Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

"Thời hạn ba mươi ngày đã đến. Người muốn không muốn khiêu chiến nữa thì đi ra khỏi hàng, người muốn tiếp tục khiêu chiến thì ngồi yên tại chỗ. Từ giờ trở đi, mỗi một ngày kiên trì dưới Thiên Uy sẽ nhận được năm điểm tích lũy, càng kiên trì lâu thì càng được nhiều điểm tích lũy."  

             Lời nói của lão nhân giống như là cọng rơm cứu mạng, để cho mọi người thở phào nhẹ nhõm.  

             Tạ Tĩnh Nghi trực tiếp nhảy lên vui sướng, khua tay múa chân loạn cả lên, điên cuồng cười ha ha ha.  

             "Ha ha ha… Không nghĩ tới ta lại qua được cửa thứ nhất. Thật sự đã qua được cửa khảo hạch thứ nhất."  

             Lão nhân nhíu mày lại, lạnh lùng nói: "Người đã qua cửa không được ồn ào. Bằng không sẽ trục xuất ra khỏi khảo hạch lần này."  

             Tâm trạng của Tạ Tĩnh Nghi lập tức ảm đạm như một quả bóng bay xì hơi, cực kỳ nhẹ nhàng rón rén đi đến khu vực được chỉ định.  

             Sau ba mươi ngày, hơn một triệu võ giả vậy mà chỉ còn lại có mấy nghìn người.  

             Tỉ lệ đào thải này có thể nói là khủng khiếp.  

             Theo lời nói của lão nhân, gần như tất cả mọi người đều ngừng không khiêu chiến nữa.  

             Đối với bọn họ mà nói, ý chí của họ đã sớm đến cực hạn, lúc nào cũng có thể tan vỡ.  

             Lại tiếp tục khiêu chiến thì độ phiêu lưu quả thật quá lớn.  

             Sau khi mọi người rời đi, quảng trường khổng lồ lập tức trở nên cực kỳ trống trải.  

             Quảng trường to như vậy mà chỉ còn lại có lác đác bốn đến năm trăm người.  

             "Tiểu tử Động Huyền trung kỳ kia quả nhiên có thể chống đỡ tiếp. Chỉ là không biết hắn có thể kiên trì trong bao lâu."  

             "Sau ba mươi ngày, uy lực của ý chí cọ rửa sẽ tăng lên gấp bội. Lịch sử của học phủ Võ Mông từng ghi lại Động Huyền trung kỳ mạnh nhất cũng chỉ có được năm mươi điểm tích phân. Theo ta dự tính tiểu tử này chống đỡ được ba ngày là hết cỡ."  

             "Ừm, ta cũng cảm thấy như vậy. Cũng không biết ai sẽ chống đỡ được uy áp của Thiên Uy lâu nhất."  

             "Ha ha, cái này cũng khó mà nói. Tần gia Tần Thiệu, Tô gia Tô Nguyệt Thương, Hạng gia Hạng Trang, Ngô gia Ngô Dương, cùng với con cháu của mấy cái đại quận thành đều có hi vọng. Thực lực của bọn hắn cũng sàn sàn với nhau, ai ý chí mạnh hơn người đó sẽ thắng thôi."  

             Hai lão nhân thảo luận diễn biến tiếp theo của cuộc so tài này, họ cảm thấy từ giờ trở đi mới là cuộc chiến thật sự.  

             Điểm tích lũy thu được từ giờ trở đi chính là dùng để xét tuyển vào học phủ.  

             Càng quan trọng hơn là dựa theo số lượng điểm tích lũy nhiều hay ít thì có thể quyết định ai là người đứng đầu.  

             "Oành."  

             Ý chí lực bàng bạc từ trên trời giáng xuống.  

             Nhìn thấy cảnh này, những người đã lui ra ngoài sắc mặt đại biến.  

             Bọn họ âm thầm cảm thấy may mắn vì đã lui ra ngoài, nếu không với uy áp bực này, bọn họ làm sao có thể chịu đựng nổi?  

             Uy áp hiện tại mạnh gấp đôi so với vừa rồi.  

             Ngay cả Diệp Viễn cũng cảm thấy áp lực toàn thân đột nhiên tăng mạnh khiến hắn cũng không bình tĩnh được như trước đó.  

             Ngày thứ hai, cỗ ý chí lực này lại tiếp tục tăng gấp đôi.  

             Từng vị thiên tài lần lượt thất bại, bọn họ cũng ảo não không thôi.  

             Tuy nhiên những người này cũng không bị truyền tống ra ngoài, mà là tiếp tục chờ đợi ở khu quan chiến chờ cửa khảo hạch thứ hai.  

             Ngày thứ ba, ý chí lực lại tăng gấp đôi nữa.  

             Mức độ chồng chất này khiến cho cho áp lực của tất cả mọi người tăng mạnh.  

             Diệp Viễn chảy ra mồ hôi lấm tấm trên trán, rốt cục hắn cũng bắt đầu cảm thấy không ổn.  

             Nhìn thấy cảnh này, bàn tay của Tạ Tĩnh Nghi nắm chặt, thầm nghĩ: "Diệp Viễn, nhất định ngươi phải nỗ lực vượt qua. Chờ qua đợt khảo hạch lần này, ta nhất định mời ngươi một bữa rượu."  

             Hắn biết rằng hắn có thể qua được cửa thứ nhất này tất cả đều là nhờ Diệp Viễn khích lệ và trợ giúp.  

             Không có Diệp Viễn, nhiều lắm hắn cũng chỉ có thể chống đỡ được năm đến sáu ngày.  

             Hiện tại, vậy mà hắn đã sáng tạo lên kỳ tích, thành công qua được khảo hạch thứ nhất.  

             Cho dù hắn có bị đào thải ở các cửa ải phía sau thì khi hắn trở lại gia tộc cũng đủ làm cho những lão già kia câm miệng.  

             Mỗi ngày ý chí lực đều tăng gấp đôi so với ngày hôm trước, tích lũy dần dần sẽ rất kinh khủng.  

             Mà để cho hai lão nhân giật mình là Diệp Viễn lại vượt qua dự tính của hai người, hiện tại đang kiên trì đến ngày thứ năm.  

             Toàn thân Diệp Viễn lúc này đã ướt nhẹp mồ hôi, hiển nhiên là đã sắp đến cực hạn.  

             "Tiểu tử này vậy mà kiên trì được đến tận bây giờ, Mặc dù cảnh giới không cao, thế nhưng ý chí thật sự rất cường đại."  

             "Đúng vậy. Với tu vi Động Huyền trung kỳ mà có thể chống cự được đến ngày thứ năm, đã lâu lắm rồi chưa từng xuất hiện. Nhưng mà xem ra, hắn đã đến cực hạn, sợ rằng ngày mai không còn chịu đựng được thêm nữa."  

             Lão nhân còn lại cũng tin tưởng sâu sắc, lấy trạng thái hiện tại của Diệp Viễn, ngày mai ý chí lực lại thêm gấp đôi, hắn chắc hẳn là không còn khả năng kiên trì.  

             "Oành."  

             Ngày thứ sáu vừa đến, ý chí lực như đỉnh núi ép tới ngực của Diệp Viễn, suýt chút nữa khiến hắn phun ra một ngụm máu.  

             Nếu như nói ý chí lực ở ngày đầu tiên chỉ là một thác nước dài mười trượng, thì ý chí lực hiện tại chính là thác nước dài vạn trượng.  

             Lực cọ rửa ý chí này đủ để phá hủy tất cả.  

             Giang Thần vẫn luôn theo dõi Diệp Viễn, thấy cảnh này thì nói với Tống Phương: "Thật không ngờ đến, vậy mà hắn có thể kiên trì đến ngày thứ ba mươi sáu."  

             Tống Phương cười nói: "Nếu như ta nhớ không lầm, khi đó ngươi cũng có thể kiên trì bốn mươi ngày liên tục. Nhưng mà lúc đó ngươi đã là Động Huyền đại viên mãn."  

             Giang Thần gật đầu nói: "Đúng vậy. Cho nên sợ rằng tiềm lực của tiểu tử này còn lớn hơn ta rất nhiều."  

             Tống Phương nói: "Cũng không hẳn là vậy, ý chí võ đạo chỉ là một phương diện. Nếu hắn không qua hai ải còn lại thì cũng vô dụng thôi."  

             Thời gian trôi qua từng chút, chớp mắt ngày thứ ba mươi sáu đã sắp qua đi, nhưng Diệp Viễn cũng không có thất bại ở ngày thứ ba mươi sáu như mọi người tưởng tượng.  

             Hắn gắng gượng kiên trì.  

             Sau đó, ngày thứ ba mươi bảy, ngày thứ ba mươi tám, ngày thứ ba mươi chín, ngày thứ bốn mươi.  

             Mỗi một ngày trôi qua, chấn động trong lòng mọi người càng mạnh hơn một chút.  

             Diệp Viễn giống như một con gián đánh mãi không chết, mỗi khi mọi người cho rằng hắn chuẩn bị ngã xuống thì hắn lại thẳng lưng chống đỡ, gắng gượng kiên trì.  

             Hiện tại, toàn bộ chỉ còn lại có hơn hai mươi người trên quảng trường.  

             Hơn hai mươi người này ngoại trừ Diệp Viễn thì đều có tu vi Động Huyền đại viên mãn, đến một tên Động Huyền hậu kỳ cũng không có.  

             "Tiểu tử này… đến cùng hắn làm sao làm được như vậy? Lẽ nào, hắn không có sợ bị Thiên Uy trực tiếp giết chết sao?" Một lão giả khiếp sợ không thôi nói.  

             "Thành tích của hắn đã ngang với kỷ lục cao nhất của tu vi Động Huyền trung kỳ từng được ghi chép lại, nếu còn tiếp tục nữa…" Lão nhân không dám tiếp tục tưởng tượng.  

             Lúc này không ai để ý đến người khác nữa, tất cả ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người Diệp Viễn.  

             Bọn họ đều muốn nhìn xem tên này đến tột cùng lúc nào mới ngã xuống.  

             Ngày thứ bốn mươi mốt.  

             Diệp Viễn như trong dự liệu của mọi người vượt qua thành tích cao nhất từng ghi lại của Động Huyền trung kỳ.  

             Sau đó, ngày thứ bốn mươi hai, ngày thứ bốn mươi ba… ngày thứ bốn mươi tám.  

             "Phụt."  

             Khi ý chí lực của ngày thứ bốn mươi tám hạ xuống, rốt cục Diệp Viễn cũng không chịu nổi, trực tiếp phun ra một ngụm máu lớn.  

             Sau đó, Diệp Viễn chậm rãi đứng lên từ toà sen, cả người hắn nhìn có vẻ uể oải suy sụp.  

             Tất cả mọi người kể cả hai lão nhân cũng thở phào một hơi dài.  

             "Cuối cùng kết thúc."  

             Không biết vì sao, mọi người lại có cảm giác như trút được gánh nặng.  

             "Ha ha, huynh đệ, ngươi thực sự là quá khủng khiếp. Ngươi mà có thể cố gắng thêm hai ngày nữa chắc cái cằm ta thực sự rơi xuống đất mất."  

             Thấy Diệp Viễn đi tới khu quan chiến, Tạ Tĩnh Nghi lập tức xông lên đấm nhẹ Diệp Viễn một cái, sau đó ôm Diệp Viễn khen không dứt.  

             Lúc này, trên quảng trường chỉ còn lại ba người.  

             Cửa thứ nhất này Diệp Viễn xếp hạng thứ tư, thu được 90 điểm tích lũy.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement