Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

“Này, tên tiểu tử kia, ngày hôm nay gia chủ không rảnh, ngươi trở về đi thôi. Nếu như muốn gặp hắn thì sáng mai quay lại đây chờ!”  

             Một quản gia có dáng dấp trung niên đang hô to gọi nhỏ một cách không khách khí đối với Diệp Viễn.  

             Khoảng cách với hôm Diệp Viễn tiến vào Lương gia cướp người đã trải qua thời gian ba ngày.  

             Trong vòng ba ngày này, mỗi ngày Diệp Viễn đều chờ đợi từ lúc sáng sớm tại nơi gác cổng của Vương gia.  

             Mãi đến khi mặt trời lặn đằng tây thì vẫn là cùng một câu nói.  

             Diệp Viễn biết rõ, đây là Vương Lăng Ba cố ý gạt bỏ hắn.  

             Nhưng mà Diệp Viễn cũng không hề lộ ra vẻ lo lắng một chút nào, chỉ là chắp tay với tên gác cổng rồi cáo từ rời đi.  

             Nhìn bóng lưng Diệp Viễn rời đi, tên gác cổng cũng cảm thấy có chút bất ngờ.  

             “Tiểu tử này, cũng thật là lì lợm, đổi lại là người khác thì đã sớm không chịu được.” Tên gác cổng tự nói.  

             Mấy ngày nay, bọn họ đổi đi đổi lại các phương pháp để làm khó dễ Diệp Viễn, các loại nhăn mặt, thậm chí còn hắt nước trà lên mặt Diệp Viễn, nhưng Diệp Viễn vẫn không có nửa lời oán hận, sau khi khẽ mỉm cười lại đứng ở một bên chờ đợi.  

             Ngay hôm nay, một hậu bối đệ tử của Vương gia đi đến bên cạnh tên gác cổng, lấy lý do bị chặn đường cho nên quay sang đấm đá Diệp Viễn một trận.  

             Diệp Viễn vẫn như trước không hề đánh trả, mắng cũng không mắng.  

             Thật ra, ngay cả tên gác cổng cũng có chút chịu không nổi.  

             Đổi lại là người khác thì đã sớm giận dữ rời đi.  

             Nhưng mà Diệp Viễn vẫn có thể chịu đựng được.  

             Diệp Viễn định thời hạn cho mình là năm ngày, sau năm ngày, nếu như Vương Lăng Ba vẫn không chịu gặp mặt thì hắn sẽ tự mình tu luyện để luyện chế ra Giải Độc Đan thần phẩm!  

             Diệp Viễn cầu Phong Bình một viên Giải Độc Đan thiên phẩm, sau khi cho Lương Uyển Như ăn vào, tạm thời đã trấn áp được độc tính của Trấm Vũ Thiên Dạ khỏi lan tràn.  

             Cũng may Giải Độc Đan thiên phẩm có tác dụng, có thể trì hoãn được độc tính của Trấm Vũ Thiên Dạ đến bốn mươi ngày mới tiếp tục phát tác.  

             Vậy thì, Diệp Viễn đã có thời gian bốn mươi ngày để trì hoãn.  

             Độ khó khi luyện chế Giải Độc Đan còn cao hơn so với Thần Nguyên Đan một đoạn dài.  

             Nhưng mà đối với Diệp Viễn thì điều này ngược lại cũng là việc tiện thể.  

             Dựa theo lời giải thích của Vô Trần, bước kế tiếp sẽ luyện tập luyện chế Giải Độc Đan, vừa vặn lấy Nhất Tinh Thiên Văn Đan làm cơ sở.  

             Nhưng mà Diệp Viễn lại muốn tu luyện Thần Nguyên Đan đến thần phẩm trước.  

             Nhiệm vụ này đặc biệt gian khổ, chính Diệp Viễn cũng không biết mình có thể hoàn thành hay không, mà hắn cũng không đành lòng nhìn Lương Uyển Như chịu khổ sở.  

             Vì lẽ đó mà khi biết rõ Vương gia cố ý làm nhục hắn cũng vẫn cố gắng nín nhịn.  

             Thời thế thay đổi, một ngày nào đó Vương gia sẽ phải trả giá thật lớn vì hành vi của mình.  

             La Kiếm không nhanh không chậm theo sát sau lưng Diệp Viễn, trong con ngươi lóe qua một tia dị thường.  

             Loại ánh mắt này cũng không hề xuất hiện nhiều trên người hắn.  

             “Ha ha, ca, thực sự là hả giận mà! Huynh không biết ngày đó tiểu tử này ở Lương gia hung hăng cỡ nào đâu! Không ngờ, hiện tại ngay cái rắm hắn cũng không dám thả! Xem ra cô nương bé nhỏ kia vẫn còn có chút thủ đoạn, khiến cho tiểu tử này mê luyến đến thần hồn điên đảo, vì nàng mà cam nguyện chịu nỗi nhục này.”  

             Biết được “Thành quả” mấy ngày nay, Vương Phiên Nhiên cười đến vô cùng vui vẻ.  

             Vương Lăng Ba cười nhạt nói: “Tên này kiêu căng tự mãn, nhưng có thể chịu được nỗi nhục này, phần định lực đó rất khó đối phó! Người như vậy nếu như không thể làm bằng hữu, vậy thì... chỉ có thể khiến hắn chết!”  

             Vương Phiên Nhiên lại xem thường nói: “Ca, huynh lo xa rồi! Một tên rác rưởi mà thôi, nếu như không phải hắn dựa vào Vạn Bảo Lâu thì ta muốn hắn chết như thế nào hắn lập tức phải chết như thế ấy!”  

             Vương Lăng Ba liếc mắt nhìn muội muội ngu xuẩn của hắn một cái, lắc lắc đầu, không hề nói gì nữa.  

             Hắn gọi tướng gác cổng lại, phân phó: “Sáng mai nếu tên tiểu tử kia đến thì đưa hắn đến đại sảnh đi.”  

             ...  

             Ngày hôm sau, thời điểm trước khi Diệp Viễn xuất hiện tại đại sảnh của Vương gia, Vương Lăng Ba, Vương Phiên Nhiên, Lương Uyển Dung đã chuẩn bị trận địa sẵn sàng để nghênh đón quân địch, nghiễm nhiên làm một bộ dáng hội thẩm.  

             Diệp Viễn cũng không thèm để ý, chỉ chắp tay về phía Vương Lăng Ba nói: “Diệp Viễn bái kiến Lăng Ba gia chủ!”  

             Vương Lăng Ba híp mắt, căn bản giống như không nhìn thấy Diệp Viễn, thái độ vô cùng ngạo mạn.  

             “Ngươi vừa mới tiếp nhận chức khách khanh luyện dược sư của Vạn Bảo Lâu?”  

             “Đúng vậy!”  

             “Xem ra, cũng rất bình thường mà! Ngươi tìm ta là vì muốn xin thuốc giải của Trấm Vũ Thiên Dạ?”  

             Diệp Viễn gật đầu nói: “Không sai! Uyển Như tiểu thư tốt xấu gì cũng là cháu gái của Lăng Ba gia chủ, hi vọng rằng ngài giơ cao đánh khẽ, tha cho nàng một lần!”  

             “Ha ha, cháu ngoại? Diệp Viễn, ngươi đây là đang trợn mắt nói mò à! Cháu gái của ca ca ta chỉ có một người, đó chính là Dung nhi! Thứ tiện tỳ kia chết thì chết đi, còn dám đánh đồng cùng với Dung nhi nhà ta?” Vương Phiên Nhiên cười khanh khách nói.  

             Khuôn mặt chất đống từng thớ thịt, nhìn qua cực kỳ dữ tợn.  

             Vương Lăng Ba nhàn nhạt nói: “Phiên Nhiên nói không sai, nha đầu kia không hề có nửa điểm quan hệ máu mủ với ta, ta dựa vào cái gì mà cứu nàng? Hoặc là nói rằng, ngươi có thể lấy ra thứ gì để khiến bổn gia chủ động tâm?”  

             Trong lúc nói chuyện, ánh mắt Vương Lăng Ba lóe lên một tia tinh mang.  

             Thuật ngự thú có thể điều động cả Thần Thú cấp một hậu kỳ, ngay cả Vương Lăng Ba cũng không thể không động tâm.  

             Diệp Viễn nhìn Vương Lăng Ba, nhàn nhạt nói: “Ta biết các ngươi muốn thuật Ngự Thú, nhưng mà căn bản ta cũng không có cái gì gọi là thuật Ngự Thú!”  

             Vương Phiên Nhiên lập tức trách mắng: “Ngươi cho rằng bọn ta là đứa trẻ ba tuổi hay sao? Một tên phế vật như ngươi mà lại có thể điều động được Thần Thú cấp một hậu kỳ. Nếu không có thuật Ngự Thú thì ngươi làm sao có khả năng làm được?”  

             Diệp Viễn cũng không nói nhiều, một luồng Long uy nhàn nhạt được phóng thích ra.  

             Cảm nhận được cỗ Long uy này, hai con ngươi của Vương Lăng Ba thu nhỏ lại.  

             Tuy rằng luồng uy áp này không mạnh, thế nhưng xác thực thật sự là uy thế của Long tộc chính tông!  

             Rốt cuộc hắn biết cũng không phải Diệp Viễn đang nói dối, trong mắt lộ ra vẻ thất vọng nồng đậm.  

             Sắc mặt hắn phát lạnh, nói: “Nếu ngươi không có thuật Ngự Thú, vậy thì dựa vào cái gì để ta cứu một người không liên quan? Huống hồ, sự tồn tại của nha đầu kia là một sự uy hiếp đối với bản thân Dung Nhi!”  

             Diệp Viễn nhàn nhạt nói: “Trên người Diệp mỗ không có vật dư thừa, nhưng mà chỉ cần gia chủ đồng ý cứu Uyển Như tiểu thư, Diệp mỗ đồng ý luyện đan cho Vương gia mười năm, không lấy một xu tiền!”  

             Vương Lăng Ba xem thường, cười một tiếng rồi nói: “Ngươi thật sự cho rằng ta tin tưởng ngươi là cái gì mà khách khanh luyện dược sư hay sao? Một tên luyện dược sư sẽ đi cầu viện Phong Bình sao? Một tên rác rưởi mà thôi, ngươi có thể luyện chế ra đan dược gì? Nhưng mà... ngược lại ta sẽ cho ngươi một cơ hội, nếu như ngươi làm được, ta cũng không phải là không thể cứu nha đầu kia.”  

             Diệp Viễn hơi nhướng mày, nói: “Mời gia chủ nói.”  

             Vương Lăng Ba cười lạnh nói: “Hành động của ngươi khiến Dung Nhi rất không vui, nàng đã khóc, tố cáo với ta đến mấy lần rồi! Chỉ cần ngươi có thể khiến nàng vui vẻ, bổn gia chủ cũng không phải là không thể cứu người.”  

             Lúc này Lương Uyển Dung đi xuống sảnh, đi quanh Diệp Viễn hai vòng, đắc ý nói: “Tiểu tử, chắc ngươi không ngờ, có một ngày ngươi sẽ rơi vào tay của bổn tiểu thư ta phải không? Không phải ngươi rất hung hăng hay sao, không phải xem thường bổn tiểu thư sao? Có bản lĩnh, ngươi lặp lại một lần nữa đi!”  

             Diệp Viễn hít một hơi thật sâu, cúi đầu thật sâu nói với Lương Uyển Dung: “Là Diệp mỗ đường đột, mong Uyển Dung tiểu thư không cảm thấy phiền lòng!”  

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement