Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

Về phía Phàn Vũ, người đứng đầu là Hưu Ninh.  

             Đối thủ của Diệp Viễn là hắn.  

             Chỉ là, Hưu Ninh vô cùng kiêng kỵ thủ đoạn của Diệp Viễn.  

             “Thân thủ của Nguyên Tiêu huynh khá lắm, Hưu Ninh bội phục. Chỉ là Lạc Kỳ và Bội Lan quá yếu, các người không thắng được Tinh Diệu đâu. Hay là các người chịu thua đi, tám bảo vật kia, chúng ta chia cho các ngươi hai cái được không?” Hưu Ninh nhìn Diệp Viễn nói.  

             Vẻ mặt của Lạc Kỳ và Bội Lan biến sắc, trầm giọng nói: “Hưu Ninh, ngươi có ý gì?”  

             Hưu Ninh thản nhiên nói: “Mọi người đều là người nhà cả, đều hiểu rõ nhau. Các ngươi dựa vào Nguyên Tiêu huynh để thắng chúng ta thì cũng không là đối thủ của Tinh Diệu. Chịu thua từ đầu không phải tốt sao.”  

             Lạc Kỳ bị Hưu Ninh làm cho tức giận, hừ lạnh nói:” Chúng ta không thắng lẽ nào ba người các ngươi có thể thắng sao?”  

             Hưu Ninh nói: “Thật ra thì cũng không chắc. Nhưng mà dù sao thì cơ hội thắng vẫn lớn hơn ba người các ngươi, không phải sao?”  

             Vẻ mặt của Lạc Kỳ và Bội Lan tái xanh, vô cùng không cam lòng.  

             Thế nhưng bọn hắn biết, Hưu Ninh nói không hề sai.  

             Qua hai trận đầu có thể thấy thực lực ba người Tinh Diệu hơn hẳn những người khác, mạnh đến mức đáng sợ.  

             “Các ngươi không đánh được thì để một mình ta đánh.” Lúc này, Diệp Viễn thản nhiên nói.  

             Mặt Hưu Ninh biến sắc, mà hai người Lạc Kỳ và Bội Lan lại lộ ra vẻ vui mừng.  

             “Bắt đầu đi.” Diệp Viễn thản nhiên nói.  

             Sắc mặt Hưu Ninh trầm xuống, tung ra nắm đấm ầm ầm.  

             Vừa ra tay đã áp đảo.  

             Thực lực của Lạc Kỳ và Bội Lan quả thực không thể so với Hưu Ninh, lại càng không thể so với Nạp Tề.  

             Dười góc nhìn của Diệp Viễn, thực lực của Lạc Kỳ không kém gì Tần Thiên trước đây.  

             Thậm chí Tần Thiên còn hơi yếu hơn.  

             Dù sao thì Hưu Ninh đã là Nhị Tinh viên mãn, còn Tần Nhiên mới chỉ là nửa bước Quy Khư.  

             Khả năng cảm ngộ ý cảnh của Hưu Ninh cực mạnh, kinh nghiệm chiến đấu cũng cực kỳ là phong phú. Hắn sử dụng Huyền Thần khí cùng với quyền thiết không phân cao thấp với Diệp Viễn.  

             Nhưng Diệp Viễn của hiện tại đã không còn là Diệp Viễn của trước đây.  

             Nếu hiện tại hắn đấu với Tần Thiên thì không cần dựa vào người khác, một mình cũng có thể chống trả.  

             Mặc dù Tần Thiên lợi hại nhưng chỉ là lợi hại ở Vương thành Võ Mông mà thôi.  

             Toàn bộ võ giả cùng giai bên trong Hoàng thành Thiên Ưng đều lợi hạn hơn hắn nhiều.  

             Diệp Viễn đã tôi luyện trong không gian tu luyện tử thần, khả năng chiến đấu ngày càng tăng.  

             Chiêu thức này của Hưu Ninh đối với hắn không có một chút uy hiếp nào.  

             “Vù.”  

             Tru Tà Kiếm như huyễn ảnh lao tới trước mặt Hưu Ninh.  

             Chỉ cần thêm một tấc nữa thì có thể lấy mạng Hưu Ninh.  

             “Nhận thua đi, đều là người nhà cả, không nên làm tổn thương tính mạng nhau làm gì.” Diệp Viễn thản nhiên nói.  

             Hai người khác hoàn toàn không nghĩ tới Hưu Ninh lại thua nhanh như thế.  

             Bọn hắn còn nghĩ mau chóng đánh bại Lạc Kỳ và Bội Lan rồi tới vây đánh Diệp Viễn.  

             Nhưng mà căn bản Diệp Viễn không cho bọn hắn cơ hội.  

             Lúc này, hai bên đều dừng lại.  

             Diệp Viễn nói: “Ta chỉ cho một cơ hội duy nhất, nếu như tiếp tục, ta sẽ không nhẹ tay đâu.”  

             Cảm nhận được khí lạnh ở chóp mũi, toàn thân Hưu Ninh toát ra mồ hôi lạnh.  

             “Ta… ta chịu thua.” Hưu Ninh không cam lòng nói.  

             Sắc mặt hai người khác cũng thay đổi, cuối cùng vẫn phải chịu thua.  

             Cứ như vậy, nhóm người Diệp Viễn không đánh mà thắng, tiến vào trận chung kết.  

             Trên mặt Lạc Kỳ và Bội Lan lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, bọn họ đang đến rất gần tám bảo vật kia rồi, chỉ còn một bước nữa thôi.  

             Diệp Viễn sao có thể không nhìn thấy biểu tình của hai người này, trong lòng không ngừng cười nhạt.  

             Trên đời này đáng sợ nhất không phải là kẻ thù lợi hại, mà là việc không biết tự lượng sức.  

             Bảo vật tuy tốt nhưng phải có tài thì mới cầm được nha.  

             Tạp Tân nhìn thấy cảnh này, biểu hiện trên mặt vô cùng xấu xí.  

             Hắn gọi Tinh Diệu tới, nhỏ giọng nói: “Không ngờ tên tiểu tử này lại là nhân vật giả heo ăn thịt hổ. Ngươi thấy hắn thế nào?”  

             Tinh Diệu nói: “Theo ta thấy, tiểu tử này vẫn còn nhẹ tay với Hưu Ninh.”  

             Tạp Tân nhướng mày, nói: “Vậy ngươi có chắc chắn thắng được hắn hay không?”  

             Tinh Diệu cười nói: “Điện hạ yên tâm. Hơn nữa, đây là ba người cùng đánh, thực lực của Hổ Diêm và Hổ La so với hai tên kia thì mạnh hơn rất nhiều. Trận cuối cùng, nhất định chúng ta sẽ thắng.”  

             Thấy Tinh Diệu tràn đầy tự tin, trên mặt Tạp Tân cuối cùng cũng lộ ra nụ cười, nói: “Không chỉ thắng hắn... mà ta còn muốn ngươi giết hắn.”  

             Tinh Diệu ngẫm lại, nói: “Thân pháp của tiểu tử này cực nhanh, có chút khó khăn… nhưng Tinh Diệu sẽ cố gắng hết sức.”  

             Lúc này Tạp Tân mới mỉm cười hài lòng.  

             Phòng bên này, vẻ mặt Ly Cơ đắc ý nhìn về phía Phiền Vũ, cười nói: “Thế nào? Bây giờ còn muốn phái ít cao thủ tới chỗ ta không? Ha ha...”  

             Phàn Vũ bất đắc dĩ nói: “Được được, ngươi lợi hại, được chưa? Chỉ là ngươi tìm được tên tiểu tử này ở đâu, hắn mạnh quá.”  

             Ly Cơ cười nói: “Nhặt ở ven đường.”  

             Phiền Vũ trợn trừng mắt, lại nói: “Thực lực của tiểu tử này không tồi, có thể so sánh với Tinh Diệu. Chỉ tiếc là hai người còn lại quá yếu, vòng cuối cùng e là lành ít dữ nhiều.”  

             Ly Cơ không quan tâm nói: “Có thể đánh tới đây, ta đã rất hài lòng rồi. Có giành chiến thắng ở vòng cuối cùng này hay không thì cũng không quan trọng nữa. Ít ra bọn họ cũng cho Phiền gia chút mặt mũi rồi.”  

             Phiền Vũ gật đầu, cảm thấy Ly Cơ nói đúng.  

             Tài nguyên của ba nhà khác không thể so sánh với phủ thành chủ. Thua bọn hắn thì không có gì oan uổng.  

             …  

             Vòng cuối cùng, hai bên vào sân.  

             Tinh Diệu cười gằn nói: “Tiểu tử, thực lực của ngươi rất mạnh. Trận cuối cùng này chúng ta đánh một cách thật sảng khoái đi, ý ngươi thế nào?”  

             Diệp Viễn thản nhiên nói: “Đánh như thế nào mới là sảng khoái?”  

             Tinh Diệu nói: “Chúng ta sửa quy tắc vòng cuối cùng một chút, không cho phép chủ động chịu thua. Chỉ có chết hoặc rơi khỏi sàn đấu thì mới có thể dừng, ngươi thấy thế nào?”  

             Diệp Viễn nhún vai nói: “Ta không có ý kiến.”  

             Lạc Kỳ và Bội Lan biến sắc, vô thức lùi lại vài bước.  

             Ma tộc hiếu chiến nhưng không có nghĩa là bọn hắn không sợ chết.  

             Biết rõ không đánh lại mà còn muốn tử chiến, bọn hắn không có ngu.  

             Dựa theo quy tắc của Tinh Diệu, độ nguy hiểm của trận đấu tăng lên không ít.  

             Tinh Diệu liếc mắt nhìn bọn họ, khinh thường nói: “Không dám thì chịu thua đi. Tám bảo vật kia sẽ về tay bọn ta. Ha Ha, Ngọc Huyền Linh Cao kia ta thỉnh cầu điện hạ từ lâu mà người vẫn không chịu cho ta nha.”  

             Sắc mặt Lạc Kỳ và Bối Lan thay đổi liên tục, cuối cùng vẫn cắn răng nói: “Đấu thì đấu, ai sợ ai.”  

             Bọn họ đã quan sát thực lực của Hổ Diêm và Hổ La, quả thực mạnh hơn bọn họ nhưng cũng không đến mức không thể chạy trốn được. Đánh không được thì nhảy xuống lôi đài là được.  

             “Ha ha, được, tốt lắm.” Tinh Diệu nghe vậy thì cười to nói.  

             Vẻ mặt Ly Cơ biến sắc, nàng nhận thấy có âm mưu ở đây, lên tiếng nói: “Không được.”  

             Tạp Tân lại cười nói: “Ly Cơ, bọn họ một bên muốn đánh, còn một bên muốn bị đánh, chúng ta không cần nhúng tay vào. Với lại, ngươi không có lòng tin với gia tướng nhà mình đến vậy sao, cảm thấy ngay cả cơ hội chạy trốn của bọn họ cũng không có?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement