Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

Diệp Viễn xoay cổ tay, vung kiếm chém xuống.  

             “Xoạt!”  

             Không hề có gợn sóng Thần Nguyên lăng lệ, chỉ có một tiếng xé gió nhẹ nhàng.  

             Thân thể Lam Chí Nho cứng đờ, khí thế đang liên tục tăng lên kia đột nhiên im bặt đi.  

             Diệp Viễn chậm rãi thu kiếm lại, khí tức có chút hỗn loạn.  

             Một chiêu này hắn tiêu hao thật sự có chút lớn.  

             "Xảy... Xảy ra cái gì? Chiến đấu... cứ như vậy mà kết thúc?”  

             “Đúng thế, chỉ nhìn thấy Diệp Viễn đại nhân vung ra một chiêu kiếm, vậy là xong rồi?”  

             “Đây là chiêu thức gì, vì sao không hề có một chút chấn động nào?”  

             ...  

             “Bùmmm...”  

             Mọi người đang hoang mang không hiểu chuyện gì, thân thể Lam Chí Nho bị nổ tung, hóa thành một đám mưa máu.  

             Một chiêu Phệ Linh Huyết Sát này còn chưa kịp sử dụng thì đã bị giết chết thê thảm.  

             Trong lòng Hoắc Thiên Dương khiếp sợ đến tột đỉnh, Lam Chí Nho sử dụng Linh Huyết Sát mà lại bị một chiêu kiếm của Diệp Viễn chém chết!  

             Uy lực của một chiêu kiếm vừa nãy, thậm chí ngay cả cường giả Khuy Thiên đại viên mãn như hắn cũng nhìn không thấu.  

             Người ngoài nhìn vào thì cho rằng chỉ là tiện tay vung lên mà thôi, không có gì kỳ lạ.  

             Mọi người chỉ nghe được một tiếng xé gió, sau đó... Lam Chí Nho lập tức nổ tung.  

             "Rút lui!”  

             Hoắc Thiên Dương đưa ra quyết định thật nhanh, khí thế bỗng nhiên bạo phát, đẩy lùi một chiêu U Minh Quỷ Trảo, thân hình nhanh chóng chạy trốn về hướng xa.  

             Hắn vừa chạy, những người khác làm sao còn tâm trạng để chiến đấu, mỗi một người đều nóng lòng muốn thoát thân.  

             Nhưng mà thực lực của mọi người đều giống như nhau, làm sao có thể dễ dàng chạy thoát đến vậy?  

             Kết quả, vốn là hỗn chiến nay đã biến thành truy sát.  

             Võ giả của Bạch Dạ Thánh Cung càng chiến càng mạnh, cường giả Thần Đạo của Thu Vũ Thánh Cung thì lại vừa chiến vừa rút lui, thoáng một chốc đã đuổi theo đến hơn mười vạn dặm.  

             Một tên lại một tên cường giả Thần Đạo của Thu Vũ Thánh Cung chết đi. Đang trong quá trình đuổi giết, Bạch Tu lại đại phát thần uy, giết chết thêm một trưởng lão Khuy Thiên Thần Cảnh của đối phương!  

             Lần này, võ giả Thần Đạo của Bạch Dạ Thánh Cung tinh thần đại chấn, một đường tiến quân thần tốc, truy sát một cách điên cuồng.  

             Dọc theo đường đi, Diệp Viễn không nhanh không chậm theo sát.  

             Một mực giết tới biên giới giữa hai đại Thánh Cung, lúc này Diệp Viễn mới cất cao giọng, nói: “Được rồi, chấm dứt ở đây!”  

             Một đám cường giả của Bạch Dạ Thánh Cung, lúc này khí thế bừng bừng nhưng vẫn ngừng lại.  

             “Diệp Viễn sư phụ, tại sao không đuổi theo? Hiện tại chúng ta thừa thắng xông lên, diệt sạch Thu Vũ Thánh Cung luôn một thể để báo thù cho phụ thân không tốt sao?” Bạch Thần không hiểu, nói.  

             Diệp Viễn cười không nói gì, Ma Vân lên tiếng nói: “Cung chủ, ý của Diệp Viễn đại nhân là không nên đuổi giặc cùng đường! Dù sao Hoắc Thiên Dương cũng là cường giả Khuy Thiên đại viên mãn, thật sự ép hắn đến tuyệt cảnh thì hậu quả khó mà lường được.”  

             Bạch Thần mặt biến sắc, phát hiện Quy Vân đã sớm không còn tung tích.  

             Sợ rằng trận chiến này có lẽ hắn cũng người tiêu hao lớn nhất.  

             “Ta đã hiểu rồi!” Bạch Thần nghiêm túc nói.  

             Đây là một trận chiến đấu trong tuyệt cảnh, nhưng lại có kết thúc toàn thắng, thật sự đã nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.  

             Lúc này, tất cả mọi người cũng vui mừng khôn xiết, hét lên điên cuồng!  

             “Diệp Viễn đại nhân uy vũ!”  

             “Diệp Viễn đại nhân uy vũ!”  

             “Diệp Viễn đại nhân uy vũ!”  

             ...  

             Bọn họ biết, thắng lợi này hoàn toàn do một mình Diệp Viễn xoay chuyển càn khôn!  

             Không có Diệp Viễn, sợ rằng Bạch Dạ Thánh Cung đã triệt để bị tiêu diệt.  

             “Diệp Viễn đại nhân thật sự là một vị Thần, có thể dùng cảnh giới Động Huyền chém giết cường giả cảnh giới Khuy Thiên!”  

             “Đây chính là chiến tích kinh thiên động địa a, hoàn toàn lật đổ nhận thức của chúng ta rồi!”  

             "Chiêu kiếm cuối cùng kia quả thực là tài năng như Thần, một võ giả Khuy Thiên Thần Cảnh như ta mà lại hoàn toàn nhìn không thấu hư thực!”  

             Mỗi người một câu, cảm thấy chiến tích giống như thần thoại của Diệp Viễn thật khó mà tin nổi.  

             Bản Trảm Tinh hoàn chỉnh là chiêu kiếm cô đọng pháp tắc kiếm đạo đến cực hạn.  

             Không phải là không có một tia gợn sóng Thần Nguyên nào, mà là Diệp Viễn huy động tất cả Thần Nguyên ở trong một phạm vi cực nhỏ.  

             Ngưng tụ không tan!  

             Một chiêu nhìn có vẻ đơn giản, kì thực lại chính là chiêu thức vận dụng pháp tắc kiếm đạo đến cực hạn.  

             Đối với Diệp Viễn gánh nặng của một chiêu này cũng là rất lớn.  

             Với Thần Nguyên sâu dày của hắn mà gần như cũng chỉ có thể đánh ra một chiêu.  

             Một khi chiêu kiếm này thất bại thì hắn cũng sẽ không còn sức tiếp tục chiến đấu.  

             ...  

             Sau trận đại chiến, Bạch Dạ Thánh Cung tràn ngập niềm vui mừng.  

             Trải qua trận chiến này, Bạch Thần đã tạo dựng được uy vọng cực cao trong lòng các trưởng lão.  

             Tuy rằng thực lực của hắn vẫn còn rất yếu, làm việc cũng có vài phương diện không hoàn chỉnh, thế nhưng trong thâm tâm thì mọi người đều đã tiếp nhận vị tân cung chủ này rồi.  

             Huống chi, sau lưng Bạch Thần còn có một vị Thái Thượng trưởng lão như Diệp Viễn phụ tá.  

             Cuối cùng Bạch Thần cũng đã có thể đứng vững ở Bạch Dạ Thánh Cung.  

             Vốn mấy người Bạch Tu dự định cử hành một đại điển nhận chức long trọng nhưng lại bị Bạch Thần từ chối.  

             Từ sau khi trở về từ chiến trường, mỗi ngày Bạch Thần đều khổ luyện thương pháp.  

             Trận chiến này cũng giúp cho Bạch Thần trưởng thành hơn. Hắn biết rõ, nếu như mình không trở nên mạnh mẽ thì tất cả quyền lực, tất cả vinh hoa phú quý đều là trăng trong gương, hoa trong nước.  

             Thấy được những chạm không tới!  

             Hắn không biết Diệp Viễn còn ở lại chỗ này bao lâu, hắn chỉ có thể nhanh chóng làm cho mình trở nên mạnh mẽ hơn.  

             “Vụt!”  

             “Vụt!”  

             “Vụt!”  

             Bạch Thần đâm tới trước một thương lại một thương, phát ra từng tiếng gió lạnh lẽo.  

             Thương pháp của hắn nhìn không khác gì của những võ giả khác, nhưng thực chất mỗi một thương đều mang theo gợn sóng lực lượng pháp tắc.  

             Thương pháp này vừa nhanh vừa mạnh, cực kỳ hao tổn Thần Nguyên.  

             Rất nhanh, trên trán Bạch Thần đã chảy đầy mồ hôi hột.  

             “Vụt!”  

             Lại đâm ra một thương, bỗng nhiên hắn thấy hoa mắt, đột nhiên một bóng người xuất hiện trước mắt.  

             Bạch Thần hoảng hốt, vội vã muốn thu thương lại.  

             Thế nhưng một thương này khí thế lao nhanh, căn bản hắn cũng không kịp thu hồi lại được.  

             Nhưng mà sau một khắc, bỗng nhiên Bạch Thần trợn to hai mắt, thương của hắn không cách nào tiếp tục tiến thêm một bước.  

             “Diệp... Diệp Viễn sư phụ!” Bạch Thần kinh hô.  

             Diệp Viễn chỉ duỗi ra hai ngón tay mà đã tiếp được một thương này của hắn dễ như ăn cháo.  

             Thương của Bạch Thần thật sự không cách nào tiếp tục tiến thêm một bước!  

             "Một thương yếu nhược như vậy làm sao có thể giết người?” Diệp Viễn lắc đầu nói.  

             Bạch Thần nghe vậy không khỏi sững lại, không phục nói: “Ta... vừa nãy ta thu lại thương cho nên mới bị sư phụ tiếp được một cách dễ dàng như vậy!”  

             Hắn vừa đột phá, nhưng Diệp Viễn lại phủ đầu bằng một gáo nước lạnh, Bạch Thần làm sao không phiền muộn cho được.  

             Hắn biết thực lực của Diệp Viễn cao cường, thế nhưng hắn cũng rất tin tưởng vào thương pháp của mình.  

             Nói hắn yếu đuối, hắn không phục.  

             Diệp Viễn cười nói: “Thật sao? Vậy ngươi dùng một chiêu mạnh nhất đâm tới thử xem, ta sẽ đứng ở chỗ này.”  

             Trong ánh mắt của Bạch Thần lóe lên một tia giảo hoạt, cười nói: “Sư phụ, đây chính là ngươi nói!”  

             Diệp Viễn nhàn nhạt nói: "Là ta nói!”  

             Bạch Thần thu thương đứng thẳng, uy lực trên thân trường thương đang bắt đầu dần dần ngưng tụ.  

             “Sư phụ, cẩn thận!”  

             Hắn biết thực lực của Diệp Viễn cực kỳ mạnh mẽ, cho dù mình dùng hết toàn lực cũng không thể lay động Diệp Viễn chút nào.  

             Điều hắn muốn, chính là làm cho Diệp Viễn phải phòng thủ!  

             Hắn muốn chứng minh, một thương của mình cũng không phải dạng yếu nhược.  

             Mấy hơi sau đó, uy thế trường thương của Bạch Thần đẩy lên tới đỉnh điểm.  

             “Ha!”  

             Bạch Thần thình lình đâm ra một thương, lực đạo mạnh mẽ làm cho y phục Diệp Viễn bay phần phật.  

             Một thương này cực nhanh, trong nháy mắt đã đến trước mặt Diệp Viễn.  

             Nhưng mà sau một khắc, ánh mắt Bạch Thần ngưng lại, lộ ra thần sắc không thể tin được.  

             Diệp Viễn lại tiếp tục duỗi ra hai ngón tay kẹp lấy mũi thương ngay trước mặt mình.  

             Mặc cho hắn có dùng lực cỡ nào cũng không thể phá giải!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement