Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

Khi mọi người nhìn vào khoảng không gian dường như không có gì cả, hoàn toàn trong suốt.  

             Nhưng sự biến động đang ngấm ngầm bộc lộ trong đó, thật sự khiến lòng người ta kinh ngạc không ngớt.  

             Bọn họ biết rằng Đại Diễn Thần Vương và Lăng Thiên Thần Vương đang đấu pháp quyết liệt ở trong trận pháp.  

             Đột nhiên, trong phút chốc sự biến động này mãnh liệt hơn gấp mấy lần!  

             “Ơ? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Uy lực của trận pháp, dường như đã tăng cường rồi!”  

             “Có người nói rằng Trận Đạo Cửu Trát của Đại Diễn Thần Vương có thể tiến hóa thành chín chín tám mươi mốt đạo chín cấp trận pháp. Chín chín tám mươi mốt đạo trận pháp này, cứ chín loại xếp chồng lên nhau, chính là Nhất Trát trong Cửu Trát. Để đối phó với một cường giả Hư Huyền, chỉ cần Nhất Trát là đủ rồi. Sự biến động vừa rồi, có lẽ đã lên tới Lục Trát! Bây giờ… không lẽ là đã đột phá lên đến Thất Trát rồi ư?”  

             “Các ngươi đừng quên, Diệp Viễn cũng là cường giả Trận Đế cấp chín, tạo nghệ trận đạo cũng lợi hại vô cùng!”  

             “Xem ra có vẻ như Lăng Thiên Thần Vương đã gây ra không ít rắc rối cho Đại Diễn Thần Vương rồi!”  

             …  

             Ngay khi trận pháp thứ bảy chồng lên, ngap lập tức Diệp Viễn cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội!  

             Mặc dù trình độ trận đạo của Diệp Viễn đã cực kỳ mạnh, nhưng so với Đại Diễn Thần Vương đã lĩnh hội trận đạo cả hơn hàng nghìn năm như một ngày thì vẫn còn kém hơn.  

             Tuy nhiên, ưu điểm của Diệp Viễn nằm ở chỗ là hắn biết rất rõ các chiêu thức của Lục Lâm Phong.  

             Trận Đạo Cửu Trát vốn là phiên bản cao cấp của “Trận Pháp Tam Quyển”, tuy uy lực không tương đồng, nhưng “Trận Pháp Tam Quyển” là cơ sở để tạo thành Trận Đạo Cửu Trát.  

             Diệp Viễn được kế thừa “Trận Pháp Tam Quyển”, đã hoàn toàn nắm vững được nó từ lâu rồi, từ đó suy nghĩ và tạo ra Cửu Cửu Huyễn Linh Thiên Sát Trận!  

             Tuy rằng hắn không thể phá vỡ Trận Đạo Cửu Trát, nhưng bản thân Lục Lâm Phong cũng khó chịu không kém thế.  

             Hắn ta cho rằng sáu tầng Trận Đạo Cửu Trát là đủ để đối phó với Diệp Viễn rồi, nhưng sau đó lại đau xót phát hiện ra rằng ở trước mặt Diệp Viễn trận pháp của lão ta giống như một người trong suốt vậy.  

             Diệp Viễn chỉ cần trong nháy mắt là đã có thể nhìn thấu những sát cơ ẩn giấu trong đó!  

             Bảy tầng, vẫn chưa đủ đâu!  

             Tám tầng, vẫn chưa đủ nữa!  

             “Chà chà, đã nhiều năm không gặp, trận đạo của lão già nhà ngươi lại tiến bộ rất lớn rồi đấy!” Diệp Viễn dù đang bận rộn nhưng vẫn ung dung nói.  

             Một câu nói, suýt chút nữa khiến cho Lục Lâm Phong tức muốn hộc máu.  

             “Tiểu tử nhà ngươi thật là yêu nghiệt! Trong hai mươi năm qua, rốt cuộc ngươi đã phải trải qua những gì, không chỉ võ công đạt tới đỉnh cao, mà cả trận đạo cũng có chiều hướng đuổi kịp Lục mỗ rồi! Thôi vậy, nếu như tám tầng cũng không thể làm gì được ngươi, vậy ta sẽ để cho ngươi nếm thử sự lợi hại của tầng thứ chín!”  

             Khi nói điều này, nội tâm của Lục Lâm Phong đã sụp đổ rồi.  

             Nhiều năm qua như vậy, thật sự không có ai có thể ép hắn đến bước đường này.  

             Có điều, hắn vừa mới thi triển tầng thứ chín của Trận Đạo Cửu Trát, Diệp Viễn đột nhiên nói: “Không cần, ta không chịu nổi tầng thứ chín đâu, chuyện này đến đây thôi vậy! Cái gì mà Tử Cực Thần Vương kia ngươi bảo hắn cút xa một chút, đừng đến chọc giận bổn thiếu gia nữa, nếu không, đao kiếm vô tình đấy!”  

             Khoan dung là sự tích lũy hàng ngàn năm của Lục Lâm Phong, nhưng cũng bị một câu nói này của Diệp Viễn làm cho sụp đổ.  

             Ngươi nói đánh thì đánh, người nói dừng là dừng à?  

             Tuy nhiên, Lục Lâm Phong vẫn thực sự dừng lại.  

             Lão ta rất tò mò, không biết rốt cuộc Diệp Viễn đã làm như thế nào.  

             Lão ta đã sớm phát hiện ra rằng sự hiểu biết của Diệp Viễn về Trận Đạo Cửu Trát là vượt ngoài sức tưởng tượng.  

             Giống như là nhất mạch tương thừa của hắn vậy!  

             Lão ta cũng phát hiện ra rằng trình độ trận đạo của Diệp Viễn thực ra vẫn còn cách một khoảng rất xa so với lão ta.  

             Tuy nhiên, thủ pháp của Diệp Viễn lại có hiệu quả như có thể dùng bốn lạng đẩy ngàn cân.  

             Trước mắt thế nhân Trận Đạo Cửu Trát bí ẩn không gì sánh bằng, trước mặt Diệp Viễn dường như lại là một cô gái cởi bỏ hết y phục, không hề còn chút bí mật gì có thể che giấu.  

             Bóng dáng Lục Lâm Phong hiện ra rõ ràng, sắc mặt hơi sa sầm nhìn về phía Diệp Viễn nói: “Ngươi cố ý khiêu khích ta động thủ à?”  

             Diệp Viễn cười nói: “Chỉ là một Đoạn Chính Tiêu nhỏ bé, ngươi cho rằng ta sẽ để vào mắt sao?”  

             Tuy rằng lời nói này của Diệp Viễn điên cuồng, nhưng hắn có tư cách để điên cuồng.  

             Trong mắt người khác, vị Thần Vương thứ mười cao cao tại thượng, trong mắt Diệp Viễn, chẳng qua chỉ là một con chim non có thể giết chết bất cứ lúc nào mà thôi.  

             “Từ đâu mà ngươi học được Trận Đạo Cửu Trát thế?” Giọng nói của Lục Lâm Phong nặng nề hỏi.  

             “Ngươi nói, ban đầu khi ta yêu cầu ngươi truyền lại Trận Đạo Cửu Trát, ngươi ra vẻ rất trân trọng nó, e rằng ngươi nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến việc ta nhận được truyền thừa Trận Pháp Tam Quyển đúng không?" Diệp Viễn ra vẻ như cười nhưng lại không nói.  

             Khuôn mặt Lục Lâm Phong biến sắc, kinh ngạc nói: “Thì ra là ngươi đã trọng sinh ở Vô Biên Giới!”  

             Diệp Viễn nói như thế, làm sao lão ta không hiểu cho được?  

             Lão chỉ lưu Trận Pháp Tam Quyển tại Đại Diễn Chân Tông ở Vô Biên Giới.  

             Diệp Viễn nhận được truyền thừa thì nhất định phải được trọng sinh tại Vô Biên Giới.  

             Biểu hiện trên khuôn mặt của Lục Lâm Phong rất đặc sắc, lão ta nằm mơ cũng không thể ngờ rằng sau những tai nạn bất ngờ, Diệp Viễn lại trọng sinh ngay tại quê hương của lão ta, còn được thừa kế trận đạo của lão.  

             Nhìn thấy vẻ mặt của Lục Lâm Phong, trong lòng Diệp Viễn rất sảng khoái!  

             Cái tên này, ban đầu hắn cứ quấn lấy không tha cầu xin lão ta, lão ta lúc nào cũng mang trên mình bộ dạng sâu hiểm khó lường, khiến cho Diệp Viễn rất khó chịu.  

             Ban đầu khi nhận được Trận Pháp Tam Quyển, Diệp Viễn đã tưởng tượng ra được vẻ mặt của Lục Lâm Phong ngày hôm nay.  

             Đến bây giờ được tận mắt nhìn thấy quả nhiên lão có biểu cảm như thể đã ăn phải ruồi nhặng, Diệp Viễn hận không thể cười lớn một trận.  

             “Năm đó ngươi để lại ba quyển thạch thư đó lại cho người có duyên, e rằng có nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến rằng người có duyên đó hóa ra lại là ta đúng không?” Diệp Viễn cười.  

             Lục Lâm Phong: “...”  

             “Ồ, đúng rồi, còn có cái này nữa!”  

             Diệp Viễn nâng lòng bàn tay lên, một bia đá Hạo Thiên nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.  

             Sắc mặt của Lục Lâm Phong đông cứng lại, vô cùng kinh ngạc nói: “Bia đá Hạo Thiên! Ngươi... vậy mà ngươi lại có được bia đá Hạo Thiên ư! Vậy Hạo Thiên Tháp...”  

             Lòng bàn tay của Diệp Viễn lóe lên tia sáng, bia đá Hạo Thiên bay vào một tòa tháp nhỏ, chính là Hạo Thiên Tháp.  

             “Bây giờ, ta chính là chủ nhân của Hạo Thiên Tháp!” Diệp Viễn cười híp mắt nói.  

             Lục Lâm Phong: “...”  

             Lão ta thật sự không còn gì để nói, tiểu tử này là cố ý đến để cười nhạo lão ta mà.  

             Năm đó, lão ta chỉ xông được tới tầng thứ bảy trong Hạo Thiên Tháp, vậy mà Diệp Viễn lại có thể trực tiếp nhổ cả gốc rễ của Hạo Thiên Tháp.  

             Bản thân lão đã để lại Trận Pháp Tam Quyển cho một người có duyên, muốn nhận làm đệ tử, nhưng người này lại là Diệp Viễn!  

             Điều này… điều này thực sự là tạo hóa đang trêu đùa người ta mà!  

             Một lúc lâu sau, Lục Lâm Phong thở dài một hơi rồi nói: “Đại Diễn Chân Tông vẫn ổn chứ? Trong nháy mắt đã hàng ngàn năm trôi qua rồi, thậm chí ta còn quên mất mình đã từng để lại món đồ truyền thừa này, không ngờ rằng...”  

             Lục Lâm Phong thăng thiên đến Thần Vực, thực sự là một hành trình đầy gian nan.  

             Một người dù có là thiên tài, có thể đạt đến tầm cao như Lục Lâm Phong thì chắc hẳn là đã phải chịu qua không ít mài giũa.  

             Đợi đến khi lão thực sự quật khởi, trở thành cường giả Thần Vực, đã là hai nghìn năm sau đó rồi.  

             Đến lúc đó, Đại Diễn Chân Tông chỉ là một sự tồn tại giống như loài giun dế, lão ta căn bản là sẽ không quan tâm đến điều đó nữa.  

             Nhưng bây giờ nghe Diệp Viễn nhắc tới, bất giác gợi lên hồi ức của Lục Lâm Phong.  

             Diệp Viễn thở dài nói: “Đại Diễn Chân Tông đã sớm bị diệt vong rồi!”  

             Lục Lâm Phong toàn thân sửng sốt, nói: “Ngươi nói cái gì?”  

             Diệp Viễn cũng không giấu diếm, kể hết chuyện Cuồng Phong Giới xâm lược, Đại Diễn Chân Tông xả thân vì nghĩa mà hy sinh, nghe xong Lục Lâm Phong cũng vô cùng xúc động.  

             “Thì ra là vậy, xem ra năm đó ta ở Vô Biên Giới, lẽ ra ta không nên bỏ lại đạo tông mà!” Lục Lâm Phong cảm khái trong giây lát, nhìn Diệp Viễn bằng ánh nhìn đầy ý tứ thâm sâu.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement