Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

Để phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, Mông Kỳ tự mình đưa Diệp Viễn tới Bạch Hiểu Đường.  

             Có hắn đứng ra, không ai dám ý kiến gì.  

             Tại Bách Hiểu Đường, một quản gia dẫn Diệp Viễn lên tầng ba, đây là nơi dành để tiếp đón khách quý.  

             “Công tử ngồi đây chờ một lát, sẽ có người đến đón tiếp ngài ngay bây giờ.” Quản gia nói một tiếng rồi rời đi.  

             Đây là một căn phòng lịch sự, tao nhã, còn có một mùi hương làm cho người ta phải say mê.  

             Diệp Viễn nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, khen: “Trà ngon. Tử khí đông lai sương mai, linh vũ đúc trà tiêm, khó tìm, khó tìm. Càng hiếm có là đôi tay khéo léo của người pha trà.”  

             Không gian bỗng nhiên vặn vẹo, một cô nương duyên dáng chậm rãi đi ra từ trong hư không  

             Y phục của cô nương này nửa lộ, làn da trắng như tuyết, mày lá liễu, đôi môi anh đào, không hề thua kém Ly Cơ.  

             Chỉ là Ly Cơ nhẹ nhàng, tinh tế còn cô nương này thì cực kì nóng bỏng, chỉ một cái nhăn mày, một nụ cười thôi cũng vô cùng trêu người.  

             “Nguyên Tiêu công tử quả không tầm thường, liếc mắt đã có thể nhìn ra bí ẩn của căn phòng này.”  

             Nữ tử thản nhiên ngồi cách Diệp Viễn không xa, cười nói: “Nguyên Tiêu công tử quá khen, Ý Hàm không dám.”  

             Mị thuật của nữ tử Ý Hàm này đã đạt tới đỉnh cao, chỉ những hành động rất bình thường đã vô cùng cám dỗ rồi.  

             Kể cả với đạo tâm của Diệp Viễn thì cũng không khỏi có chút thất thần.  

             Rõ ràng vừa mới uống một ngụm trà mà bây giờ miệng lưỡi đã có cảm giác khô khốc.  

             Nhưng cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi.  

             Đạo tâm Diệp Viễn rất vững, thế gian hiếm có người được như vậy.  

             Muốn dùng mị thuật mê hoặc hắn là điều không thể.  

             “Nguyên Tiêu tới đây để hỏi thăm tin tức chứ không phải để hái hoa, ngắm trăng. Phiền Ý Hàm cô nương gọi chủ nhân nơi này tới.” Diệp Viễn thản nhiên nói.  

             Ý Hàm thấy đạo tâm của Diệp Viễn mạnh như vậy thì không khỏi kinh ngạc.  

             Ở Vương thành Tạp Bằng này, người có thể chống lại mị thuật của nàng không có nhiều.  

             Ý Hàm nhoẻn miệng cười nói: “Nguyên Tiêu công tử đúng là không hiểu phong tình, chẳng nhẽ trong mắt công tử, Ý Hám kém Ly Cơ sao?”  

             Diệp Viễn lạnh lùng nói: “Nếu còn càn quấy nữa thì đừng trách ta không khách khí.”  

             Ý Hàm thế mà không để ý, vẫn tiếp tục nói: “Được, ta cũng muốn xem công tử có thể làm gì?”  

             Nói xong, Ý Hàm dùng đôi tay sờ lên người Diệp Viễn.  

             Diệp Viễn hừ lạnh một tiếng, ngón tay nhanh như chớp điểm qua vai Ý Hàm.  

             Không ngờ vai của Ý hàm trượt một cách kỳ lạ, tránh được chiêu này của hắn.  

             Sắc mặt Diệp Viễn trầm xuống, ngay lập tức nhận ra được Ý Hàm đang che giấu thực lực.  

             Diệp Viễn vội vã lui lại, cách xa Ý Hàm, vẻ mặt đầy cảnh giác.  

             “Ôi, Nguyên Tiêu công tử thật không biết thương hoa tiếc ngọc. Ra tay nặng như vậy là muốn giết ta hay sao?” Ý Hàm cười nói.  

             Diệp Viễn trầm giọng nói: “Cuối cùng là ngươi muốn gì? Trêu đùa ta sao?”  

             Ý Hàm cười nói: “Ta nào dám trêu đùa công tử, rõ ràng là công tử không thương hoa tiếc ngọc. Nhưng mà Ý Hàm lại rất tò mò, không biết công tử là người như thế nào? Thực lực cao như vậy không nói, thuật luyện đan cũng vô cùng tài giỏi, luyện Ma Long Viêm Tinh Đan dễ như trở bàn tay, ngay cả ngũ lão của Ma Dược Đường cũng muốn làm đệ tử của ngươi. Ngay cả Huyết Diêm Điện cũng không thể điều tra được lai lịch của công tử đây.”  

             Sắc mặt Diệp Viễn trầm xuống, Bách Hiểu Đường này quả là biết nhiều tin tức.  

             Xem ra mọi hành động của hắn ở Vương thành Tạp Bằng này đều đã bị Bách Hiểu Đường phát hiện.  

             Lúc này, Diệp Viễn đương nhiên không thể coi Ý Hàm như một nữ nhân bình thường, thực lực của nàng có khi còn vượt xa hắn.  

             Ngay cả Vô Trần cũng không thể nhìn thấu được Ý Hàm.  

             Mặc dù thực lực Vô Trần chưa khôi phục lại trạng thái đỉnh cao nhưng hầu hết những người ở dưới Thần Quân Cảnh thì chạy không khỏi sự tra xét bởi thần thức của hắn.  

             Nhưng Ý Hàm này là một ngoại lệ.  

             Diệp Viễn híp mắt lại, trầm giọng nói: “Bản công tử từ nhỏ theo sư phụ sống ở một vùng đất xa xôi, ngươi chưa nghe qua cũng là chuyện bình thường, không có gì kỳ lạ.”  

             Đương nhiên Diệp Viễn sẽ không phạm phải loại sai lầm cơ bản này, hắn đã sớm làm giả lai lịch của bản thân từ lâu rồi.  

             Ý Hàm cười nói: “Thì ra là vậy. Công tử không cần phải hoảng loạn, chúng ta ngồi xuống rồi nói.”  

             Diệp Viễn khẽ gật đầu, ngồi xuống, thản nhiên nói: “Nếu như ngươi muốn hỏi về sư phụ của ta thì không cần đâu.”  

             Trong mắt Ý Hàm lóe lên vẻ kinh ngạc, thầm nghĩ tên tiểu tử này thật là lợi hại.  

             Vốn dĩ định mở miệng hỏi vậy mà lại bị hắn chặn mất.  

             Nếu sư phụ của Diệp Viễn là một cao nhân ẩn thế, vậy chắc chắn là không muốn tiết lộ danh tính.  

             Việc này là việc hiển nhiên.  

             Ý Hàm cười nhẹ, nói: “Được rồi, Nguyên Tiêu công tử tới Vương thành Tạp Bằng là muốn tìm hiểu chuyện gì?”  

             Diệp Viễn gật đầu nói: “Ý Hàm cô nương, không biết Nguyên Tiêu có thể hỏi hay không?”  

             Ý Hàm nói: “Công tử biết quy tắc của Bách Hiểu Đường chứ?”  

             Diệp Viễn sừng sờ, lắc đầu nói: “Không biết.”  

             Ý Hàm cười nói: “Công tử thật thú vị, ngay cả quy tắc của Bách Hiểu Đường cũng không biết mà dám đến đây hỏi thăm tin tức.”  

             Diệp Viễn sớm đã nghe nói muốn hỏi thăm tin tức của Bách Hiểu Đường không dễ nhưng không biết cụ thể là như thế nào.  

             Xem ra là hắn suy nghĩ quá đơn giản rồi.  

             “Mong cô nương nói ta nghe.” Diệp Viễn thản nhiên nói.  

             Ý Hàm nói: “Tin tức ở Bách Hiểu Đường ta chia ra thành chín cấp, từ cấp một đến cấp chín, các tin tức thuộc ba cấp đầu tiên thì chỉ cần trả đủ Ma Nguyên Thạch sẽ có được ngay lập tức. Nhưng từ cấp thứ tư đến cấp thứ chín, ngoại trừ trả bằng Ma Nguyên Thạch ra thì còn phải làm một chuyện cho Bách Hiểu Đường.”  

             Diệp Viễn bất đắc dĩ nói: “Nếu vậy nghĩa là ta nợ các ngươi một ân huệ?”  

             Ý Hàm nói: “Đúng là như vậy.”  

             Diệp Viễn gật đầu, nói: “Nếu như ta không làm thì sao?”  

             Ý Hàm cười nói: “Ngươi phải để lại một khế ước bằng máu thì chúng ta mới nói tin tức cho ngươi được. Nếu như ngươi đổi ý, không thực hiện thì khế ước kia sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.”  

             Diệp Viễn rùng mình, Huyết Diêm điện này vô cùng thần bí, dường như địa vị có vẻ vô cùng lớn.  

             Diệp Viễn nói: “Nếu các người muốn ta đi chết, lẽ nào ta cũng phải làm sao?”  

             Ý Hàm cười nói: “Huyết Diêm điện chúng ta từ trước đến nay không lừa người, chỉ là có một số chuyện không tiện nói ra nên cần làm một cái cam kết. Có người, thậm chí đến khi chết chúng ta cũng không tìm đến hắn. Trên khế ước này sẽ có một số điều cấm kỵ được liệt kê ra một cách rõ ràng, sẽ không để ngươi phải đi chết. Đương nhiên trừ khi ngươi chết trong lúc làm nhiệm vụ. Còn nếu ngươi không hoàn thành nhiệm vụ thì khế ước sẽ bị kích hoạt, ngươi phải chịu thôi.”  

             Diệp Viễn kinh ngạc, như vậy chỉ cần hỏi thăm tin từ cấp thứ tư trở lên đều nợ Huyết Diêm điện một ân huệ.  

             Một năm hai năm trôi qua, không biết Huyết Diêm điện đã tích lũy đến bao nhiêu ân huệ rồi, thực sự đáng sợ.  

             Trong số này, khó có thể đảm bảo là không có cao thủ.  

             Chỉ cần Huyết Diêm điện còn cất giữ khế ước thì bản khế ước này sẽ càng ngày càng có giá trị.  

             Thảo nào Huyết Diêm điện lại trở thành nơi mà phủ thành chủ cũng không dám động vào, chỉ nói tới khế ước này thôi thì ai mà dám đụng vào?  

             Diệp Viễn gật đầu nói: “Được rồi, nhưng ta phải nhìn qua nội dung khế ước đã.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement