Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

“Vị tiểu huynh đệ này, ta thấy ngươi xương cốt thanh kỳ, thiên phú dị bẩm, nhưng là mệnh phạm Thái Tuế, mau tới, để cho ta coi cho ngươi một quẻ, giúp ngươi giải một kiếp này!”  

             “Vị tiểu huynh đệ này, bản tọa là truyền nhân dòng chính của Giản gia. Ta thấy ấn đường của ngươi biến thành màu đen, chắc chắn sắp tới sẽ có một trận đại kiếp! Mau tới chỗ ta, lão phu dạy ngươi hóa giải.”  

             “Núi cao sông dài, dãi gió dầm mưa, tiểu huynh đệ, ngươi đến tìm người sao?”  

             ...  

             Bên trong Hoàng thành Cực Quang là một cảnh tượng khác.  

             Diệp Viễn đi trên đường phố, cảm giác giống như là tiến vào đại bản doanh Thần Tôn, có không ít người kéo hắn để đoán mệnh.  

             Có ít người, nói cao thâm mạt trắc, chợt nhìn đi lên thật đúng là giống có chuyện như vậy.  

             “Bọn này này giả danh lừa bịp cũng quá rõ ràng nhỉ? Thật sự sẽ có đồ đần vào xem sao?” Diệp Viễn không còn gì để nói, nói với Vô Trần.  

             Vô Trần lại nói: “Ngươi hiểu lầm, bọn họ cũng không phải giả danh lừa bịp.”  

             Diệp Viễn nghe vậy kinh ngạc nói: “Không phải? Chẳng lẽ bọn hắn thật sự là có thể xem bói?”  

             Vô Trần gật đầu nói: "Tất nhiên có thể! Huyền Cơ Thiên Đế có công tham tạo hóa, những người rao đường này phần lớn đều có huyết mạch Giản gia, chỉ là tương đối mỏng manh thôi. Người có khí vận quá lớn là bọn họ sẽ tính không ra, nhưng mà nào có nhiều người khí vận tràn đầy như vậy? Tuyệt đại bộ phận người chỉ là người bình thường thôi. Tu sĩ chúng ta, đối với chuyện cát hung họa phúc là mẫn cảm nhất, có chút võ giả trước khi tiến vào bí cảnh sẽ đặc biệt đến Hoàng thành Cực Quang một chuyến, xem bói cát hung. Người Giản gia tự nhiên là thành lựa chọn hàng đầu của bọn hắn. Mặc dù chưa hẳn chuẩn xác, nhưng nhiều ít cũng có thể đạt đến xu cát tị hung.”  

             Diệp Viễn nghe vậy cũng kinh ngạc không thôi, không nghĩ tới ở trong đó còn có nhiều huyết mạch Giản gia như vậy.  

             Những người này nhìn qua quá không nhập lưu, thế là cho hắn một loại cảm giác rất không đáng tin cậy.  

             Không ngờ rằng những người này rõ ràng đều là có chút vốn liếng.  

             Diệp Viễn cũng rất thất kinh, Huyền Cơ Thiên Đế này rốt cuộc là mạnh như thế nào, dù chỉ là dính vào một chút xíu huyết mạch là đã có vọng khí chi thuật xem bói như vầy.  

             Khó trách võ giả bên trong Hoàng thành Cực Quang đông đảo như thế, hóa ra đều là hướng về phía vọng khí chi thuật mà đến.  

             Khác với Hoàng Thành Thiên Ưng, trong Hoàng Thành Cực Quang hiển nhiên đại bộ phận đều là ngoại lai võ giả.  

             Võ giả cảnh giới Thần Quân ở khắp mọi nơi trên đường  

             Dùng câu Thần Quân đi đầy đất để hình dung cũng không chút nào khoa trương.  

             “Những người này hẳn phải biết Huyền Cơ Các ở đâu, chúng ta qua hỏi một chút đi.” Diệp Viễn nói với Ninh Thiên Bình.  

             “Công tử, xem bói sao? Đến nhà chúng ta đi, phụ thân ta rất có thành tích xem bói.” Lúc này, có một tiểu cô nương rụt rè tiến lên đón, yết ớt nói với Diệp Viễn.  

             Lúc đầu Diệp Viễn không có dự định xem bói, chỉ muốn hỏi thăm đường, thế nhưng nhìn bộ dạng điềm đạm đáng yêu của tiểu cô nương này, Diệp Viễn ngược lại có chút không đành lòng.  

             “Vậy... Coi như xem một quẻ đi! Thiên Bình, ngươi đi.” Diệp Viễn nói.  

             Ninh Thiên Bình sững sờ, chỉ vào mình kinh ngạc nói: “Ta... Ta đi?”  

             Diệp Viễn cười mắng: "Bảo ngươi đi thì đi đi, nói lời vô dụng làm gì?”  

             Ninh Thiên Bình gật đầu nói: "Được!”  

             Những quầy hàng này đều được bày ở đầu đường, khắp nơi có thể thấy được, xem qua đẳng cấp rất thấp.  

             Phía trước cách đó không xa còn có một số gian hàng viết chiêu bài xem bói, hiển nhiên là cấp cao rất nhiều.  

             Người của những quầy hàng này đều đang gào to, tranh nhau kéo người tính quẻ.  

             Có can đảm gào to, làm ăn cũng không tệ.  

             Ngược lại là nhà của tiểu cô nương này lại rất thanh vắng không người hỏi thăm.  

             Hiển nhiên, người mở quầy hàng trên đường này đều là người có huyết mạch cực kì mỏng manh, thậm chí Giản gia cũng sẽ không thừa nhận.  

             Bọn hắn vì kế sinh nhai mới có thể làm loại chuyện này.  

             Nếu không lấy uy vọng của Huyền Cơ Thiên Đế, bọn họ cũng không lưu lạc đến tận mức này.  

             Diệp Viễn đi đến xem xét, phụ thân của tiểu cô nương lại là một người thọt, đi lại có chút khó khăn, khó trách sẽ để cho một tiểu cô nương rụt rè đến đường lớn kéo người.  

             Diệp Viễn đi lên chắp tay nói:” Lão trượng, xem cho vị tiểu huynh đệ này của ta một quẻ bói.”  

             Cái lão đầu này mười phần tiều tụy, một mặt tang thương, nhìn thấy có khách, ông ta miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nói với Ninh Thiên Bình: “Mời ngồi! Không biết vị tiểu huynh đệ này muốn xem cái gì?”  

             Ninh Thiên Bình nói: “Chúng ta tới Hoàng thành Cực Quang là để tìm người, lão trượng liền giúp ta xem một chút chuyến này có thuận lợi hay không đi!”  

             Lão đầu kia gật gật đầu, cầm một cái xác rùa đen lên, bắt đầu rót thần nguyên vào.  

             Một cỗ hơi thở thần nguyên khí huyền diệu tản ra, Diệp Viễn không khỏi khẽ lắc đầu trong lòng.  

             Khí tức huyền diệu trên người lão nhân này quá yếu quá yếu, so với Giản Chấn Đào quả thực một cái trên trời một cái dưới đất, khó trách lưu lạc đến tận đây.  

             Lão đầu gảy mấy lần, lông mày không khỏi nhíu lại, nói: “Vị tiểu huynh đệ này, tha thứ lão hủ nói thẳng, chuyến này của các ngươi... Chỉ sợ không quá thuận lợi. Tuy nhiên, ngươi có quý nhân ban ơn, hết thảy phiền phức đều có thể giải quyết dễ dàng.”  

             Ninh Thiên Bình nghe vậy cười nói: “Ha ha, vậy là tốt rồi! Lão trượng, bao nhiêu tiền?”  

             Nói xong, Ninh Thiên Bình liền muốn lấy tiền, trong lòng Diệp Viễn hơi động, hỏi: “Lão trượng, ngươi có thuật quan khí, giúp ta nhìn xem tiểu huynh đệ này của ta có khí vận như thế nào.”  

             Lão đầu gật gật đầu, lần nữa vận khởi thần nguyên, nhìn về phía Ninh Thiên Bình.  

             Xem xong, ông ta không khỏi biến sắc, lắc đầu nói: “Hai vị tiểu huynh đệ, tha thứ tại hạ mắt vụng về, thật sự là nhìn không thấu hai vị khí vận.”  

             Diệp Viễn cười nói: “Có cái gì thì nói cái đó, không cần kiêng kị.”  

             Vẻ mặt Lão đầu có chút khó coi, nói: “Cái này... Được rồi! Vị tiểu huynh đệ này, khí vận của hắn tràn đầy, lão hủ thực lực thấp, nhìn không ra. Nhưng mà lấy kinh nghiệm của lão hủ, khí vận của hắn chỉ sợ sẽ không thấp hơn màu xanh!”  

             Ninh Thiên Bình nghe vậy vui mừng một trận, khí vận màu xanh đã là cấp bậc khí vận phi thường cao rồi.  

             Đại bộ phận võ giả đều chỉ là khí vận màu vàng trở xuống.  

             Xem ra từ khi gặp được đại nhân, khí vận của hắn thịnh vượng hơn rất nhiều !  

             Ninh Thiên Bình hỏi: “Vậy ngươi xem... Đại nhân nhà ta thì sao?”  

             Thấy Ninh Thiên Bình đặt câu hỏi, vẻ mặt lão đầu trở nên càng thêm khó coi, nói: “Vị tiểu huynh đệ này... Không có nhan sắc, chỉ sợ là... Không ra gì!”  

             Lão đầu nhìn về phía Diệp Viễn, từng cơn sóng sợ hãi lớn dâng lên, thuật quan khí căn bản không nổi lên được một tia bọt nước.  

             Ông ta xem vô số người, chưa từng thấy qua người có tư chất chênh lệch như thế.  

             “Ha ha ha... Một tên rác rưởi đến cả phẩm giai cũng không vào được lại dám xem tính quẻ! Ta nói nè tiểu tử, ngươi còn biết xấu hổ hay không?”  

             Đột nhiên một tiếng cười to vang lên, một người trẻ tuổi mang theo mấy tên hộ vệ chậm rãi đi tới, vẻ mặt vẻ trào phúng.  

             Tiểu cô nương biến sắc, vội vàng đẩy Diệp Viễn, vội la lên: “Công tử, thật... Thật xin lỗi, ngươi đi nhanh đi!”  

             Diệp Viễn tự nhiên không phải là người nàng có thể đẩy được, hắn nhíu mày nhìn về phía cái công tử kia, thản nhiên nói: “Ngươi cũng hiểu thuật quan khí?”  

             Người tuổi trẻ kia phảng phất giống như nghe được cái gì đó buồn cười, cười to nói: “Ta cũng hiểu? Ngươi đang chê cười sao? Bản thiếu Giản Vũ, chính là Giản gia đích hệ tử tôn, ngươi nói, ta biết hay không?”  

             Diệp Viễn bừng tỉnh đại ngộ, nói: “Vậy ngươi xem khí vận của ta không ra gì?”  

             Giản Vũ khinh thường nói: “Nói nhảm! Vừa rồi bản thiếu dùng thuật quan khí nhìn, một mảnh nước đọng! Bản thiếu từ trước tới nay chưa từng gặp qua người có tư chất thấp kém như vậy, ngươi còn chưa cút?”  

             Diệp Viễn cười nói: “Vậy trình độ xem khí vận của ngươi quá phế vật!”  

             Giản Vũ biến sắc, âÂm thanh lạnh lùng nói: “Ngươi thì là cái thá gì, dám đánh giá thuật quan khí của bản thiếu?”  

             Thân là Giản gia đích hệ đệ tử, Giản Vũ cực kỳ tự tin đối với thuật quan khí của mình, nghe thấy Diệp Viễn nói như vậy, đương nhiên là giận tím mặt.  

             Diệp Viễn thản nhiên nói: "Đương nhiên ta có tư cách, bởi vì... Con mắt của ngươi không có bị mù!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement