Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

"Giết nàng."  

             "Giết nàng."  

             "Thay trời hành đạo."  

             "Vì dân trừ hại."  

             …  

             Nhất thời, quần chúng bị xúc động.  

             Mặc dù trong thế giới võ đạo người mạnh là vua, thế nhưng cũng không phải là không có ràng buộc đạo đức.  

             Đặc biệt đối với đại gia tộc như Tần gia mà nói, tuy bọn họ có thể tự mình làm ra rất nhiều chuyện xấu xa, nhưng cũng không dám công khai trước mọi người.  

             Cái tát ngày hôm nay của Tạ Tĩnh Nghi thật sự quá tàn nhẫn.  

             Tuy nhiên, trong lòng Diệp Viễn vẫn có chút bất an.  

             Tần gia quá yên tĩnh rồi.  

             Tạ Tĩnh Nghi làm loạn hơn nửa ngày, vậy mà Tần gia không có ai đứng ra phản bác.  

             Điều này nói rõ rằng Tần gia chắc chắn đang chuẩn bị đại chiêu gì đó.  

             Bỗng nhiên, một bóng người lao ra khỏi đám đông, trực tiếp đáp xuống đài cao.  

             Tạ Tĩnh Nghi cả kinh, vội vã khống chế Tần Bội Du.  

             Hắn biết thực lực của mình không đủ, chỉ có thể dựa vào Tần Bội Du để bảo vệ tính mạng của mình.  

             Nhưng khi hắn nhìn rõ ràng người vừa đến, sắc mặt không khỏi biến đổi, kinh hô: "Tam thúc. Ngươi... làm sao ngươi lại tới?"  

             "Tam thúc?"  

             Nhìn nam tử trung niên mặc quân phục trên đài cao, trong lòng Diệp Viễn sinh ra một loại dự cảm không tốt.  

             Sợ rằng, người này là do Tần gia phái tới.  

             Sắc mặt nam tử trung niên trầm xuống, hừ lạnh nói: "Ta mà không tới, thì chắc ngươi còn muốn chọc thủng trời. Tiểu tử, ngươi giỏi lắm."  

             Tạ Tĩnh Nghi nhướng mày, nói: "Tam thúc, ta không có chọc thủng trời. Ta làm như vậy, chỉ là do chướng mắt hành động của nha đầu này, không liên quan đến gia tộc."  

             Nam tử trung niên hừ lạnh một tiếng, nói: "Nói cho ta biết, ngươi cố ý làm bôi bẩn danh tiếng của Tần gia, đẩy Tạ gia ta vào hiểm địa, rốt cuộc là bị ai giật dây?"  

             Sắc mặt Tạ Tĩnh Nghi hơi biến đổi, nói: "Danh tiếng của Tần gia còn cần ta phải đi bôi bẩn sao? Ông trời có mắt, với hành động của tiện nhân này thì chết một trăm lần cũng chưa đủ."  

             Nam tử trung niên sầm mặt lại nói: "Thật sao? Vậy ta hỏi ngươi, mấy tội ác mà ngươi nói, có chứng cứ không?"  

             Sắc mặt Tạ Tĩnh Nghi cứng đờ, người của Tần gia làm việc rất sạch sẽ, thật đúng là hắn chưa có chứng cứ.  

             Những việc mà Tần Bội Du gây ra đều là hắn nghe nói tới.  

             Nam tử trung niên cười lạnh một tiếng, nói: "Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do? Nha đầu Tần Bội Du kia chỉ hơi kiêu căng hống hách, nhưng đó cũng là tính khí của các đại tiểu thư. Thử hỏi các đại gia tộc trong Vương Thành mà xem, có thiên kim đại tiểu thư nhà ai không kiêu căng hống hách? Ngươi nỡ lòng nào đem nhiều tội danh như vậy đổ cho một vị tiểu cô nương?"  

             Hoàng Ninh Thành là đại thành lớn số một số hai trong Võ Mông Vương Thành, Tạ gia là đại gia tộc của Hoàng Ninh Thành, thực lực gần ngang với Cổ gia.  

             Đại gia tộc bực này tất nhiên là có không ít người nhậm chức trong Vương Thành.  

             Nam tử trung niên này là Tam thúc của Tạ Tĩnh Nghi, Tạ Triệu Vân. Hắn là thống lĩnh cao cấp của thành vệ quân, thực lực không tầm thường.  

             Lấy thân phận của hắn mà đứng ra trách tội cháu mình thì cũng hợp lý.  

             Diệp Viễn cũng không ngờ rằng Tần gia lại mang đến vị đại sát tinh như này, sợ rằng Tạ Tĩnh Nghi sẽ không chống đỡ được.  

             Quả nhiên, Tạ Triệu Vân đã khiến cho Tạ Tĩnh Nghi cứng miệng không nói nên lời.  

             Mặc dù hắn biết rõ là Tạ Triệu Vân đổi trắng thay đen, thế nhưng không có đủ chứng cứ thì lấy gì phản bác người ta?  

             Nếu như là người của Tần gia thì hắn có thể đuổi đi được.  

             Nhưng người đang đứng trước mặt này là trưởng bối của hắn, là Tam thúc của hắn.  

             Tạ Triệu Vân cười lạnh nói: "Ta quá hiểu rõ con người của ngươi. Lấy thực lực ngươi thì căn bản không khả năng vượt qua được khảo hạch nhập môn của học phủ Võ Mông. Đến cùng ngươi làm sao lừa dối được mà trở thành một học viên, ta thật sự rất tò mò."  

             Nói đến đây, Tạ Triệu Vân lại thở dài, vẻ mặt thành khẩn nói: "Tĩnh Nghi à, ta biết bản tính của ngươi rất lương thiện, nhất định là ngươi bị kẻ xấu làm mờ mắt thì mới phạm phải sai lầm lớn như này. Được rồi, trò hề này nên dừng tại đây thôi. Bình thường nha đầu Bội Du kia quả thực làm việc hơi quá đáng, ngươi giao nàng cho ta, ta sẽ để cho Tần Nam Thiên quản giáo nàng thật tốt. Còn ngươi... ngươi yên tâm, có ta ở đây, Tần gia sẽ không dám làm gì ngươi."  

             Tạ Tĩnh Nghi vốn cũng thông minh, nhưng hắn chưa bao giờ lâm vào đại sự lớn như thế này, trong lòng hắn căng thẳng như có một sợi dây buộc quanh.  

             Hiện tại dưới sự dụ dỗ thuyết phục của Tạ Triệu Vân, sợi dây này chậm rãi từ từ nới lỏng.  

             Ngoài ra, Tạ Triệu Vân còn là Tam thúc của hắn, điều này mang lại cho hắn cảm giác thân thiết tự nhiên.  

             Dần dần, hắn thả lỏng cảnh giác.  

             Đúng lúc này, trong mắt Tạ Triệu Vân lóe lên một tia lạnh lùng, muốn động thủ cướp người.  

             Bỗng nhiên một bóng người lóe lên, ngăn ở trước người hắn.  

             Mặc dù thực lực của Diệp Viễn kém xa Tạ Triệu Vân, thế nhưng hắn xuất hiện ngay thời điểm mấu chốt, cắt ngang đà lao lên của Tạ Triệu Vân.  

             Tạ Triệu Vân cũng không nghĩ đến nửa đường tự nhiên có một tên lạ mặt xông ra ngăn cản, nhất thời hơi thẫn thờ, suýt chút nữa bị nội thương.  

             "Ngươi là ai?" Tạ Triệu Vân trầm giọng nói.  

             Diệp Viễn nhàn nhạt liếc hắn một cái, nói: "Không phải ngươi nói có người giật dây phía sau à? Người đó chính là ta."  

             Sắc mặt Tạ Triệu Vân trầm xuống, lạnh lùng nói: "Châm ngòi ly gián quan hệ của Tạ gia ta cùng Tần gia, mục đích của ngươi đến cùng là gì?"  

             Nhìn thấy Diệp Viễn xuất hiện, vẻ mặt Tạ Tĩnh Nghi có chút phức tạp.  

             Lúc này thấy Tạ Triệu Vân chất vấn, hắn vội vàng nói: "Đây chủ ý cá nhân của ta, không liên quan đến Diệp Viễn, hắn căn bản không biết rõ tình hình."  

             Tạ Triệu Vân cười lạnh nói: "Không liên quan? Ha ha, ngươi cảm thấy ta sẽ tin tưởng ngươi sao? Ta còn đang tự hỏi với lòng dạ của ngươi thì sao dám làm ra chuyện này. Hiện tại, chính chủ rốt cục cũng đi ra."  

             Diệp Viễn vỗ vỗ bả vai Tạ Tĩnh Nghi, cười nhạt nói: "Thay trời hành đạo là chuyện tốt mà, ngươi vội vã phủi sạch quan hệ với ta làm gì? Sao thế, chuyện tốt như này mà không muốn chia cho ta một chén canh à?"  

             Tạ Tĩnh Nghi há hốc mồm, không biết nên nói gì cho phải.  

             Lúc trước đầu hắn đơn giản là hơi nóng, vậy nên mới làm ra chuyện kinh thiên động địa như vậy.  

             Nghi vấn trước đó của Diệp Viễn khiến cho hắn muốn chứng minh chính mình, cũng không nghĩ rằng kết quả sau khi làm chuyện này như thế nào.  

             Trên thực tế lúc đứng trên đài cao này, Tạ Tĩnh Nghi cũng nhận ra mình đã gây ra đại họa, cho nên hắn không muốn Diệp Viễn liên luỵ vào.  

             Chuyện này đúng là do một mình hắn làm, Diệp Viễn căn bản là không biết.  

             Không nghĩ tới, việc này rốt cục vẫn kinh động đến Diệp Viễn.  

             Hơn nữa, điều mà Tạ Tĩnh Nghi không nghĩ tới là Diệp Viễn vậy mà chủ động đứng ra thừa nhận rằng hắn là kẻ giật dây mọi chuyện.  

             Vẻ mặt Tạ Tĩnh Nghi co quắp, nước mắt đã lăn dài trên khuôn mặt, hắn... quá cảm động.  

             Hắn hiểu được ý của Diệp Viễn, Diệp Viễn định giải quyết hậu quả hộ hắn.  

             Chỉ là chuyện này đã khiến dư luận xôn xao, chỉ một mình Diệp Viễn thì làm sao có thể giải quyết được?  

             "Thay trời hành đạo? Ha ha, tiểu tử, ngươi có tư cách gì thay trời hành đạo? Vẫn là câu nói lúc trước, đưa chứng cứ ra." Tạ Triệu Vân hừ lạnh nói.  

             Diệp Viễn nghe vậy thì cười lên một tiếng, nói: "Muốn chứng cứ sao? Vậy ta sẽ... cho ngươi xem một chút."  

             "Vụt."  

             Ngón tay Diệp Viễn không biết lúc nào đã đặt lên trán Tần Bội Du, điều động thần nguyên trực tiếp phá hủy tất cả sinh cơ của Tần Bội Du.  

             Nhất thời, toàn bộ quảng trường Võ Mông lặng như tờ.  

             Tròng mắt Tạ Triệu Vân gần như bay ra ngoài, vẻ mặt hắn mang vẻ không thể tin được.  

             "Ngươi... Ngươi... Ngươi dám động thủ?"

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement