Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

“Diệp tiểu huynh đệ, một chuyến này thật sự nhờ có ngươi! Bằng không thì Lương mỗ thật sự không biết nên đối mặt như thế nào với hai đứa con gái rồi.”  

             “Gia chủ khách khí rồi, Diệp mỗ chỉ là hiểu một vài thuật Ngự Thú mà thôi, vừa vặn lúc thú triều cần dùng đến. Thật muốn nói tạ, cũng nên là Diệp mỗ nói mới phải. Nếu như không phải nhờ Uyển Như tiểu thư thì Diệp mỗ hiện tại đã phơi thây hoang dã rồi.”  

             “Ha ha, Diệp tiểu huynh đệ khiêm tốn quá! Nếu Diệp tiểu huynh đệ đã không có chỗ đặt chân, vậy trước tiên cứ ở lại Lương gia ta. Chờ Diệp tiểu huynh đệ tìm được nơi cần đi rồi chuyển chỗ sau cũng không muộn.”  

             “Vậy thì quấy rầy gia chủ rồi.”  

             Xem ra Lương Minh Vũ cũng là một tên thương nhân cáo già, rất lõi đời.  

             Nhưng mà thực lực của hắn không hề kém, là cường giả Động Huyền Thần Cảnh trung kỳ.  

             Lời này nghe khách khí nhưng lại khiến cho Diệp Viễn có một loại cảm giác hơi xa cách.  

             Tuy Diệp Viễn đã cứu được tỷ muội Lương Uyển Như, nhưng Lương Uyển Như cũng đã cứu được Diệp Viễn, còn cho Diệp Viễn ăn Huyền Nguyên Đan.  

             Sau khi nghe Trương Thuận báo cáo xong, Lương Minh Vũ cũng không khỏi đau lòng một phen.  

             Tại Khôi Sơn Thành, Huyền Nguyên Đan chính là đan dược bảo vệ tánh mạng.  

             Hắn cũng biết, những năm gần đây Lương Uyển Như thua thiệt không ít cho nên mới đưa đan dược này cho nàng để bảo vệ tánh mạng.  

             Không ngờ con gái lại đưa cho một người xa lạ.  

             Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nếu như không phải nữ nhi hắn có tâm địa thiện lương, cứu được một người không liên quan như Diệp Viễn thì sợ rằng lúc này cũng đã táng thân trong bụng yêu thú rồi.  

             Như vậy cũng là thiện hữu thiện báo!  

             Nhưng mà đối với người không rõ lai lịch như Diệp Viễn, Lương Minh Vũ cũng có một phần dè chừng.  

             Hắn rất đau lòng nữ nhi lớn, không đành lòng làm cho nàng thương tâm cho nên mới chịu đồng ý để Diệp Viễn ở lại.  

             Sau này tìm một cái lý do đuổi Diệp Viễn ra khỏi Lương gia sau, hắn cũng không muốn nuôi dưỡng một tên phế vật trong nhà.  

             Kỳ thật, trong lời nói của hắn có ý tứ đuổi người rất rõ ràng, hắn hi vọng Diệp Viễn có thể thức thời một chút, biết tự chủ động rời đi.  

             Không ngờ Diệp Viễn vậy mà lại giả bộ như nghe không hiểu, thuận cột mà bò lên, cuối cùng ở lại Lương gia rồi.  

             Trong lòng Lương Minh Vũ khó chịu nhưng tất nhiên sẽ không biểu hiện ra ngoài.  

             Với thủ đoạn của hắn, muốn đuổi một tên phế vật ra khỏi Lương gia, thật sự quá dễ dàng.  

             Mái hiên bên này, Lương Uyển Dung lại hai mắt đẫm lệ, đang cáo trạng trước mặt một nữ nhân tai to mặt lớn.  

             Nữ nhân béo này chính là mẫu thân của nàng, tên là Vương Phiên Nhiên.  

             Chỉ là nữ nhân này hoàn toàn không nhanh nhẹn đúng với hai chữ “Phiên nhiên” mà khiến cho người khác có một loại cảm giác cực kỳ ác cảm.  

             Nữ nhân như vậy có thể sinh ra một mỹ nhân như Lương Uyển Dung cũng là nhờ có Lương Minh Vũ.  

             Nhưng mà ở Lương gia, Lương Minh Vũ thật sự không dám đắc tội vị nữ đại lão này.  

             Năm đó Lương gia gặp rủi ro, suýt nữa bị hủy.  

             May mắn mà có Vương Phiên Nhiên gả tới, Lương gia cùng Vương gia có quan hệ thông gia cho nên lúc này mới vượt qua được cửa ải khó khăn.  

             Vương Phiên Nhiên tự cho mình là đấng cứu thế, ở Lương gia vô cùng cường thế.  

             "Mẫu thân ơi, người không biết đâu, tiểu tử kia đã thi triển tà thuật, lừa bịp khiến con gái thật sự rất khổ sở! Con hoài nghi rằng thú triều lần này vốn là do hắn đưa tới. Nhất định là hắn coi trọng tư sắc của tiện nhân Lương Uyển Như kia, cho nên cố ý lấy lòng ả! Còn may là nữ nhi khôn khéo, bằng không thì... bằng không thì... chỉ sợ là mẫu thân không thể nhìn thấy Dung Nhi nữa! Hu hu...”  

             Lương Uyển Dung nhào vào ngực mẫu thân khóc sướt mướt.  

             Nàng thêm mắm thêm muối vào câu chuyện trên đường đi lần này, nói cho Vương Phiên Nhiên nghe.  

             Vương Phiên Nhiên đối xử với đứa con gái này như là bảo bối, cho dù nhi nữ không thêm mắm thêm muối thì nàng cũng sẽ không khách khí đối với Lương Uyển Như và Diệp Viễn.  

             Thấy con gái khóc đến mức thương tâm như vậy nàng càng giận đến không kiềm chế được, thịt trên mặt cứ dồn lại với nhau.  

             “Dung Nhi, con yên tâm, mẫu thân nhất định sẽ lấy lại công đạo cho con! Tiểu tử kia thức thời rời đi thì thôi, nếu như đã đi vào Lương gia rồi vậy thì đó là con đường chết của hắn! Còn có tiện nhân kia, xem ra bình thường vì nương đối xử với nàng vẫn còn quá khoan dung. Bây giờ nhất định phải khiến cho nàng nhớ kỹ một chút!”  

             Trong ánh mắt của Vương Phiên Nhiên lộ ra hàn mang, quát to: “Người đâu!”  

             Một nha hoàn vội vàng hấp tấp chạy đến, khom người hành lễ nói: “Phu nhân!”  

             "Lập tức gọi Lương Minh Vũ tới cho ta! Ngay lập tức!” Vương Phiên Nhiên lạnh lùng nói.  

             “Vâng, phu nhân!” Hiển nhiên nha hoàn hết sức e ngại cái khối thịt mỡ này, chạy té khói.  

             ...  

             “Lương Minh Vũ, ta cho ngươi biết, cái tên tiểu tử họ Diệp kia nhất định phải chết! Bằng không thì ngày mai ta sẽ mang theo Dung Nhi về Vương gia!” Vương Phiên Nhiên hung hăng nói.  

             Lương Minh Vũ vô cùng đau đầu, hắn phiền chán nữ nhân này tới cực điểm.  

             Năm đó là vì bất đắc dĩ cho nên hắn mới cưới nữ nhân vừa mập lại vừa xấu này.  

             Tuy đã vượt qua cửa ải khó khăn, thế nhưng cũng coi như là dẫn sói vào nhà rồi.  

             Nữ nhân này giống như là chó dại, hùng hổ dọa người, dựa vào việc mình là chủ mẫu của Lương gia cho nên chuyện gì cũng đều muốn chặn ngang một gạch.  

             Cũng chính bởi vì như thế, Lương Minh Vũ càng thêm hoài niệm thê tử trước kia, mẫu thân của Lương Uyển Như.  

             Đều là nữ nhân, vì sao lại có sự chênh lệch lớn như vậy chứ?  

             Nhưng mà cho dù là vậy thì hắn cũng chỉ có thể nén giận, khó xử nói: "Việc này... việc này hình như không tốt cho lắm? Dù sao thì Diệp Viễn cũng đã cứu hai đứa con gái của chúng ta. Nếu như chết ở Lương gia một cách không minh bạch thì về sau còn ai dám bàn chuyện buôn bán với Lương gia chúng ta?”  

             Mặt Vương Phiên Nhiên phát lạnh nói: “Lương Minh Vũ, ngươi bớt giả dạng với lão nương đi! Chỉ cần làm cho hắn chết một cách thần không hay quỷ không biết là được, vậy thì còn ai có thể biết được chuyện này? Một tên phế vật mà thôi, ai mà thèm quan tâm đến việc trên đời này thiếu đi một tên phế vật? Hừ, cứu được hai đứa con gái? Có khi những thú triều kia vốn là do hắn đưa tới cũng không chừng?”  

             Hai mắt Lương Minh Vũ nhíu lại, hắn thật sự là không tính tới loại khả năng này.  

             Vương Phiên Nhiên thấy vậy, bỗng nhiên thay đổi ngữ khí nói: “Lương Minh Vũ, kỹ thuật ngự thú của tên tiểu tử kia rất lợi hại! Chỉ cần ngươi có thể cạy miệng của hắn...”  

             Vương Phiên Nhiên làm một bộ âm hiểm, trên mặt ra vẻ đắc ý.  

             Tuy rằng nàng tai to mặt lớn, nhưng cũng không thể nói nàng ngu xuẩn.  

             Trên thực tế, tâm cơ của Vương Phiên Nhiên còn âm hiểm hơn Lương Uyển Dung rất nhiều.  

             Nếu không, nàng có thể dựa vào cái gì mà trấn trụ được một tên gia chủ như Lương Minh Vũ?  

             Thời điểm Lương Uyển Dung nói ra kỹ năng ngự thú của Diệp Viễn, nàng đã động tâm tư.  

             Diệp Viễn chỉ là một tên phế vật, vậy mà lại có thể khống chế Ma Thiên Cự Tượng cấp một hậu kỳ.  

             Nếu như loại thủ đoạn này để Lương gia đạt được, vậy thì Lương gia có thể vươn lên trở thành đệ nhất đại gia tộc ở Khôi Sơn Thành!  

             Bên trong Vạn Thú Sâm Lâm có không ít Thần Thú, nếu có thể tùy tiện chém giết vài con thì bực chiến lực này nhất định không thể bỏ qua.  

             Toàn thân Lương Minh Vũ chấn động, rốt cuộc trong ánh mắt lộ ra thần sắc tham lam không cách nào che dấu được.  

             “Ha ha, nương tử thật sự là bậc hiền thê của ta! Từ khi lấy nương tử, những năm này Lương Minh Vũ ta phát triển càng ngày càng thuận buồm xuôi gió! Hiện tại, càng có hi vọng trở thành đệ nhất gia tộc ở Khôi Sơn Thành rồi!” Lương Minh Vũ làm vẻ mặt hưng phấn nói.  

             Sự sống chết của Diệp Viễn hắn cũng không thèm để ý lắm. Thứ hắn để ý chính là tâm tư của Lương Uyển Như mà thôi.  

             Nhưng hiện tại, buổi nói chuyện cùng với Vương Phiên Nhiên đã hoàn toàn khơi dậy dã tâm trong lòng hắn.  

             Thuật ngự thú có thể khống chế được Thần thú cấp một hậu kỳ, làm sao có thể khiến cho người ta không thèm chảy nước miếng?  

             Có thể so sánh với đệ nhất gia tộc ở Khôi Sơn Thành thì một cái mạng nhỏ của Diệp Viễn được coi là cái gì?  

             Vương Phiên Nhiên đắc ý nói: "Đúng vậy! Ta biết rõ những năm này ngươi vẫn còn tưởng niệm về cái người đã chết kia, nhưng mà ngươi cũng không nghĩ kỹ một chút, nếu như không có Vương Phiên Nhiên ta thì ngươi bây giờ làm gì có thời gian mà hoài niệm về những cay đắng ngọt bùi của mình?"

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement