Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

Mồ hôi hột trên trán Vương Huyền Phong chảy ra lớn như hạt đậu, hắn không hoài nghi Diệp Viễn một chút nào.  

             Vốn bọn họ cho rằng Diệp Viễn chỉ là một tên luyện dược sư hiền lành.  

             Hiện tại, cái hình tượng ôn hòa của Diệp Viễn đã sớm ầm ầm đổ nát, bây giờ hắn nở một nụ cười cũng làm cho người ta có một loại cảm giác sợ hãi.  

             Ai cũng biết Vương gia tại Minh Dương Thành đáng sợ, nhưng mà Diệp Viễn lại giết chết Vương Túc không chút do dự nào!  

             Cái tên này, quá điên cuồng.  

             “Ta... ta nói! Ta nói!”  

             Vương Huyền Phong không chịu nổi sự áp bức của Diệp Viễn, rốt cuộc chịu nói ra.  

             Diệp Viễn cười nói: “Nhớ phát lời thề thiên đạo.”  

             Vương Huyền Phong gật đầu một cách bất đắc dĩ, một tia may mắn cuối cùng cũng theo gió mà bay đi.  

             Sau khi phát lời thề thiên đạo, Vương Huyền Phong nói những chuyện đã xảy ra ở phủ thành chủ, mọi người nghe xong đều kinh ngạc đến mức sợ hãi.  

             Sự thật lại hoàn toàn ngược lại với những gì Vương Túc nói!  

             Phủ thành chủ liên hợp với ba đại thế gia cưỡng ép Vạn Bảo Lâu, muốn ngồi mát ăn bát vàng, quả thực vô liêm sỉ tới cực điểm.  

             Nhưng mà bọn hắn cũng không nghĩ tới Diệp Viễn lại có thực lực đến thế, căn bản không sợ sự cưỡng ép của bọn họ!  

             Lúc này mọi người mới biết vì sao Diệp Viễn lại bình tĩnh đến như vậy.  

             Không làm chuyện sai trái, không sợ quỷ gõ cửa!  

             Vương gia tự mình tìm đường chết, làm sao có thể trách người khác?  

             Huống hồ, trước đó Vương gia còn phái ba đại trưởng lão truy sát Diệp Viễn, mối thù này đã sớm kết.  

             Diệp Viễn báo thù cũng là chuyện hợp lý, không ai dám nói thêm điều gì.  

             Ngược lại, Vương Phiên Nhiên nghe xong tất cả những lời này, toàn thân cứng đờ đứng ngẩn ra nơi đó.  

             Nàng hoàn toàn không thể tin được chân tướng của sự việc lại là như vậy!  

             Vương Túc cùng Trần Vĩnh Niên kết hợp với nhau giết cha của mình thì thôi đi, vậy mà còn muốn kích động mình cùng nhóm người này đến vu oan giá họa cho Vạn Bảo Lâu!  

             Lúc này, bỗng nhiên Diệp Viễn nói với Vương Huyền Phong: "Những điều này là đã nói xong hết chưa? Vương Túc kích động nữ nhân mập này tới đây, sợ rằng không chỉ đơn giản là giội gáo nước bẩn như vậy chứ?”  

             Toàn thân Vương Huyền Phong run lên, vừa nãy hắn cố ý giữ lại một đoạn không nói ra, chính là sợ làm cho mọi người càng thêm phẫn nộ.  

             Hắn phát lời thề thiên đạo cũng rất khéo léo, chỉ nói những chuyện đã xảy ra vào hôm ở phủ thành chủ.  

             Hắn còn cho rằng có thể giấu giếm được Diệp Viễn, không nghĩ rằng Diệp Viễn lại nhạy bén nhận ra được.  

             "Hết... hết rồi!”  

             Vương Huyền Phong ấp a ấp úng, lập tức dấy lên sự hoài nghi của mọi người.  

             Diệp Viễn chỉ cười cười, nói: “Thật sự hết rồi? Nếu đã hết rồi, vậy thì ngươi cũng không còn giá trị sống sót, ta lập tức sẽ tiễn ngươi lên đường!”  

             Ánh mắt Diệp Viễn sáng quắc, nhìn chằm chằm vào Vương Huyền Phong.  

             Vương Huyền Phong chấn động, ấp úng nói: “Còn... còn nữa. Vương Túc cùng Trần Vĩnh Niên đã bàn xong, tối nay sẽ phái người đến diệt cả nhà Vương gia, sau đó đem món nợ này đổ lên đầu Diệp Viễn! Cứ như vậy, dòng chính tại Minh Dương Thành có đầy đủ lý do để hưng binh vấn tội, mạnh mẽ giết chết Diệp Viễn!”  

             Lời nói của Vương Huyền Phong so với cỗ âm phong vừa rồi của Quy Vân còn muốn lạnh lẽo thấu xương hơn.  

             Tên Vương Túc này quả thực táng tận lương tâm, muốn tiêu diệt cả gia tộc phân nhánh của mình!  

             Người như thế có chết thêm một trăm lần cũng không ai chê nhiều!  

             Vừa nãy, thời điểm Diệp Viễn giết người, bọn họ còn cảm thấy Diệp Viễn giết người không chớp mắt.  

             Bây giờ nhìn lại, giết thật là hay!  

             Giết đến hả giận!  

             Vương Phiên Nhiên ở một bên run lẩy bẩy, trong lòng sợ hãi nhưng phẫn nộ còn nhiều hơn.  

             Tên Vương Túc này không chỉ lừa gạt bắt nạt bọn họ, lợi dụng bọn họ, còn muốn chém tận giết tuyệt!  

             Phụ thân, ca ca cầu cứu dòng chính quả thực chính là dẫn sói vào nhà!  

             Hành động của Vương Túc làm cho nàng có cảm giác như rơi vào hầm băng.  

             "Những... những gì ta biết đều đã nói hết rồi, có thể... có thể để ta rời đi hay không?” Vương Huyền Phong run rẩy, hỏi.  

             Diệp Viễn cười nhạt nói: “Nếu ngươi đã trả lại sự thanh bạch cho ta, dĩ nhiên là có thể rời đi rồi.”  

             Vương Huyền Phong giống như được đại xá, đang muốn rời khỏi thì lại bị mấy người của Vương gia chặn đường đi.  

             Từng người nhà họ Vương đều mặc đồ tang, trợn mắt nhìn Vương Huyền Phong.  

             Người nhà họ Vương đã sớm phẫn nộ tột cùng.  

             Bọn họ bị Vương Túc bán đứng, còn phải giúp hắn kiếm tiền.  

             Loại cảm giác trông mong này, loại cảm xúc khuất nhục này đã khiến cho bọn họ mất đi lý trí.  

             Đáng tiếc, lúc này Vương Huyền Phong đã bị phong bế thần hải, căn bản không cách nào vận dụng được thần nguyên.  

             Vương Huyền Phong biến sắc, lập tức lùi lại mấy bước, phát hiện đường lui đã bị người khác ngăn chặn.  

             “Ngươi... các ngươi muốn làm gì? Oan có đầu, nợ có chủ! Tất cả những điều này đều là do Vương Túc làm, ta không hề liên quan một chút nào! Các ngươi thả ta rời đi, ta sẽ nói với dòng chính, để bọn họ tới đây trợ giúp các ngươi!” Vương Huyền Phong làm một vẻ mặt sợ hãi nói.  

             “Hừ! Thả ngươi đi rồi, sau đó ngươi lại mang một đám người đến diệt phân nhánh tại Côi Sơn Thành bọn ta hay sao?”  

             “Coi như chuyện này đều là do Vương Túc làm, nhưng ngươi cũng là người biết rõ câu chuyện! Vậy mà ngươi cũng không ngăn cản hắn làm như thế, chẳng khác nào là ngầm thừa nhận rồi!”  

             “Ngươi cũng là người nhà họ Vương! Vậy mà trơ mắt nhìn người cùng tộc tương tàn lẫn nhau, lương tâm của ngươi đều bị chó ăn rồi!”  

             ...  

             Từng người, từng người nhà họ Vương đều phẫn nộ tới cực điểm, hận không thể lập tức nuốt sống Vương Huyền Phong.  

             Lúc này, Vương Huyền Phong chính là con cừu non đang đợi bị làm thịt, hắn tuyệt vọng hô lớn về phía Diệp Viễn: “Diệp Viễn, ta đã nói hết những điều ta biết rồi, ngươi đã đồng ý thả ta rời đi!”  

             Diệp Viễn cười nói: “Ta đã thả ngươi rời đi rồi, hiện tại là Vương gia không thả ngươi đi, không có liên quan gì với ta!”  

             Vương Huyền Phong tuyệt vọng gào thét nói: “Diệp Viễn, ngươi... ngươi đê tiện!”  

             Diệp Viễn nhàn nhạt nói: "So với các ngươi, một chút đê tiện ấy của ta thực sự giống như trò trẻ con. Được rồi, kịch vui ngày hôm nay đã kết thúc, tất cả mọi người đều giải tán đi!”  

             Đúng như lời của người nhà họ Vương từng nói, cho dù Vương Huyền Phong không tham dự bày ra kế hoạch, nhưng ít ra hắn cũng là người biết rõ mọi chuyện.  

             Hắn hoàn toàn có thể ngăn cản Vương Túc, thế nhưng hắn không làm.  

             Loại người táng tận lương tâm như vậy, Diệp Viễn căn bản không có ý định thả hắn rời đi.  

             Cuối cùng, người nhà họ Vương trực tiếp bắt Vương Huyền Phong đi, lúc bọn họ rời đi cũng không quên mang theo thi thể của Vương Túc.  

             Đến sau cùng, việc xử trí Vương Huyền Phong như thế nào cũng đều là chuyện của người nhà họ Vương.  

             Đoán chừng, hắn cũng không nhận được kết quả gì tốt đẹp.  

             Đêm đó, phủ đệ của Vương gia truyền đến từng trận âÂm thanh la hét thảm thiết đến mức tan nát tâm can, ròng rã kéo dài cả một đêm mới yên tĩnh lại.  

             Ngày thứ hai, có không ít người tò mò đảo quanh phủ đệ của Vương gia, phát hiện cửa lớn của Vương gia mở rộng, bên trong đã sớm không có một bóng người.  

             Lớn mật đi vào nhìn một chút, đều trực tiếp ói đến mật xanh mật vàng.  

             Trạng thái chết của Vương Huyền Phong không cần phải nói nữa, thậm chí ngay cả người đã chết như Vương Túc cũng bị chỉnh đến mức không còn hình người.  

             Có thể tưởng tượng được người nhà họ Vương sự phẫn nộ đến cỡ nào.  

             Nhưng mà điều khiến người ta kinh ngạc chính là, Vương gia giống như biến mất khỏi thế gian, hoàn toàn biến mất khỏi Côi Sơn Thành.  

             ...  

             “Diệp Viễn, ngươi thật sự quá lỗ mãng rồi! Ngươi giết Vương Túc, bẫy chết Vương Huyền Phong, Vương gia tại Minh Dương Thành chắc chắn sẽ không chịu giảng hòa! Ta nghe nói, tên Vương Tùng kia không dễ chọc đâu!” Dương Duệ ý vị sâu xa, nói với Diệp Viễn.  

             Nhưng Diệp Viễn không hề để tâm nói: “Mối thù này đã sớm kết rồi! Ngươi cũng nhìn thấy, cho dù ta không giết hắn thì hắn cũng sẽ không bỏ qua cho ta. Người như thế vĩnh viễn không biết cảm tạ!”  

             Dương Duệ than thở: “Nói cũng phải! Nhưng mà lần này xem ra Vương gia đã thua hoàn toàn. Thật sự không có nghĩ đến bọn họ lại quyết đoán di dời dòng tộc như vậy. Chỉ là ta không nghĩ ra, những người lợi hại trong Vương gia đều đã chết cả rồi, là ai tới chủ đạo trận di dời lần này? Phải biết rằng, ngay cả phủ thành chủ cũng không bị bọn họ làm kinh động!”  

             Diệp Viễn cười nói: “Nếu như ta không đoán lầm thì e rằng là do bà nương béo kia!”  

             Dương Duệ kinh ngạc nói: “Vương Phiên Nhiên? Làm sao có khả năng?”  

             “Ha ha, người rồi sẽ trưởng thành! Người phụ nữ kia cũng không ngu ngốc, vì trước đây có Vương Dục Tường cùng Vương Lăng Ba che chở cho nên nàng mới có thể tùy hứng làm bậy. Thế nhưng ngày hôm qua, lúc ở ngoài cửa Vạn Bảo Lâu ta phát hiện ánh mắt của nàng đã thay đổi rồi!” Diệp Viễn cười nói.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement