Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

"Thân thể của Bách Mông vậy mà đã đột phá cấp tám, vậy thì còn đánh thế nào được nữa? Diệp Viễn quá manh động, hắn khiêu chiến Viêm Sơn cũng không tính đi, nhưng mà không nên liên quan đến Bách Mông!”  

             "Dựa vào thực lực của Bách Mông thì đã có thể tiến nhập tầng thứ tư từ lâu! Chỉ là hắn thà làm đầu gà chứ không làm đuôi phượng nên mới ở lại tầng thứ ba, chờ đến khi cảnh giới nguyên lực đột phá đến Vô Tướng Cảnh, hắn mới tiến nhập tầng thứ tư.”  

             “Diệp Viễn đã rất mạnh! Trên người hắn mang Huyết Mạch Long Tộc, thân thể cường hãn đến mức không thể tin nổi, thế nhưng đối mặt với thân thể cấp tám của Bách Mông, hắn cũng chỉ có thể nuốt hận.”  

             Diệp Viễn chém giết Viêm Sơn khiến cho rất nhiều người mong chờ hắn tỷ thí với Bách Mông.  

             Nhưng bây giờ, đối mặt với người cường đại như Bách Mông thì bọn họ không hề nhìn thấy phần thắng nào cho Diệp Viễn.  

             Khóe miệng của Diệp Viễn chảy ra một dòng máu tươi, hiển nhiên vừa rồi hắn đã bị nội thương.  

             Nhưng mà chút thương thế này với Diệp Viễn thì cũng không là cái gì. Hắn vận chuyển Bá Thể Tái Sinh Quyết, trong chớp mắt đã khỏi hẳn.  

             Diệp Viễn giãn gân cốt, cười nói: "Cấp tám sao? Có chút thú vị! Chí ít thì có thể khiến ta nghiêm túc! Nếu như ngươi yếu như đám rác rưởi vừa rồi, vậy thì thật không có ý nghĩa!”  

             Sắc mặt Bách Mông trầm xuống, khinh thường nói: “Còn muốn cố gắng chống đỡ sao? Tiểu tử, ta sẽ cho ngươi một cơ hội, tự sát đi, bằng không thì một khi ta xuất thủ sẽ không dễ dàng để ngươi toàn thây như ngươi nghĩ đâu.”  

             Diệp Viễn lại cười nói: “Xem ra ngươi ngây người ở tầng ba này quá lâu cho nên có chút cuồng vọng tự đại! Bớt nói nhảm, tới đi!”  

             “Hừ, là ngươi tự tìm chết, đừng trách ta!” Bách Mông lạnh lùng rít một tiếng, bỗng nhiên biến mất không thấy nữa.  

             “Ầm!”  

             Diệp Viễn lại bị một quyền của Bách Mông đánh bay lần nữa!  

             Lúc này, Bách Mông cũng không dừng lại, hắn muốn một hơi giải quyết Diệp Viễn.  

             Diệp Viễn cảm giác xương cốt cả người mình đều muốn tan ra thành từng mảnh, mới vừa rồi hắn đối một quyền với Bách Mông, nhưng nắm đấm của đối phương thực sự quá cường hãn, khiến cho hắn có chút chống đỡ không nổi.  

             Bách Mông lại đến, Diệp Viễn không dám chậm chạp lập tức đánh ra một quyền nữa!  

             “Ầm!”  

             Diệp Viễn lại bị đánh bay!  

             Lúc này Bách Mông giống như là một chiếc chiến xa, điên cuồng nghiền ép Diệp Viễn. Dưới tay hắn Diệp Viễn giống như một túi cát, bị hắn đánh cho bay loạn xung quanh.  

             Nhưng điều khiến cho Bách Mông phiền muộn chính là cho dù hắn có dùng sức như thế nào cũng đều không thể giải quyết được Diệp Viễn.  

             Hắn có thể cảm giác được, nắm đấm của Diệp Viễn cũng cứng rắn không gì sánh được, tuyệt đối không hề kém hơn thân thể của hắn. Nhưng lực đạo toàn thân của Diệp Viễn lại không cách nào đuổi kịp cho nên khiến hắn bất lợi về lực đạo.  

             Diệp Viễn vận chuyển Bá Thể Tái Sinh Quyết tới cực hạn, không ngừng chữa trị thương tích trên người để ứng phó với lần công kích tiếp theo của Bách Mông.  

             Dưới sự công kích của Bách Mông, Diệp Viễn gầy yếu giống như một chiếc lá chập chờn theo gió, căn bản là không còn chút sức đánh trả nào.  

             Trong nháy mắt, Bách Mông đã đánh ra trên trăm quyền mà vẫn để Diệp Viễn ương ngạnh gắng gượng vượt qua được.  

             Bách Mông không hề lưu thủ một chút nào, hơn một trăm quyền này hắn đều dùng hết toàn lực, nhưng vẫn không có biện pháp hạ được Diệp Viễn.  

             "Phù phù phù...”  

             Rốt cuộc Bách Mông cũng đã đình chỉ công kích, tiếng thở dốc của Diệp Viễn giống như là tiếng thổi ống.  

             Tình trạng của Bách Mông thì khá hơn một chút, nhưng có thể nhìn ra từ mồ hôi hột trên thái dương mà biết được hắn cũng đã tiêu hao không hề ít.  

             “Ha ha, chỉ… có chút khí lực như vậy thôi sao? Không phải ngươi nói, vừa ra tay thì ta sẽ không có cơ hội sao? Thì ra là công phu khoác lác của ngươi còn lợi hại hơn cả công phu của nắm tay ngươi!" Diệp Viễn thở phì phò, trong lời nói lại mang ý đùa cợt.  

             Diệp Viễn đã điên cuồng thúc dục Bá Thể Tái Sinh Quyết để chữa trị thương thế của lục phủ ngũ tạng mới nắm giữ được khoảng cách này.  

             Diệp Viễn cảm thấy toàn bộ cánh tay hắn đã không phải là của chính mình nữa, hầu như ngay cả việc giơ tay lên cũng không có chút khí lực nào.  

             Nhưng khiến cho Diệp Viễn cảm thấy hưng phấn là vì thân thể của hắn đang mạnh mẽ lên từng chút một, khoảng cách với đột phá cấp tám đã không còn xa!  

             Dĩ nhiên Diệp Viễn không phải kẻ ngốc nghếch, sở dĩ hắn chịu đòn như vậy cũng là vì hắn phát hiện loại phương thức chiến đấu cực hạn này có thể nghiền ép tiềm lực của Long cốt hồng hoang giúp cho việc luyện hoá của hắn trở nên nhanh hơn!  

             Một chút thời gian vừa rồi cũng đã đủ bù đắp hơn một trăm ngày tu luyện cực khổ của hắn.  

             Bây giờ, thật sự rất ít người có thể làm cho Diệp Viễn đạt được trạng thái cực hạn dưới dạng chiến đấu như thế này.  

             Bách Mông có thực lực này không cần nghi ngờ gì nữa.  

             Thật sự không dễ dàng để gặp được một đối thủ có cơ thể cường hãn như vậy.  

             Nghe thấy lời Diệp Viễn nói, sắc mặt Bách Mông khó coi cực kỳ.  

             Từ việc Diệp Viễn chém giết Viêm Sơn hắn có thể nhìn ra được thân thể của Diệp Viễn tuy là có mạnh nhưng tuyệt đối không phải đối thủ mình.  

             Nhưng tiểu tử này lại có hành vi bất chính, trong thời gian ngắn thật sự không thể làm gì được hắn.  

             Nhìn thấy Diệp Viễn khiêu khích, gương mặt của Bách Mông đen như đáy nồi.  

             “Có phải khoác lác hay không lập tức ngươi sẽ được biết ngay! Nhưng mà không thể không thừa nhận, ngươi rất lợi hại khi có thể buộc ta xuất ra một chiêu này!”  

             Chỉ thấy Bách Mông quát lớn một tiếng, quần áo trên người lập tức nổ tung, bắp thịt toàn thân lõa lồ trước mặt mọi người.  

             Bảy ngôi sao trên mi tâm của hắn dần dần biến mất sau đó hóa thành hắc khí bay vờn quanh cơ thể Bách Mông.  

             “Hắc Ma Phách Võ Quyền!”  

             Khí tức kinh khủng dội ra từ Đấu Võ Tràng, cho dù khoảng cách với Bách Mông xa như vậy nhưng tất cả mọi người trên khán đài vẫn có thể cảm nhận được sự cường đại của một quyền này.  

             Trong lòng những người có mặt ở đây đều thở dài không thôi, nếu như Diệp Viễn không trêu chọc Bách Mông thì nói không chừng vẫn còn có thể chống đỡ thêm một lúc.  

             Nhưng bây giờ thì Bách Mông đã tức giận!  

             Căn bản Diệp Viễn không hề có một tia may mắn nào dưới một quyền này.  

             Tôn Kỳ nhìn thấy cảnh này, sắc mặt không khỏi đại biến, nói với Nạp Lan Sơ: “Ma Vương đại nhân, cái này… phải làm sao mới ổn đây?”  

             Trên mặt Nạp Lan Sơ vẫn là vẻ ảm đạm, cũng không hề thất kinh với tình cảnh của Diệp Viễn.  

             Nghe vậy, hắn cười hồi nói: “Nếu như Bách Mông chỉ có loại trình độ như thế này thôi thì hắn chết chắc. Mặc dù ta không biết vì sao Diệp Viễn lại kéo dài đến hiện tại, nhưng mà một quyền này mới có thể bức Diệp Viễn ra chiêu bài!”  

             Tôn Kỳ biến sắc, thật sự không thể tin nhìn về phía Nạp Lan Sơ.  

             Lẽ nào đánh đến bây giờ mà Diệp Viễn vẫn chưa xuất ra con át chủ bài của mình?  

             Diệp Viễn không nhanh không chậm bắt đầu xuất ra Tinh Nguyệt Kiếm, một cỗ kiếm ý như có như không bắt đầu bay lên trong Đấu Võ Tràng.  

             Cỗ kiếm khí này cũng không mạnh lắm, chiêu thức không có cực kỳ mạnh mẽ như của Bách Mông, nhưng lại giống như cọng cỏ nhỏ trong khe đá trên vách núi, vô cùng dẻo dai!  

             “Ý... Lăng... Tiêu!”  

             Diệp Viễn nhẹ nhàng chém ra một kiếm, không hề cuốn hút, không hề uy hiếp, thậm chí đại đa số võ giả lại cảm thấy có chút buồn cười.  

             Thế nhưng trung niên mặc áo bào màu tro đứng bên cạnh sân đấu nhìn thấy cảnh này thì lại biến sắc mặt!  

             Đạo kiếm ý này ngưng đọng không phát ra, thế nhưng chất chứa lực lượng bên trong vô cùng cường đại, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng!  

             “Xuy!”  

             Trong lúc mọi người không thể tin vào mắt thì một kiếm này dễ dàng chẻ đôi một quyền mạnh mẽ tuyệt đối kia của Bách Mông, sau đó không hề dừng lại mà trực tiếp chém thân thể của Bách Mông thành hai khúc!  

             Thi thể Bách Mông ngã trên mặt đất, hai mắt vẫn trợn tròn, hiển nhiên là không thể tin được tất cả phát sinh trước mắt.  

             Rõ ràng hắn giữ thế chủ động tuyệt đối, vì sao chỉ trong chớp mắt thì chính mình lại chết?  

             "Làm sao… làm sao có thể như vậy được? Một kiếm mềm nhũn thế kia làm sao có thể chém giết được nhục thân cấp tám của Bách Mông được chứ?”  

             Một khắc này, tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement