Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

Nhìn động tác giống như kẻ điên của Thiên Nghiệt, trên mặt mọi người đều lộ ra thần sắc cổ quái.  

             Thiên Nghiệt Tầ Thần trước mặt này, thực sự là người vừa mới suýt chút nữa giết bọn họ sao?  

             Rốt cuộc là Diệp Viễn đã làm cái gì, mà lại có thể khiến cho một người khống chế mất đi sự khống chế đối với thiên đạo?  

             “Vừa rồi Diệp Viễn nói cái gì? Thiên đạo… không dám đáp lại?” Phương Thiên có chút không chắc chắn hỏi.  

             Hắn có chút hoài nghi, có phải là mình nghe lầm không, thế là hỏi Thiên Ly ở bên người.  

             Thiên Ly liếc hắn một cái, tràn đẩy cả kinh nói: “Lẽ nào, ý hắn là, thiên đạo bị hắn dọa lui? Mà hắn, đúng thật là chẳng làm gì cả?”  

             “Thiên đạo… cũng có thể bị dọa sợ lui sao? Nó… rốt cuộc là nó đang sợ cái gì?” Phương Thiên cảm thấy đầu óc có chút không theo kịp.  

             Thiên Ly hít sâu một hơi, ánh mắt thâm trầm nói: “Xem ra trăm năm không gặp, cảnh giới của Diệp Viễn, đã không phải là thứ mà ngươi và ta có thể tưởng tượng!”  

             Trong lòng mọi người vô cùng khiếp sợ, trước khi đi ra ngoài, Diệp Viễn chỉ là một người khống chế thiên đạo, nhưng lần này trở về, thậm chí đến cả thiên đạo cũng phải run rẩy.  

             Một loại cảm xúc tuyệt vọng, lan tràn trong lòng Thiên Nghiệt.  

             Bản thân mình trải qua hơn ba mươi vạn năm, mới sinh ra được một tia minh ngộ, đạt được sự công nhận của thiên đạo.  

             Nhưng mà bây giờ, đây là chuyện gì đang xảy ra?  

             Mình xuất quan, mới có hơn một tháng!  

             Ba mươi vạn năm khuất nhục, hắn còn chưa bắt đầu trả thù thế giới này, mà đã kết thúc rồi?  

             Con ngươi hắn đột nhiên sáng ngời, cười lạnh nói: “Ta không thể khống chế được thiên đạo, ta cũng không tin ngươi có thể! Hừ, cho dù không khống chế được thiên đạo, cảnh giới của ta vẫn có thể nghiền ép ngươi như trước!”  

             Lúc con người ở trong tuyệt vọng, luôn dễ dàng tìm cho mình đủ mọi loại lý do.  

             Thiên Nghiệt đương nhiên không cam lòng bị Diệp Viễn giẫm ở dưới chân, cho nên trong lòng hắn không ngừng tìm cớ.  

             Chắc là, thiên đạo chỉ là tạm thời không thể khống chế!  

             Đều là người khống chế, không có lý do gì hắn không được mà Diệp Viễn lại có thể!  

             Khí thế Quy Khư đại viên mãn của Thiên Nghiệt tản ra, thanh thế vẫn vô cùng kinh người.  

             Thực lực của hắn, gần như có thể sánh ngang với Tạp Nặc.  

             Diệp Viễn nhìn Thiên Nghiệt với ánh mắt thương hại, thản nhiên nói: “Không biết gì thực sự là đáng sợ. Ngươi không làm được không có nghĩa là ta không làm được!”  

             Dứt lời, lòng bàn tay Diệp Viễn nhấc lên, ấn xuống.  

             Một bàn tay lo lớn từ trong hư không lộ ra, lấy thế nhanh như chớp vỗ vào trên người Thiên Nghiệt.  

             Thiên Nghiệt phun ra ngụm máu, thân hình bay ngược ra ngoài!  

             Uy lực thiên đạo!  

             Diêp Viễn cũng không đánh nặng tay, một chưởng này chỉ làm bị thương đến gân cốt mà tuyệt đối sẽ không đòi mạng hắn.  

             Trước khi hắn trở về, nằm mơ cũng không ngờ được, Tiên Lâm Vực này còn có người dám trêu chọc người của mình như thế.  

             Rất tốt, hắn rất thành công!  

             Viễn ca rất tức giận, hậu quả vô cùng nghiêm trọng!  

             Hắn bình tĩnh nhìn Thiên Nghiệt phun máu ra ngoài, nói: “Ngươi hiểu trời hơn so với ta? Là ai cho ngươi cái dũng khí để ngươi dám ở trước mặt ta nói lời như vậy?”  

             “Oanh!”  

             Bàn tay lớn lại lộ ra từ trong hư không, giống như đập ruồi, đánh Thiên Nghiệt đến thất điên bát đảo.  

             Hắn còn chưa lấy lại được tinh thần, một cái chân to đã đạp lên mặt hắn trực tiếp giẫm hắn từ không trung xuống mặt đất.  

             “Oanh!”  

             Lại một tiếng vang lớn vang lên, mặt đất bị đạp thành một cái hố to vạn trượng.  

             Khuôn mặt Thiên Nghiệt, dường như bị Diệp Viễn giẫm đến dẹt.  

             “Ở trước mặt ta ra vẻ, không sao! Ta nhiều lắm là đánh ngươi một trận. Nhưng mà ngươi dám động đến nữ nhân của Diệp Viễn ta, dám làm nhục đồng tộc của Diệp Viễn ta, dám giết trưởng bối nhìn Diệp Viễn ta lớn lên, ta… rất tức giận!” Lời nói của Diệp Viễn, một chữ so với một chữ càng băng lãnh hơn.  

             Việc này, đều là chuyện vô cùng kiêng kỵ với Diệp Viễn.  

             Đặc biệt là Ly Nhi, càng là sức nặng mà tinh thần hắn không thể chịu được.  

             Chuyện Mộ Linh Tuyết, khiến cho Diệp Viễn càng thêm mẫn cảm với loại chuyện như vậy.  

             Thế mà, tên gia hỏa này lại cứ nhất định muốn động đến chuyện này.  

             Hắn, sao có thể không giận?  

             “Bản tôn… bản tôn sai rồi! Xin… xin đại nhân tha cho ta!” Thiên Nghiệt nằm trong vũng máu, nói cũng không nói rõ.  

             Hắn thật sự sợ người trẻ tuổi trước mặt này, thật sự quá đáng sợ.  

             Bây giờ hắn cuối cùng cũng biết, Diệp Viễn là thật sự càng hiểu trời hơn với hắn chứ không phải là đang nói đùa.  

             Chỉ là hắn không hiểu, vì sao thiên đạo lại sợ Diệp Viễn?  

             Có điều, cái này đã không còn quan trọng, hắn bị nhốt ba mươi vạn năm, bây giờ vừa mới thoát khỏi khó khăn, còn chưa có hưởng thụ cuộc sống, hắn chưa muốn chết!  

             Diệp Viễn liếc hắn một cái, khóe miệng nhếch lên nụ cười khiến cho người ta phát lạnh!  

             Chỉ là nụ cười này, Thiên Nghiệt bây giờ căn bản không nhìn thấy.  

             “Cộc!”  

             Diệp Viễn ném một viên dược hoàn xuống bên cạnh đầu Thiên Nghiệt, thản nhiên nói: “Uống nó, đừng bảo là ta khi dễ ngươi, ta bây giờ cho người cơ hội đánh một trận công bằng!”  

             Diệp Viễn buông chân ra, Thiên Nghiệt nhìn đan dược bên mép, nhưng cũng không dám động thủ.  

             Quỷ mới làm chuyện này!  

             Bây giờ, vẫn là giữ tính mạng quan trọng hơn.  

             Sắc mặt Diệp Viễn trầm xuống, nói: “Ta bảo ngươi uống nó, ngươi không nghe thấy sao?”  

             Một cỗ sát ý đáng sợ rơi vào người Thiên Nghiệt, hắn sao còn dám do sự, lấy đan dược trên mặt đất lên nuốt vào.  

             Đan dược vào bụng, trong nháy mắt một cỗ mát lạnh tràn ngập khắp tứ chi hắn, khiến cả người hắn đều có tinh thần hơn rất nhiều.  

             Đan dược chữa thương này thật lợi hại!  

             Trong lòng Thiên Nghiệt cả kinh, có chút không dám tin nhìn về phía Diệp Viễn.  

             Dược hiệu của đan dược này, thật sự quá lợi hại.  

             Chưa đến nửa canh giờ là hắn có thể hoàn toàn hồi phục.  

             “Cho ngươi thời gian nửa canh giờ, luyện hóa dược lực của đan dược.” Diệp Viễn thản nhiên nói.  

             Thiên Nghiệt đầy bụng nghi hoặc, không biết trong hồ lô Diệp Viễn đang bán thuốc gì.  

             Lẽ nào gia hỏa này, là đang nuôi mình cho mập rồi mới bắt đầu làm thịt?  

             Có điều, Diệp Viễn đã nói, hắn nào dám làm trái, chỉ có thể vận thần nguyên lên, bắt đầu luyện hóa đan dược.  

             Vẻ mặt mọi người đều là vô cùng nghi hoặc nhìn Diệp Viễn, cũng không rõ hắn muốn làm cái gì.  

             Loại người này, trực tiếp đập chết là được rồi, còn dông dài với hắn nhiều như vậy làm gì?  

             Bây giờ, còn muốn chữa khỏi thương thế cho hắn.  

             Có điều, quyết định của Diệp Viễn, nào đến phiên bọn họ xen vào?  

             Sau nửa canh giờ, tinh thần Thiên Nghiệt sung mãn lần nữa, trực tiếp khôi phục trạng thái đỉnh phong.  

             Mọi người nhìn thấy một màn này, không khỏi thán phục dược hiệu chữa thương của đan dược này.  

             Đặc biệt là đám người Phương Thiên, đương nhiên biết cảnh giới đan dược của thần đan và người phàm không giống nhau.  

             Bây giờ thực lực đan đạo của Diệp Viễn, quả thực thâm sâu khó lường!  

             Thiên Nghiệt đứng lên, giống như tiểu tức phụ bị khinh bỉ, không dám lên tiếng.  

             Lúc này, Diệp Viễn thản nhiên nói: “Ngươi và ta đều là người khống chế thiên đạo, ta cho ngươi cơ hội đánh một trận công bằng, chúng ta không cần sức mạnh của thiên đạo, công bằng đánh một trận!”  

             Ánh mắt Thiên Nghiệt có chút ngưng lại, khoát tay lia lịa nói: “Đại… đại nhân, tiểu nhân nào dám động thủ với ngài? Trước đó đều là tiểu nhân vô liêm sỉ, làm… làm việc không nên làm, cầu… cầu xin đại nhân tha cho tiểu nhân một mạng!”  

             Nói đùa cái gì, vậy, ngươi nói đánh công bằng một trận liền đánh công bằng một trận?  

             Ngươi muốn cho ta đắc ý một phen, đợi lúc ngươi không đánh lại dùng sức mạnh thiên đạo, một cái tát liền đập chết ta!  

             Thiên Nghiệt Tà Thần ta là loại người nào, sao có thể mắc vào mưu kế này của ngươi?  

             Diệp Viễn bỗng nhiên đánh một chưởng đạo vào không trung.  

             “Cạch!”  

             Đúng lúc này, một đạo sấm sét phá vỡ hư không, giống như sét đánh ngang tai!  

             Tròng mắt Thiên Nghiệt trừng lên tròn xoe, không dám tin nói: “Ngươi, ngươi, ngươi… ngươi chặt đứt thiên đạo?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement