Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

“Ai da, lửa đều cháy đến nơi rồi mà ngươi còn có tâm tư uống rượu sao?” Chưởng quầy vội la lên.  

             Diệp Viễn cười, vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: “Vây thì cũng đã vây rồi, hiện tại ta chạy cũng không thoát được. Đời người khi nào đắc ý nên tận tình vui sướng, đừng để chén vàng trơ cạn dưới ánh trăng. Đến, cạn ly!”  

             Nói xong, Diệp Viễn cụng ly với chưởng quầy một cái, sau đó một ngụm uống hết.  

             Chưởng quầy làm sao có tâm tư uống rượu, hiện tại cả người hắn đều lo lắng không yên.  

             Hắn hi vọng Diệp Viễn có thể chạy trốn, nhưng hiện tại hắn lại cảm thấy sợ hãi hơn.  

             Chỉ với khí thế của đại quân phía bên ngoài thôi cũng đã có thể khiến cho người ta sợ chết khiếp.  

             Tay hắn nắm chén rượu run rẩy không thôi, vì vậy mà có không ít rượu đã bị vung hết ra ngoài, hiển nhiên là sợ hãi đến cực độ.  

             Đại quân khẽ động thì toàn bộ Thanh Phong lâu sẽ tan thành mây khói.  

             Diệp Viễn nhìn hắn một cái, cười nói: “Chưởng quầy, Thanh Phong lâu của ngươi vẫn sẽ một mực kinh doanh ở Vương Thành Võ Mông này, không cần phải lo lắng.”  

             Dứt lời, thân hình Diệp Viễn lóe lên, trực tiếp nhảy ra ngoài từ phía cửa sổ.  

             Trên đường lớn, nguyên một đám binh sĩ đang mặc áo giáp, uy vũ chỉnh tề, ánh mắt sắc bén khiến cho ánh mắt của người khác có cảm giác bị trùng kích kịch liệt.  

             Những binh sĩ này đều là quân tinh nhuệ của phủ thành chủ, tinh phẩm cường tướng dưới trướng Triệu Nghị.  

             ” xoạt xoạt xoạt...”  

             Diệp Viễn vừa xuất hiện, vô số trường mâu đã được phóng về hướng Diệp Viễn.  

             Nhưng Diệp Viễn chỉ hơi cử động nhẹ thì trường mâu đã chuyển hướng bay ngược về bốn phía, chừa lại một mảng đất trống lớn.  

             Ngay cả đại quân của Ma tộc Diệp Viễn cũng đều vượt qua được, chỉ là Thành Vệ quân thì được tính là cái gì?  

             Nếu như Diệp Viễn muốn đại khai sát giới thì một người ở đây cũng không chạy được.  

             Nhưng mà, mục tiêu của hắn là Triệu Nghị, là Tần Chiêu Vân chứ không phải những binh lính bình thường này.  

             Triệu Nghị nhìn thấy Diệp Viễn, hai mắt không khỏi co rụt lại, hoảng sợ nói: “Ngươi... ngươi vậy mà lại đột phá đến Quy Khư trung kỳ rồi!”  

             Diệp Viễn có đến vài chục ức bên người, tất nhiên là tốc độ tu luyện sẽ cực nhanh.  

             Trước đó không lâu, hắn đã đột phá đến Quy Khư trung kỳ rồi.  

             Hồi tưởng lại lúc Diệp Viễn rời đi trước đó, cùng lắm cũng chỉ mới của đột phá Khuy Thiên sơ kỳ, lúc này trải qua chưa đến hai mươi năm mà đã trực tiếp tăng lên một đại cảnh giới!  

             Tốc độ tu luyện bậc này quả thực là nghe rợn cả người.  

             Hơn nữa Triệu Nghị biết rõ, Diệp Viễn cũng không phải là võ giả Quy Khư cảnh bình thường, hắn có thể vượt cấp giết địch!  

             Năm đó, hắn chỉ vừa bước vào Khuy Thiên sơ kỳ, mang theo một tên Quy Vân mà đã chém giết năm tên đệ tử tinh anh của học phủ.  

             Trong đó còn có ba tên võ giả là Khuy Thiên Đại viên mãn!  

             Chiến tích như vậy quả thực là khiến người ta phát rồ.  

             Diệp Viễn cười nói: “Triệu thống lĩnh, từ lúc chia tay đến nay không có vấn đề gì chứ. Cái nghi thức hoan nghênh này, có chút đặc biệt a!”  

             Diệp Viễn đứng chắp tay, một cỗ khí tức trên người hắn tản mát ra.  

             Thần khí của một mình hắn lấn át tất cả mọi người.  

             Triệu Nghị không khỏi cảm thấy ngột thở, hắn biết rõ, Diệp Viễn đã không còn là tên đệ tử của học phủ bị họn họ tùy ý sai khiến nữa!  

             Hai mắt Triệu Nghị nhíu lại, hừ lạnh nói: “Xem ra những năm này ngươi đã phát triển không ít. Nhưng mà ngươi nên biết, ngươi ở trước mặt thành chủ đại nhân thì vẫn không là gì cả!”  

             Diệp Viễn thản nhiên nói: “Sau đó thì sao?”  

             Sắc mặt Triệu Nghị hơi trầm xuống, nói: "Ngoan ngoãn chịu trói đi, ngươi không có cơ hội trốn thoát lần nữa!”  

             Diệp Viễn cười nói: “Chỉ dựa vào ngươi?”  

             Triệu Nghị nói: “Xem ra ngươi rất tự tin, ngược lại ta muốn xem bây giờ rốt cuộc thực lực của ngươi đã mạnh lên bao nhiêu! Tất cả đều tránh ra cho ta!”  

             Triệu Nghị ra lệnh một tiếng, những binh lính kia vội vàng thối lui.  

             Loại chiến đấu bậc này đã không phải là chỗ mà bọn hắn có thể tham dự được rồi.  

             Nhưng mà bọn hắn cũng không cho rằng Thống lĩnh đại nhân sẽ thua bởi một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa.  

             Nửa bước Thần Quân sẽ thua bởi một tên Quy Khư trung kỳ hay sao?  

             Nói đùa cái gì vậy!  

             “Có lầm hay không, tên Diệp Viễn này cũng thật quá biến thái đi? Lúc này chỉ mới trôi qua có hai mươi năm mà hắn đã trực tiếp tăng lên một đại cảnh giới!”  

             "Nhưng mà cho dù là như thế thì hắn cũng không thể nào là đối thủ của Triệu thống lĩnh mới phải a? Dù sao thì Triệu thống lĩnh cũng là nửa bước Thần Quân rồi.”  

             “Tuy rằng nói Diệp Viễn ở thời điểm Khuy Thiên Cảnh đã có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng mà nửa bước Thần Quân thì cũng đã có một phần thực lực của cường giả Thần Quân, căn bản không phải dạng Diệp Viễn có thể đối phó được!”  

             "Haiz, Diệp Viễn vẫn còn là người có tâm tính hiếu thắng của thiếu niên, quá nóng lòng chuyện báo thù. Với tốc độ tu luyện của hắn, chỉ sợ không đến một trăm năm là có thể bước chân vào Thần Quân cảnh rồi. Đến lúc đó trở về báo thù mới nắm chắc phần thắngâ.”  

             ...  

             Xa xa trên đường phố, những người chứng kiến cảnh hai người này giương cung bạt kiếm, nhao nhao tiếc hận.  

             Thiên tài như Diệp Viễn cũng đều là mười vạn năm cũng khó tìm được một người.  

             Không nghĩ tới, lúc này vậy mà lại tự đến chui đầu vào lưới.  

             Triệu Nghị quơ trường thương đánh ra một cái, khí thế nửa bước Thần Quân triển để không bỏ sót.  

             Uy thế cường đại bậc này tại loại địa phương giống như Vương Thành Võ Mông quả thực là tồn tại như Thần.  

             Xa xa, tất cả mọi người đều sợ hãi, thán phục liên tục.  

             Cường giả nửa bước Thần Quân ra tay là thế khó mà đỡ được.  

             Nhưng mà Diệp Viễn đứng đối diện hắn vẫn làm một bộ dáng mây trôi nước chảy như cũ, căn bản không thèm quan tâm đến lực lượng áp bách cực đại kia.  

             Trong nội tâm Triệu Nghị thất kinh, hắn tìm trên người Diệp Viễn vậy mà lại tìm không ra góc chết công kích!  

             “Quả nhiên, thực lực của tiểu tử này đã không thể so sánh nổi nữa rồi! Trận chiến này tuyệt đối không thể khinh địch!” Triệu Nghị thầm nghĩ trong lòng.  

             Đến bậc cảnh giới này như hắn thì vô cùng nhạy cảm đối với cảm ứng nguy hiểm.  

             Tuy rằng khí thế của Diệp Viễn yếu hơn so với hắn rất nhiều, nhưng mà không biết vì sao Diệp Viễn lại mang đến cho hắn một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm.  

             Loại cảm giác này rất quỷ dị.  

             “Liệt Nhật Đoạt Tâm Thương!”  

             Rốt cuộc Triệu Nghị nhịn không được, mạnh mẽ xuất ra một thương.  

             Hắn biết rõ, đệ nhất thành này, hắn đã thua rồi!  

             Lần này ra tay hắn hoàn toàn không còn lòng tin sẽ chiến thắng như lúc trước.  

             Bởi vì, căn bản hắn tìm không thấy nhược điểm của Diệp Viễn ở nơi nào cả!  

             Lực lượng Pháp Tắc cường đại phát nổ, gần như đập vỡ nát toàn bộ không gian.  

             Đúng vào lúc này, Diệp Viễn cử động!  

             Ánh mắt Triệu Nghị ngưng trọng, Diệp Viễn trong mắt hắn vậy mà lại trở nên dần mơ hồ.  

             Cái này... là ảo giác sao?  

             Không đúng!  

             Một cường giả nửa bước Thần Quân như hắn làm sao có khả năng sinh ra loại ảo giác này?  

             Một giây sau, Triệu Nghị cảm giác được nguy hiểm!  

             Một cỗ cảm giác cực kỳ nguy hiểm chạy lên não, một thanh kiếm giống như xuyên thẳng qua hư không, trực tiếp lướt qua lực lượng Pháp Tắc đi tới trước mặt hắn!  

             Triệu Nghị cảm thấy hoảng hốt, không kịp nghĩ nhiều, lập tức nhấc thương lên đỡ.  

             “Keng!”  

             Hai người chạm vào nhau hết sức kịch liệt.  

             Triệu Nghị nhìn Diệp Viễn đứng cách đó không xa, hắn có loại cảm giác không chân thực.  

             “Ngươi... ngươi vậy mà lại lĩnh ngộ được Không Gian pháp tắc!”  

             Trong lòng Triệu Nghị rung động tột đỉnh, một thoáng vừa rồi tuyệt đối là Không Gian pháp tắc!  

             Hắn đột phá nửa bước Thần Quân, mặc dù không lĩnh ngộ Không Gian pháp tắc nhưng cũng đã có thể vận dụng được một chút Không Gian pháp tắc sơ bộ rồi.  

             Một kiếm vừa rồi tuyệt đối là Kiếm Đạo Pháp tắc sáp nhập với Không Gian pháp tắc!  

             Diệp Viễn cười nói: "Đây là thực lực của nửa bước Thần Quân sao? Cũng không có gì đáng gờm! Đến, tái chiến!”  

             Dứt lời, thân hình Diệp Viễn trở nên mờ ảo bất định.  

             Phiêu Miểu kiếm pháp!  

             Trong nội tâm Triệu Nghị cả kinh, vội vàng chuẩn bị nghênh địch.  

             Đối mặt với người lĩnh ngộ Không Gian pháp tắc như Diệp Viễn, hắn không dám khinh thường chút nào.  

             Sơ sẩy một cái thì thanh kiếm xuất quỷ nhập thần kia của Diệp Viễn sẽ lấy đi sinh mạng của chính mình.  

             Lúc này, lại có thêm hai bóng người lướt gấp mà đến.  

             “Ha ha ha, Triệu Nghị, ngươi cũng thật là vô dụng, chỉ là một tên Quy Khư trung kỳ mà cũng không thu thập được!” Tần Chiêu Vân thấy Triệu Nghị đánh mãi không thắng, cười to nói.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement