Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

“Vậy sao? Vậy thêm ta nữa thì sao?”  

             Một bóng người hiện ra, có xu thế đứng về một phía với Diệp Viễn, bao vây Gia Cát Thanh Hư lại.  

             Gia Cát Thanh Hư cũng là kẻ tài cao gan lớn, tuy đã bị thương nhưng lại không có chút ý muốn đào tẩu nào, không thể nghi ngờ gì thêm đây rõ ràng chính là phong thái của một cao thủ.  

             Hắn không cho rằng, ở cái Thần Vực này thật sự có người có thể giữ chân hắn được.  

             Nhưng mà sau khi hắn chứng kiến người của Long tộc tới thì lập tức biến sắc.  

             “Long Mẫn! Ngươi vậy mà vẫn còn chưa chết!”  

             Long Mẫn này chính là Tộc trưởng cách đây một đời của Long tộc.  

             Rất nhiều năm trước, hắn đã truyền ngôi cho Ngao Đạc, sau đó chính mình lui về ở ẩn.  

             Thế nhân đều cho rằng Long Mẫn đã sớm chết rồi, không nghĩ tới chẳng những hắn còn sống trên đời mà hơn nữa thực lực lại mạnh như thế.  

             “Long Mẫn bái kiến Long chủ!”  

             Long Mẫn khom người thi lễ với Diệp Viễn trước, Diệp Viễn hơi kinh ngạc một chút, nhưng mà vẫn gật đầu, xem như hoàn lễ.  

             "Nhờ phúc của Định Thiên Thần Vương mà ta có thể kéo dài hơi tàn đến nay. Chỉ là hành động hôm nay của Định Thiên Thần Vương, phải chăng đã khinh người quá đáng?” Long Mẫn chuyển hướng nói với Gia Cát Thanh Hư.  

             Gia Cát Thanh Hư làm một bộ dáng ung dung, thản nhiên nói: “Bổn tọa muốn bọn hắn giao Diệp Viễn ra, thế nhưng bọn hắn lại sống chết cũng không chịu, vì vậy bổn tọa mới phải ra tay.”  

             Long Mẫn nói: “Lăng Thiên Thần Vương là tộc trưởng của cả Long tộc chúng ta, ngay cả lão hủ cũng phải gọi hắn một tiếng Long chủ, ngươi bảo chúng ta giao hắn ra, chẳng lẽ đây không phải là ép buộc?”  

             “Này, lão nhân ngươi thật không biết nói đạo lý! Chúng ta đều đã nói thiếu gia không ở trong Long tộc, ngươi muốn chúng ta giao người, chúng ta kiếm người ở đâu để giao ra cho ngươi đây?” Bỗng nhiên Lục Nhi hô lớn về phía bầu trời.  

             Gia Cát Thanh Hư lóe lên hàn mang, khoảng cách xa như vậy, Lục Nhi cũng cảm giác như bị sét đánh.  

             “Ngươi nói cái gì?” Gia Cát Thanh Hư nói ra từng chữ.  

             Lục Nhi đã khiến cho gân xanh của Gia Cát Thanh Hư trỗi dậy, trong thoáng chốc lửa giận đã “Vụt” bốc lên.  

             Gia Cát Thanh Hư hắn tự xưng là phong lưu phóng khoáng, bộ dáng ba nghìn tuổi hôm nay, nhìn có vẻ cũng không già lắm, thậm chí còn chưa đáng để tính là trung niên.  

             Thế nhưng mà tiểu nha đầu kia lại gọi hắn là lão đầu!  

             Vốn Diệp Viễn đang lửa giận ngút trời, lúc này trong nội tâm cũng bị Lục Nhi chọc cho cười thầm.  

             Nha đầu kia không hề biết xảo trá, thuận miệng loạn hô nhưng lại chọc trúng nỗi đau của Gia Cát Thanh Hư.  

             Hắn hơi phóng ra một chút khí thế, ngăn chặn khí thế của Gia Cát Thanh Hư lại, thản nhiên nói: “Lục Nhi cùng lắm cũng chỉ mới ba mươi tuổi, gọi ngươi là lão đầu thì có vấn đề gì sao? Ngươi đã một bó tuổi rồi mà còn muốn giả trang non nớt gì nữa, không chấp nhận già... là không được đâu! Hiện tại là thiên hạ của đám người trẻ chúng ta. Ngươi xem Long Mẫn tiền bối cũng rất thức thời, sớm đã thối vị nhượng chức. Một bó tuổi như nhà ngươi có phải cũng nên nhường lại vị trí của Thánh Thành hay không, chính mình làm cái gì mà Thái Thượng trưởng lão, chẳng phải còn khoái lạc hơn hay sao?”  

             Mỗi một câu nói của Diệp Viễn càng làm cho mặt Gia Cát Thanh Hư đen thêm một phần.  

             Long Mẫn nhìn thấy cảnh này, không khỏi cười lên một tiếng.  

             Long chủ này chẳng những có võ lực cao cường mà công phu võ miệng cũng cường hãn giống như vậy!  

             Nhưng mà lần này Gia Cát Thanh Hư thật sự không còn chút khí chất nào.  

             Cho dù Diệp Viễn có là người của hai thế giới cộng lại thì cũng không vượt quá năm trăm tuổi, nhiều nhất thì chỉ thua Gia Cát Thanh Hư một số không.  

             Tuy hai người đều là tuyệt thế thiên tài, nhưng đặt ra để so sánh thì Gia Cát Thanh Hư sẽ ảm đạm thất sắc hơn rồi.  

             Phải biết rằng, Diệp Viễn chỉ dùng thời gian mấy tháng ngắn ngủi mà đã vọt tới hạng thứ tư trong Thập Đại Thần Vương.  

             Đợi thêm một thời gian nữa thì vượt qua Gia Cát Thanh Hư cũng không phải là việc gì khó.  

             Mà cái này chính là chỗ đau nhất trong nội tâm của Gia Cát Thanh Hư!  

             Nếu không, hắn làm sao lại đi gây chiến, đến tìm xui xẻo cho Diệp Viễn?  

             Hắn duy trì vị trí đứng đầu Thần Vực trong vòng hai ngàn năm, cuối cùng có người muốn khởi xướng khiêu chiến hắn.  

             Tuy rằng Diệp Viễn không hề có hứng thú đối với việc này.  

             Sở dĩ hắn nói như vậy, hoàn toàn là vì muốn chọc tức Gia Cát Thanh Hư.  

             Hiện tại hắn nhìn Gia Cát Thanh Hư lại cảm thấy có một ngàn một vạn cái khó ưa.  

             Nhưng mà Diệp Viễn cũng đã khiến cho Gia Cát Thanh Hư tức giận tới cực điểm.  

             Diệp Viễn nói cái gì mà thối vị nhượng chức, cho dù hắn muốn lui thì cũng phải có người đến tiếp nhận chứ!  

             Tinh anh của Tử Kim Điện đều bị Diệp Viễn tàn sát hết không còn một người!  

             Nhất định là tên này đang cố ý!  

             Nguyệt Mộng Ly nhìn thấy cảnh này, không khỏi cười một tiếng, nói: "Ngữ điệu của Lục Nhi ngươi là vô ý, nhưng mà lời này của Viễn ca lại có thể làm người ta tức chết.”  

             Vẻ mặt Lục Nhi mờ mịt nói: “Ta đã nói sai cái gì sao?”  

             “Ha ha, Lục Nhi cô nương ngây thơ lương thiện, cũng không có nói sai cái gì. Tên Định Thiên Thần Vương kia làm sao lại không phải là lão đầu cơ chứ? Ha... Ha ha...” Ngao Vịnh cũng cảm thấy buồn cười.  

             Lục Nhi vẫn mang bộ dáng mờ mịt như cũ, hoàn toàn không biết mọi người đang cười cái gì.  

             Nàng có quá ít kinh nghiệm, những năm này, phần lớn thời gian đều là say mê tu luyện, trên cơ bản là bị ngăn cách với ngoại giới.  

             Cho nên, dù đã hơn ba mươi tuổi nhưng tâm thái vẫn giống như tiểu cô nương mười mấy tuổi.  

             Gia Cát Thanh Hư có lực cảm giác kinh người, làm sao không biết được người của Long tộc đang cười nhạo hắn.  

             Bộ dáng ung dung của Định Thiên Thần Vương vào lúc này đã nổi gân xanh, lửa giận đốt cháy toàn thân.  

             “Diệp Viễn, ngươi thật sự cho rằng râu hùm của bổn tọa dễ vuốt như vậy hay sao?”  

             Khí thế của Gia Cát Thanh Hư phóng lên cao, ngay cả Long Mẫn nhìn thấy cũng có chút biến sắc.  

             Hiển nhiên, hắn không có ngờ tới lúc trước Gia Cát Thanh Hư vẫn còn giữ lại thực lực!  

             Nhưng mà, Diệp Viễn lại làm bộ dáng như không có chuyện gì xảy ra, thản nhiên nói: "Gì cơ, ngươi mà cũng được tính là lão hổ hay sao? Trong mắt của ta thì ngươi cũng chỉ là tiểu miêu mà thôi. Đến đây, tiểu miêu, kêu một tiếng cho thiếu gia ta nghe một chút.”  

             Nhưng mà lần này, không còn ai dám bật cười.  

             Khí thế của Gia Cát Thanh Hư thật là đáng sợ!  

             Sắc mặt cả đám người của Long tộc đều đại biến, bọn hắn thật sự bị khí thế của Gia Cát Thanh Hư hù dọa rồi.  

             "Thật… thật mạnh! Thì ra, từ trước đến nay Định Thiên Thần Vương vẫn một mực không xuất ra thực lực chân chính!”  

             “Ài, Long chủ đại nhân quá tùy tiện rồi! Những lời này, tuy nghe hả giận, thế nhưng lần này... cũng khó mà đỡ được.”  

             “Cái này... không biết hai người Long chủ đại nhân cùng Long Mẫn lão tộc trưởng có thể ngăn được một kích này hay không!”  

             ...  

             Sắc mặt Long Mẫn ngưng trọng, nhắc nhở Diệp Viễn nói: “Long chủ, hãy cẩn thận!”  

             Nhưng Diệp Viễn lại lơ là không thèm để ý nói: “Lão tộc trưởng, ngươi hãy lui xuống! Chờ đến lúc ta liều mạng lưỡng bại câu thương với tên tiểu miêu này rồi thì ngươi cứ tới giết hắn!”  

             Trong lúc nói chuyện, ngữ khí của Diệp Viễn cũng lãnh đạm lại.  

             Tên Định Thiên Thần Vương này đã chạm đến điểm mấu chốt của hắn, hắn quyết định cho dù liều mạng đến mức bản thân bị trọng thương thì cũng phải giết chết tên này!  

             Long Mẫn nghe vậy thì biến sắc, nhưng lại có chút không rõ ràng cho lắm.  

             Nhưng khi hắn chứng kiến ánh mắt đằng đằng sát ý của Diệp Viễn thì trong nội tâm không khỏi cả kinh, nhẹ gật đầu, lui ra sau.  

             Hành động của Long Mẫn làm cho tất cả mọi người đều thất kinh.  

             “Cái này... Long chủ đại nhân là đang muốn làm gì? Chẳng lẽ hắn muốn tự mình độc lập đối kháng với Định Thiên Thần Vương?” Ngao Đạc quá sợ hãi nói.  

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement