Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

“Ầm!”  

             Dưới cơn thịnh nộ, Trần Vĩnh Niên dùng một chưởng đập nát bàn trà trước mặt thành bột mịn.  

             Sự sỉ nhục hôm nay Diệp Viễn mang lại cho hắn là điều mà chưa bao giờ hắn được trải nghiệm qua.  

             “Trần huynh, tên Diệp Viễn này thực sự quá đáng quá rồi! Ngươi đường đường là thành chủ, vậy mà một chút mặt mũi hắn cũng không cho ngươi!” Vương Túc ở một bên châm ngòi thổi lửa nói.  

             Nói thật, vừa nãy hắn cũng cảm nhận được mối đe dọa tử vong rất cao.  

             Rõ ràng hắn nhìn thấy ánh mắt như có như không của Diệp Viễn quét về phía mình.  

             Ánh mắt kia giống như nhìn thấu được tất cả.  

             Nhưng mà, cuối cùng Diệp Viễn vẫn không động thủ. Có lẽ là kiêng kỵ Vương gia phía sau lưng mình.  

             Kể ra Vương gia cũng là đại gia tộc hàng đầu của Minh Dương Thành, cao thủ trong tộc nhiều như mây.  

             Ca ca Vương Tùng của hắn còn là phó thành chủ của Minh Dương Thành!  

             Nghĩ tới đây, trong lòng Vương Túc đắc ý một trận.  

             Đừng thấy tiểu tử kia làm dáng vẻ không sợ trời không sợ đất, đến cùng vẫn là biết kiêng kỵ.  

             “Hừ! Thù này không báo, Trần Vĩnh Niên ta thề không làm người!” Sắc mặt Trần Vĩnh Niên tái nhợt nói.  

             Vương Túc ở một bên làm một bộ dáng muốn nói nhưng lại thôi.  

             Trần Vĩnh Niên lập tức hiểu ý, trầm giọng nói với hai nhà Lục, Lâm: “Chuyện hôm nay, hi vọng chỉ có mấy người chúng ta biết, ta không hi vọng sẽ bị truyền tới tai người khác!”  

             Lão gia tử hai nhà Lục, Lâm cả kinh, vội vàng nói: “Thành chủ đại nhân yên tâm, cho mấy người bọn ta mượn thêm lá gan bọn ta cũng không dám!”  

             Trần Vĩnh Niên không nhịn được phất tay một cái, hai nhà Lục, Lâm vội vã cáo từ rời đi.  

             Bọn họ biết, hẳn là Trần Vĩnh Niên và Vương Túc muốn bí mật mưu hại Diệp Viễn.  

             Nhưng mà bọn hắn cũng không có ý kiến gì với việc này, dù sao ngày hôm nay mặt mũi của bọn họ cũng đã bị mất sạch.  

             Vốn cho rằng có thể nhặt được một món hời lớn, không nghĩ tới suýt chút nữa bỏ luôn cái mạng già ở nơi này.  

             Sau khi bốn người rời đi, Vương Túc nói: “Trần huynh, tiểu tử kia có một con Ác linh nhị tinh trung kỳ thủ hộ, muốn giết hắn trong Côi Sơn Thành này sợ rằng không dễ dàng rồi!”  

             Trần Vĩnh Niên nghe vậy, tuy rằng không cam tâm nhưng hắn cũng biết lời Vương Túc nói chính là sự thật.  

             “Lão đệ ngươi có cao kiến gì? Tiểu tử này không chết, sợ rằng sau này Trần mỗ không cách nào an tâm tu luyện được rồi!” Trần Vĩnh Niên cắn răng nghiến lợi nói.  

             Khóe miệng của Vương Túc hiện lên một nụ cười quái dị, nói: “Tiểu tử này làm việc rất có chừng mực, hắn giết Vương Lăng Ba và Vương Dục Tường đều là người có tiếng tăm, nhưng thật sự không có biện pháp gì để bắt được hắn! Thế nhưng...”  

             Vương Túc nói nhỏ vài câu bên tai Trần Vĩnh Niên, Trần Vĩnh Niên cũng đồng dạng lộ ra nụ cười quái dị.  

             "Ha, lão đệ ngươi quả nhiên là người đa mưu túc trí! Nhưng mà... như vậy có ác độc lắm không?” Trần Vĩnh Niên nói.  

             "Định lượng nhỏ thì không phải là quân tử, người không độc thì không phải là trượng phu! Chỉ cần có thể giết được tiểu tử này, nhiêu đây có đáng là gì?” Vương Túc hoàn toàn không để ý nói.  

             ...  

             Hiện tại, thậm chí ngay cả Vương gia cũng đã suy yếu, hiển nhiên Lương gia cũng đã sớm không có phong quang của ngày xưa.  

             Mấy ngày nay, Vương Phiên Nhiên mang theo con gái Lương Uyển Dung về nhà mẹ đẻ để giải sầu.  

             Bỗng nhiên, nàng nhận được lời truyền từ hạ nhân, nói rằng Túc công tử của dòng chính mời nàng đi qua đó một chuyến.  

             Vương Phiên Nhiên không hiểu rõ chuyện gì, khi đi tới đại sảnh của Vương gia thì lại phát hiện trong đại sảnh đã sớm đầy ắp người.  

             Đoàn người tách ra, Vương Phiên Nhiên nhìn thấy trên đất đặt một khối quấn vải liệm.  

             Phía dưới tấm vải trắng, không biết là ai chết.  

             Vương Túc ngồi ở vị trí trên cao, sắc mặt âm trầm.  

             Vương Phiên Nhiên không phải kẻ ngu dốt, trong lòng "bộp” một thoáng, lập tức có cảm giác không ổn.  

             “Túc công tử, đây... đây là xảy ra chuyện gì?” Vương Phiên Nhiên không nhịn được hỏi.  

             Vương Túc thấy nàng đến, chậm rãi đứng lên, làm một vẻ mặt bi ai nói: “Mọi người đều đã đến đông đủ, hiện tại Vương Túc có một việc muốn nói cùng với mọi người.”  

             Nói xong, hắn cúi đầu bái một cái sâu với đám người rồi nói: “Vương Túc vô năng, không bảo vệ tốt gia chủ cùng Dục Tường trưởng lão!”  

             Trong lúc nói chuyện, hắn xốc tấm vải quấn liệm lên, thi thể kia của Vương Dục Tường đã đông thành khối băng, xuất hiện ở trước mắt mọi người.  

             “Cha!”  

             Trong nháy mắt, giọng nói thê thảm của Vương Phiên Nhiên vang vọng khắp toàn bộ Vương gia.  

             “Cha ơi! Vì sao người lại đi rồi! Là ai hạ độc thủ! Người nói cho Phiên Nhiên, Phiên Nhiên nhất định sẽ giúp ngươi báo thù rửa hận!”  

             Vương Phiên Nhiên gào khóc thảm thiết một trận, nhưng mà đây cũng là biểu cảm chân tình của nàng.  

             Từ trước cho tới nay nàng vẫn luôn là một đại tiểu thư, được phụ thân và ca ca chiều chuộng.  

             Hiện tại, chỗ dựa của nàng đã ngã, làm sao nàng có thể nào không bi ai?  

             Mấy người trong tộc nhìn thấy chỗ dựa to lớn nhất của Vương gia đã chết, trên mặt từng người một đều lộ ra vẻ bi thương không ngớt.  

             “Túc công tử, lúc sáng cha ta vẫn còn rất tốt mà, vì sao lại ra đi nhanh như vậy? Ca... ca ca của ta đâu” Sau khi khóc rống một trận, Vương Phiên Nhiên kéo Vương Túc lại hỏi.  

             Vương Túc vẫn luôn căm ghét cái bà béo kia, thế nhưng trong lúc này, hắn cũng không tiện trở mặt, lập tức giả vờ khổ sở nói: “Huynh trưởng hắn... cũng bị hạ độc thủ, hài cốt không còn nữa!”  

             Toàn thân Vương Phiên Nhiên chấn động, suýt chút nữa ngất đi.  

             “Túc công tử, là ai? Đến cùng là ai? Ta... ta phải giết hắn!” Lúc này, cả người Vương Phiên Nhiên chỉ còn lại sự phẫn nộ.  

             Vương Túc làm một vẻ mặt bi ai nói: "Chính... chính là Vạn Bảo Lâu!"  

             Trong ánh mắt Vương Phiên Nhiên lộ ra vẻ oán độc, cắn răng nghiến lợi nói: “Vạn Bảo Lâu! Diệp Viễn! Các ngươi chờ đó, ta nhất định sẽ khiến cho các ngươi chết không tử tế!”  

             Nhìn thấy lửa giận của Vương Phiên Nhiên trỗi dậy, trên mặt Vương Túc lóe qua một nụ cười nhẹ không dễ phát hiện.  

             ...  

             “Diệp Viễn, lần này ngươi đã đắc tội với toàn bộ thế lực lớn của Côi Sơn Thành rồi!” Dương Duệ thở dài nói.  

             Diệp Viễn liếc mắt nhìn hắn, cười nói: “Làm sao, lâu chủ trách ta nhiều chuyện?”  

             Dương Duệ sững sờ, cười mắng: “Ngươi cái tên tiểu tử này, muốn làm ta khó xử phải không? Làm cũng đã làm rồi, Dương Duệ ta lại là người sợ phiền phức hay sao? Ngày hôm nay vốn là do bọn họ hết sức quá đáng, ngươi làm như thế đương nhiên là khiến cho lòng người hả hê! Nhưng mà... cái tên Trần Vĩnh Niên và Vương Túc kia đều không phải hạng người dễ chọc, ta sợ bọn họ sẽ gây bất lợi cho ngươi!”  

             Nhưng Diệp Viễn lại không hề để ý nói: "Hừ, bọn họ không đến trêu chọc ta thì không sao! Ngược lại, nếu đã trêu chọc ta thì sẽ không có kết cục qua loa giống như ngày hôm nay đâu!”  

             Sát ý hững hờ của Diệp Viễn mơ hồ lộ ra, nhưng lại làm cho Dương Duệ cảm thấy kinh hãi.  

             Hắn vẫn cho rằng Diệp Viễn chỉ là một tên luyện dược sư hiền lành, thật sự không nghĩ rằng Diệp Viễn lại còn một mặt quyết đoán mãnh liệt như vậy!  

             “Hơn nữa... ta cũng không ở Côi Sơn Thành này thêm bao lâu nữa, bọn họ muốn tìm ta báo thù thì cũng phải tìm được ta rồi tính tiếp!” Bỗng nhiên Diệp Viễn cười nói.  

             Đầu tiên là Dương Duệ sững sờ, tiếp theo là biến sắc nói: “Ngươi... ngươi phải đi rồi?”  

             Diệp Viễn gật đầu nói: "Dù sao Côi Sơn Thành cũng quá nhỏ, ta muốn trở nên mạnh mẽ hơn thì cần phải ra ngoài! Ha ha, Dương huynh yên tâm, có lẽ Đan Thần cao cấp của Vạn Bảo Lâu các ngươi đang trên đường đến đây, chờ ta dạy hắn luyện chế Dưỡng Nguyên Đan xong thì tự nhiên sẽ không cần phải lo lắng về tình huống không cách nào nối nghiệp Dưỡng Nguyên Đan.”  

             Dương Duệ tiếp tục sững sờ, nói: "Đan Thần cấp cao? Đến Côi Sơn Thành? Chuyện này... chuyện này không thể nào?”  

             Diệp Viễn cười ha ha nói: “Ngươi thật sự cho rằng người nào cũng đều có thể luyện chế được Dưỡng Nguyên Đan này sao? Ta đoán chừng Vạn Bảo Lâu các ngươi ít nhất cũng phải phái một tên Đan Thần tam tinh đến đây.”  

             Dương Duệ nghe vậy thì hít vào một ngụm khí lạnh!  

             Từ trước cho tới nay, bọn họ chỉ để ý việc bán Dưỡng Nguyên Đan, thật không biết rằng độ khó luyện chế của loại đan dược này lớn bao nhiêu.  

             Nhưng mà nghe Diệp Viễn nói như thế, cái này không tránh khỏi nói chuyện quá mức giật gân đi?  

             Luyện chế một loại Thần đan cấp một trung phẩm mà phải cần Đan Thần tam tinh đến học?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement