần Sinh nhưng cũng chưa bao giờ đồng ý gả cho Lâm Nhất Thần.
“Hôm nay là sinh nhật Hi Hi, chắc không đến nỗi quên mang món quà nào tới đâu nhỉ?”
Lúc này bỗng nhiên Ngu Y Lâm hỏi đùa một câu.
Nhất thời tất cả con mắt đồng thời rơi lên người Tần Sinh.
"Đương nhiên là có mang rồi!", Tần Sinh nói.
Nghe thấy lời bố nói, Hi Hi vốn đang chăm chú nhìn chằm chằm người máy lập tức ngoảnh đầu lại, nhìn khuôn mặt đẹp trai góc cạnh của bố với đầy nỗi mong chờ. Đối với cô bé mà nói, tất cả mọi món quà đều không bằng quà của bố.
Mẹ Ngu nhíu mày, bà ta thấy Tần Sinh còn chẳng có nổi chiếc xe, tay không mà đến, nếu thật sự chuẩn bị quà thì có thể để ở đâu?
Những người khác cũng có cùng suy nghĩ như vậy.
Dưới ánh mắt chăm chăm của mọi người, Tần Sinh tiện tay móc ra một thanh đồng dài khoảng chừng mười phân, cong ca cong queo, bên trên khắc hoa văn và ký tự lạ lùng xếp lộn xộn, thân gỉ sét loang lổ.
Anh đặt nó vào bàn tay nhỏ của Hi Hi, dịu dàng dặn dò cô bé: “Cầm chắc nhé, đừng ném đi!”
Hi Hi cầm chặt thanh đồng gật đầu không hỏi là cái gì.
"Đây là thứ gì?", Ngu Y Lâm hỏi.
“Một cái chìa khóa!”
“Cái chìa khóa hỏng này để mở cái gì? Lấy đâu ra vậy?”
Tần Sinh trả lời rất thật thà: “Là một ông lão thọt chân tặng cho tôi. Lúc tôi ăn cơm cùng ông ấy, ông ấy nói bánh kếp hành lá của tôi làm rất ngon, ăn liền một lúc ba cái. Sau đó ông ấy đưa cái này cho tôi!"
Lời này nói ra lập tức khiến cho mọi người được một trận cười vang.
“Một lão què tặng cho cậu cái chìa khóa hỏng chỉ vì cậu nướng bánh cho ông ta ăn, nó sẽ là thứ gì tốt được sao. Không chừng lão què kia là kẻ lang thang, chìa khóa đồng này là lão ta nhặt ở thùng rác ấy chứ”.
Ngu Đình mới rồi còn có chút mong đợi đối với Tần Sinh, bây giờ khuôn mặt cô sượng lại thành một tầng sương lạnh mù mịt, sự thất vọng với Tần Sinh đã đạt tới cực điểm.
Đây là lần đầu tiên anh tham gia sinh nhật con gái, vậy mà chỉ tặng mỗi một chiếc chìa khóa hỏng được anh dùng ba cái bánh kếp hành đổi lấy được của một lão què?
Trong nhà toàn là họ hàng thân thích, đây không phải là vả mặt cô sao?
Không có ai biết ông lão đã từng ăn cơm với Tần Sinh, cùng nhau thưởng thức tài nấu ăn lại chính là đương kim Hoàng Chủ có địa vị tối cao trên đời.
Cũng chỉ có Hoàng Chủ có thể sai Tứ Phương Vương Chủ dưới một người trên vạn người nướng bánh kếp hành lá cho mình ăn.
Thực ra chiếc chìa khóa Hoàng Chủ tặng cho này là một sự ban thưởng chí cao vô thượng.
Bởi vì nó có thể mở khóa một chiếc hộp đồng truyền thừa ngàn năm.
Mà đồ vật bên trong chiếc hộp đồng ấy… nói thật Tần Sinh cũng không biết nó là cái gì.
Nhưng anh ghi nhờ lời dặn dò tận đáy lòng của Hoàng Chủ: “Vật thần bí này đã vượt qua nhận thức của người đời, không tới lúc chẳng đặng thì đừng mở nó ra. Nhưng mà bổn Hoàng dám đảm bảo, giá trị của nó hơn cả một thành phố lớn!”
Về phần chiếc hộp đồng kia, hiện giờ nó đang được bảo tồn dưới cấp độ đặc biệt nghiêm ngặt trong quốc khố.
Cô bé chỉ mỉm cười thích thú nắm lấy chìa khóa đồng này không nỡ buông tay, khuôn mặt xinh xắn ngẩng lên, nghiêm túc nói: “Bố, chắc chắn đây là chìa khóa mở kho báu rồi, con rất thích!”
Khuôn mặt Tần Sinh tràn đầy nụ cười hiền hòa, anh không gật đầu cũng không nói gì thêm.
Lòng người khó dò!
Anh hoàn toàn không muốn cho bất kỳ ai biết đây là chìa khóa có thể mở hòm đồng từ ngàn xưa thần bí nhất trên đời này sánh ngang chiếc hộp Pandora, tránh chọc tới kẻ khác có ý đồ bất lương với con gái.
“Chiếc chìa khóa này thì có gì tốt đẹp chứ, mau vứt nó đi, bẩn cả tay!”, mẹ Ngu không vui trách mắng Hi Hi.
“Cháu không vứt!”
Hi Hi giấu chìa khóa đồng ra sau lưng, lần đầu tiên trong cuộc đời học được cách phản kháng, khuôn mặt xinh xắn của cô bé tràn đầy sự quật cường và tức giận: “Đây là quà bố tặng cho cháu. Dựa vào đâu mà bắt cháu phải vứt nó đi? Dù nhốt con trong phòng tối cháu cũng không vứt đâu!”
Mẹ Ngu vừa xấu hổ vừa tức giận, nhưng chỉ cần nhìn sang Lâm Nhất Thần lại lập tức tràn đầy vẻ tươi cười.
“Thứ rác rưởi này đừng có đến gần con gái tôi!”
Khi Lâm Nhất Thần lại ấn một nút trên điều khiển từ xa, người máy thông minh cử động bắt đầu nhảy múa. Nó cười quyến rũ, vừa nhảy vừa lại gần tiểu Hi Hi. Khi nó làm tư thế mời với cô bé thì cạch một tiếng thì lập tức bị Tần Sinh sút bay đi.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |