Lúc này, Diệp Viễn đang ở bên trong mật thất, chăm chú nhìn Tinh Nguyệt Kiếm lẳng lặng nằm ớ trên kệ, không nói gì thật lâu.
Cũng không biết đã qua bao lâu, Diệp Viễn bỗng nhiên thở dài, tiến lên khẽ vuốt ve thân kiếm, nhìn về phía Tinh Nguyệt Kiếm thở dài nói: “Lão đầu, đã lâu không gặp, ngươi có còn nhận ra ta không?”
Dường như cảm nhận được cái gì, Tinh Nguyệt Kiếm trên kệ phát ra tiếng “vù vù” như bị động đất.
Linh tính của Thánh Khí mạnh hơn so với Huyền Khí, cho dù bây giờ Diệp Viễn đã thay hình đối dạng, nhưng nó vẫn nhận ra hắn đã từng là chủ nhân.
Diệp Viễn khẽ mỉm cười, cầm Tinh Nguyệt Kiếm trong tay.
Lần nữa gặp lại, Diệp Viễn cảm thấy chua xót trong lòng.
Tinh Nguyệt Kiếm làm bạn với hắn hai trăm năm, nhưng mà so với Vô Cực Đỉnh thì đã bị hắn lạnh nhạt quá nhiều.
Lúc này gặp lại Tinh Nguyệt Kiếm, Diệp Viễn có loại cảm giác thân thiết không nói ra được. Những cảnh trong quá khứ hiện lên trong đầu Diệp Viễn tựa như là mới xảy ra ngày hôm qua.
“Lão đầu, chúng ta cùng nhau cố gắng trở lại đỉnh phong, tiếu ngạo Thần Vực!”
Mây mù trên người Diệp Viễn bị quét sạch, thay vào đó là sự kiên định chưa từng có.
Tinh Nguyệt Kiếm phát ra từng âm thanh khe khẽ, rõ ràng là đang đáp lại lời tuyên bố của Diệp Viễn.
Diệp Viễn kiểm tra qua Tinh Nguyệt Kiếm một lần, phát hiện nó thực sự hư hại vô cùng nghiêm trọng. Hắn cũng không có bao nhiêu thành tựu ở đạo luyện khí, nếu muốn để Tinh Nguyệt Kiếm trở lại trạng thái tốt nhất, thì vẫn phải tìm một tông sư luyện khí.
Có điều cho dù hư hại nghiêm trọng như vậy, thì Tinh Nguyệt Kiếm cũng cao hơn Huyễn Dĩnh Kiếm không chỉ một cấp bậc.
Hơn nữa mức độ quen thuộc của Diệp Viễn với Tinh Nguyệt Kiếm không phải là thứ mà những binh khí khác có thể so sánh được.
Lạc Hoa Phiêu Linh Kiếm là do Diệp Viễn dùng Tinh Nguyệt Kiếm sáng tạo ra.
Trở lại chỗ ở, Diệp Viễn lập tức lựa chọn bế quan.
Chỗ ở đều là do thánh địa cung cấp, thủ vệ nghiêm ngặt, Diệp Viễn cũng không lo lắng có người sẽ mơ ước Tinh Nguyệt Kiếm của hắn.
Tâm niệm vừa động, Diệp Viễn đã đi vào trong Hạo Thiên Tháp.
Miếng sắt màu đen lẳng lặng lơ lửng trước mặt Diệp Viễn, thần thức Diệp Viễn lướt nhanh về phía miếng sắt, quả nhiên văn tự màu vàng kim trong thần thức có phản ứng.
Trước đây Diệp Viễn chỉ là vừa chạm vào là lập tức thu lại, cũng không có nghiêm túc cảm thụ.
Lúc này cẩn thận lĩnh ngộ, phát hiện văn tự màu vàng kim chuyển động dị thường, cũng không có mãnh liệt như hắn tưởng tượng.
“A… đây dường như là một loại cộng hưởng, nhưng mà rốt cuộc loại cộng hưởng này là cái gì? Trừ cái đó ra, hình như tấm sắt màu đen này cũng không có chỗ nào đặc biệt.”
Sau một hồi cảm thụ, Diệp Viễn cũng khá chán nản. Bởi vì dường như tác dụng của miếng sắt màu đen này cũng không lớn như tưởng tượng.
Lẽ nào, mười triệu địa nguyên tinh này thật sự đổ xuống sông xuống biển rồi hả?
Đương nhiên Diệp Viễn sẽ không cam lòng, vì hắn mất một thời gian dài vất vả tìm tòi văn tự màu vàng kim kia, sao hắn có thể cam tâm bỏ đi như vậy?
“Nếu còn không có phản ứng, ta sẽ luyện hóa hết ngươi! Ta lại thật muốn xem xem, rốt cuộc thì ngươi là cái thứ đồ gì!”
Nhưng mà quá trình luyện hóa cũng không đơn giản như Diệp Viễn tưởng tượng.
Miếng sắt màu đen này hiển nhiên không phải là vật bình thường, Diệp Viễn hao phí cả ngày cũng chỉ luyện hóa được một phần mười.
Dựa theo tiến độ này, thì đừng nghĩ đến việc luyện hóa xong trước khi bắt đầu cuộc thi.
Có điều Diệp Viễn cũng không thiếu kiên nhẫn, ngày thứ hai, hắn lại luyện hóa một phần mười nữa, nhưng mà miếng sắt màu đen này vẫn không có phản ứng gì.
Ngày thứ ba, ngày thứ tư, đến ngày thứ năm thì cuối cùng miếng sắt màu đen này cũng có chút biến hóa!
Sự biến hóa này, khiến Diệp Viễn vui mừng như điên!
Ngày thứ năm, Diệp Viễn đã luyện hóa được gần một nửa tiến độ. Bên trên miếng sắt màu đen, lại tróc ra một mảnh, hiện ra một vệt màu vàng kim!
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |