Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

Diệp Viễn rất nhàn nhã mở lò, lấy đan, sau đó Cổ Hàn đương nhiên rất khiếp sợ, không dám tin.  

             “Thần… thần phẩm! Sao có thể!” Cổ Hàn cả kinh nói.  

             “Sao lại không thể?” Diệp Viễn cười mà như không cười nói.  

             Cổ Hàn chỉ vào đan dược của Diệp Viễn, nói: “Đan thần tam tinh, sao có thể luyện chế ra được thần phẩm Minh Tâm Tiên Vân Đan?”  

             Diệp Viễn cười nói: “Nếu như là thần đan cấp ba, vì sao đan thần tam tinh lại không thể luyện chế ra được thần phẩm? Ngươi không được, chỉ là đạo hạnh ngươi không đủ.”  

             Cổ Hàn bị nói cho á khẩu không trả lời được, sắc mặt hắn không ngừng biến đổi, cắn răng nói: “Ta không phục! Ta… chúng ta tiếp tục thi!”  

             Diệp Viễn nhún nhún vai, thản nhiên nói: “Được, lần này đổi lại cho ngươi chọn.”  

             Cổ Hàn cắn răng nói: “Ta muốn so Hàn Nguyệt Ngưng Khí Đan với ngươi!”  

             Hàn Nguyệt Ngưng Khí đan, là mức độ năng lực lớn nhất bây giờ của Cổ Hàn.  

             Nếu như dựa theo độ khó để phân chia, loại đan được này thuộc về cấp sáu đỉnh phong.  

             Dựa vào năng lực hiện tại của Cổ Hàn, luyện chế ra được hạ phẩm đã là rất miễn cưỡng.  

             Nhưng mà lúc này, hắn không để ý tới.  

             Thiên tài so với tuổi đời của Cổ Hàn xem như là rất nhỏ, đến giờ bất quá mới chỉ năm sáu trăm tuổi.  

             Nhưng mà hôm nay, hắn bị một người chưa đến ba trăm tuổi cùng cấp đánh bại, hắn không chịu được nỗi nhục này.  

             Diệp Viễn cười nói: “Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ chọn một vài đan dược cấp độ khó, không ngờ được chọn đi chọn lại vẫn là cấp sáu. Bỏ đi, không cần ngươi luyện chế, ngươi chỉ cần ở một bên nhìn. Đợi ta luyện chế xong, nếu như ngươi cảm thấy mình có thể vượt qua ta, động thủ cũng vẫn không muộn.”  

             Cổ Hàn tức giận!  

             Từ lúc hắn thành danh ở hoàng thành Giang Vĩnh đến bây giờ, còn chưa từng bị ai coi thường như vậy.  

             Lời này của Diệp Viễn, rõ ràng cho thấy hắn chê tốc độ luyện đan của mình chậm!  

             Cảm giác nhục nhã, dâng lên trong lòng Cổ Hàn.  

             Những ngày gần đây, hắn dường như là quét ngang một đường, quét hết một lần thiên tài trẻ tuổi của hoàng thành Thiên Ưng.  

             Bây giờ, lại đến phiên hắn.  

             Nhưng mà chưa đợi hắn đồng ý, Diệp Viễn đã bắt tay vào luyện đan.  

             Cổ Hàn ở một bên nhìn, càng nhìn càng kinh hãi, hắn bị thuật luyện đan của Diệp Viễn làm cho kinh ngạc đến ngây người.  

             Một đan thần tam tinh, sao lại có thể làm tới mức này?  

             Luyện đan khô khan chán nản, ở trong tay Diệp Viễn lại trở nên có mỹ cảm, khiến cho người ta có một loại thể nghiệm cảm giác vui thích của ngộ đạo.  

             Lại còn có loại suy nghĩ này?  

             Cuối cùng Cổ Hàn cũng hiểu, mình và Diệp Viễn, hoàn toàn không phải là cùng một đẳng cấp!  

             Nháy mắt, nửa canh giờ đã qua, Diễn Viễn hoàn thành ngưng đan, Cổ Hàn có chút không dám tin vào con mắt của mình.  

             Đan dược có độ khó cấp sáu đỉnh phong, thế mà lại chỉ dùng nửa canh giờ đã hoàn thành?  

             Gia hỏa này, rốt cuộc sao lại làm được thế  

             Diệp Viễn không có lôi thôi, trực tiếp mở lò.  

             Cổ Hàn nhìn thấy thần phẩm Huyền Nguyệt Ngưng Khí Đan, tròng mắt đều sắp rơi ra đến nơi.  

             “Thế nào, nếu như ngươi có thể luyện chế ra thần phẩm Hư Linh Huyền Nguyệt Ngưng Khí Đan, ta sẽ chịu thua.” Diệp Viễn cười nói.  

             Cổ Hàn nghe thấy, khóe miệng không nhịn được giật giật.  

             Thần phẩm Hư Linh?  

             Ngươi đang đùa ta hả!  

             “Ha ha ha, Cổ Hàn đại nhân, không phải vừa rồi ngươi rất kiêu ngạo sao? Tiếp tục gáy đi?”  

             “Cổ Hàn đại nhân của ta, ngươi không phải tự xưng là không có ai địch được ở hoàng thành Thiên Ưng sao?”  

             “Cổ Hàn đại nhân của ta, bây giờ ngươi thua rồi, hoàng thành Giang Vĩnh của ngươi lại phái ai tới đây?”  

             “y, ngươi thua rồi, mau chóng cúi đầu với Diệp trưởng lão của chúng ta đi!”  

             “Cái gì mà thiên tài! Cái gì mà vô địch ở trong người cùng cấp! Ở trước mặt Diệp trưởng lão đều là đống cặn bã!”  

             …  

             Quần chúng vây xem ăn dưa đã sớm không kìm chế được, lúc này tất cả đều bộc phát ra.  

             Bọn họ mở miệng một tiếng “Cổ Hàn đại nhân của ta”, khép miệng một tiếng “Cổ Hàn đại nhân của ta”, nói móc châm chọc đến mức tận cùng.  

             Kìm nén một tháng, bây giờ cuối cùng cũng được hãnh diện!  

             Mới lúc đầu, thiên tài trẻ tuổi tỷ thí so đấu với nhau, cái này không có gì to tát cả.  

             Nhưng mà Cổ Hàn này lại rất quá đáng, người ta thua còn bắt cúi đầu, gọi hắn là Cổ Hàn đại nhân.  

             Hắn quá đáng như vậy, người hoàng thành Thiên Ưng có thể thoải mái mới là lạ.  

             Lúc này, bọn họ không nói móc Cổ Hàn, vậy thì còn chờ đến lúc nào.  

             Diệp Viễn nhìn Cổ Hàn, cười nói: “Không nói lời nào là ý gì đây? Đây là không nhận thua sao? Thiên tài trẻ tuổi của hoàng thành Giang Vĩnh, cũng chỉ có thế mà thôi!”  

             Lúc này, cả người Cổ Hàn đều xoay vòng vòng, còn chưa kịp phản ứng với thân phận trưởng lão của Diệp Viễn.  

             Có điều, ở đây cũng không phải chỉ có một mình Cổ Hàn, còn mấy sư huynh của hắn nữa.  

             Lúc này, một người thanh niên cầm kiếm chậm rãi đi ra từ trong đám người, ánh mắt sáng quắc nhìn Diệp Viễn, nói: “Vị huynh đệ kia, không biết bọn họ gọi Diệp trưởng lão, đây là vì sao?”  

             Diệp Viễn cười nói: “Gọi ta là trưởng lão, đương nhiên bởi vì ta là trưởng lão Đan Tháp.”  

             Thanh niên cầm kiếm và Cổ Hàn đều biến sắc, cả người đều là vẻ khiếp sợ.  

             Ở trước mặt nhiều người nói như vậy, Diệp Viễn đương nhiên không thể nói dối.  

             Như thế thì, người trẻ tuổi trước mặt này, thế mà thực sự là trưởng lão Đan Tháp?  

             Này cũng quá nói láo rồi đi?  

             Sau khi hết khiếp sợ, người thanh niên cầm kiếm khom người thi lễ với Diệp Viễn, nói: “Nếu như ngài đã là trưởng lão Đan Tháp, bây giờ lại đi ra đối phó sư đệ ta, khó tránh khỏi có chút ỷ lớn hiếp nhỏ đi?”  

             Diệp Viễn nhìn người thanh niên cầm kiếm, thản nhiên nói: “Nếu như sư đệ của ngươi có thực lực, đương nhiên cũng có thể trở thành trưởng lão đan tháp. Quang trọng không phải thân phận của ta, mà là thực lực! Hắn không phải nói muốn khiêu chiến thiên tài hoàng thành Thiên Ưng sao, Diệp mỗ bất tài, tự nhận là người cùng tuổi với sư đệ ngươi, cảnh giới cũng xấp xỉ, không tính là ỷ lớn hiếp nhỏ đi?”  

             Diệp Viễn khiến cho hai người đều cứng lại.  

             Đúng vậy, Diệp Viễn dựa vào thực lực của mình để lên làm trưởng lão.  

             Có thể trên thực tế, Diệp Viễn và bọn họ chỉ là người cùng tuổi, thậm chí tuổi đời so với bọn họ còn nhỏ hơn!  

             Hắn tới ứng chiến, ai cũng không thể nói nửa câu gì.  

             Thanh nhiên cầm kiếm trầm giọng nói: “Bất luận thế nào, thận phận của Diệp trưởng lão cũng để ở đó, vốn không nên nhúng tay vào luận bàn trong đám người trẻ tuổi chúng ta mới phải.”  

             Ánh mắt Diệp Viễn sáng quắc, nói: “Vậy ý ngươi là, chỉ cho phép các ngươi thắng, không cho phép hoàng thành Thiên Ưng thắng?”  

             Người thanh niên cầm kiếm vẻ mặt lúng túng, hắn phát hiện Diệp trưởng lão này, dường như cũng khó đối phó.  

             Nhưng mà Cổ Hàn trẻ tuổi nóng tính, Diệp Viễn đã kích thích đến hắn.  

             Đầu óc hắn nóng lên, cất cao giọng nói: “Diệp trưởng lão đúng không? Ta thừa nhận ngươi và ta là người cùng tuổi, ta cũng thừa nhận đan đạo của ta kém hơn ngươi! Nhưng mà, ta không phục! Đối với ta mà nói, đan đạo chẳng qua là phụ trợ, võ đạo mới là con đường chính! Diệp trưởng lão, Cổ mỗ bất tài, muốn khiêu chiến Diệp trưởng lão, không biết ngươi có dám ứng chiến!”  

             Lời này vừa nói ra, đã có người trên mặt lộ ra vẻ cổ quái.  

             Nếu như là lúc trước, bọn họ tự nhiên cảm thấy Diệp Viễn không thắng được Cổ Hàn.  

             Nhưng mà bây giờ, Diệp Viễn được gọi là người đứng đầu Võ Tháp!  

             Hai năm trước, hắn là võ giả duy nhất có thể đi ra từ bên trong không gian truyền thừa.  

             Thiên phú yêu nghiệt thế này, ai có thể so sánh?  

             Cổ Hàn này thực sự là chưa tới phút cuối chưa ngừng, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!  

             Thanh niên cầm kiếm cũng là thản nhiên nói: “Diệp trưởng lão, cái gọi là thiên tài, cần phải đan võ song tuyệt! Nếu như ngươi đã là trưởng lão của hoàng thành Thiên Ưng, nói vậy thì võ đạo cũng rất có thành tích. Nếu như ngươi có thể ở trên võ đạo thắng sư đệ ta, chúng ta đương nhiên tâm phục khẩu phục!”  

             Cổ Hàn nói: “Diệp trưởng lão, nếu như có thể ở trên võ đạo cũng chiến thắng ta, ta dập đầu ba cái với ngươi!”  

             Diệp Viễn liếc mắt nhìn hai người, bất đắc dĩ nói: “Các ngươi đã nói như thế, bổn trưởng lão cung kính không bằng tuân mệnh.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement