Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

Vẻ mặt Lão giả tóc bạc có chút mông lung, chậm rãi mà nói: “Năm nghìn năm trước, Thánh tổ Đại Tế Tư của Yêu Tộc ta đắc đạo. Vì cái danh tiếng Yêu Tộc mà ngài ấy đi khiêu chiến với Dược Tổ của Nhân Tộc. Ai ngờ hai người này lại tạo ra một lối đi riêng, dung hòa hai thứ hắc bạch lại làm một, tạo ra một ván cờ thiên cổ gọi là ‘Mạc Vấn (đừng hỏi) ’.”  

             Diệp Viễn nghe thấy vậy thì có chút kinh ngạc: “Khiêu chiến với Dược Tổ! Thánh tổ Đại Tế Tư của yêu tộc mạnh như vậy sao?”  

             Lão giả tóc bạc nghiêm mặt, mắt tối sầm mà nói: “Ngươi nói năng kiểu gì thế? Chẳng lẽ Yêu Tộc ta lại kém hơn Nhân Tộc các người sao?”  

             Diệp Viễn lúng túng mà cười nói: “Ha ha, tiền bối đừng trách, vãn bối vẫn luôn nghe nói Dược Tổ chỉ còn nửa bước nữa là đến được cảnh giới Đạo Tổ, vì vậy nên theo bản năng mà cho rằng Dược Tổ là luyện dược sư mạnh nhất thế giới này.”  

             Trên thực tế thì cả Vô Trần cũng không biết Thánh tổ Đại Tế Tư của yêu tộc mạnh đến nhường nào.  

             Dù sao thì trong mắt những nhân vật cực mạnh đó thì Thiên Tôn của Tiên Lâm cũng chỉ mà một tiểu bối mà thôi.  

             Lúc mà Dược Tổ và Thánh tổ Đại Tế Tư chơi cờ với nhau thì không biết là Thiên Tôn của Tiên Lâm đang ở xó xỉnh nào, đương nhiên lúc đó cũng chưa có thế giới Tiên Lâm.  

             Lão giả tóc bạc thổi râu, vẻ mặt đã trở nên hòa hoãn hơn, lão ta thở dài một hơi rồi nói: “Thực ra thì ta nghĩ là cũng không tệ lắm, mặc dù Thánh tổ Đại Tế Tư rất mạnh, nhưng cuối cùng vẫn kém hơn Dược Tổ một chút. Cuối cùng thì người thua ván cờ này vẫn là Thánh tổ Đại Tế Tư.”  

             Diệp Viễn thầm kinh ngạc, hắn hoàn toàn không ngờ được Thánh tổ Đại Tế Tư của Yêu Tộc lại mạnh như vậy, có thể phân cao thấp với cả Dược Tổ.  

             Theo những thông tin Vô Trần nói lại cho Diệp Viễn thì Dược Tổ là vô địch, hoàn toàn không có ai có thể ngang hàng với Dược Tổ về Đan Đạo.  

             Phải biết là ngài ấy chỉ còn nửa bước nữa là có thể bước vào cảnh giới Đạo Tổ mà lên làm Thần Nhân.  

             Ở trên Đan Đạo có thể nói là đứng ở nơi cao nhất thế giới.  

             Thế nhưng Thánh tổ Đại Tế Tự lại dám đánh cờ với Dược Tổ thì chỉ còn một con đường thua mà thôi.  

             Sợ là có tìm cả trên trời lẫn dưới đất cũng không thể tìm thấy người thứ hai có thực lực như thế này.  

             “Tiền bối, thua chính là thua, tại sao lại đặt tên ván cờ này là ‘Mạc Vấn’?” Diệp Viễn hỏi.  

             Lão giả tóc bạc nhìn Diệp Viễn rồi cười nói: “Nói đây là một ván cờ thực ra là sự giải thích của hai người đó thôi. Năm đó, kết cục cuối cùng là Thánh tổ Đại Tế Tư ngồi trước ván cờ mất mười năm. Cuối cùng râu tóc ngài ấy bạc phơ, bị thương nặng mà thổ huyết, cuối cùng đành mở miệng hỏi Dược Tổ rằng rốt cuộc ngài ấy đã thua ở đâu. Dược Tổ chỉ cười cười mà nói ra bốn chữ ‘Mạc Vấn! Mạc Vấn’, nên tên của ván cờ này cũng là ‘Mạc Vấn’.  

             “Sau đó thì sao?” Diệp Viễn hỏi.  

             “Nghe đâu Thánh tổ Đại Tế Tư vẫn luôn canh cánh chuyện này trong lòng, muốn dốc hết sức để phục thù. Nhưng mà ngài ấy lại biết rõ Dược Tổ mạnh hơn ngài ấy rất nhiều. Vì vậy nên sau khi ngài ấy quay về Yêu Tộc, sáng lập ra thần điện Tế Tư rồi thu nhận đồ đệ khắp nơi, chính là muốn có thể bồi dưỡng được một người có thể chống lại được Dược Tổ. Mà lúc đó thì Thánh tổ Đại Tế Tư còn đơn giản hóa mọi việc, cho in ấn ‘Mạc Vấn’ thành nhiều phần, phân phát cho người trong thần điện Tế Tư. Chỉ cần là có người có thể hiểu được ‘Mạc Vấn’ thì sẽ có tư cách đi thẳng vào nơi trung tâm của thần điện Tế Tư.” lão giả tóc bạc nói.  

             “Hóa ra là như vậy, xem ra là các trưởng lão muốn ta biết khó mà lui.” Diệp Viễn cười nói.  

             Lão giả tóc bạc cười như không cười mà nói: “Ngươi sợ sao?”  

             Diệp Viễn nở nụ cười rồi nhìn về phía Lão giả tóc bạc, đột nhiên hắn nói: “Ngày hôm đó điện chủ Địch Thu muốn giết ta, chắc là tiền bối đã giải vây giúp ta đúng không?”  

             Lão giả tóc bạc khẽ ngây người, sau đó chỉ vào Diệp Viễn mà cười lớn: “Ta biết ngay là không gạt được tên tiểu tử nhà ngươi mà!”  

             Diệp Viễn chắp tay mà nói: “Vãn bối cảm ơn ơn cứu mạng của tiền bối. Nhưng mà chúng ta đã biết nhau hơn nửa năm rồi, Diệp Viễn vẫn chưa biết tên của tiền bối nữa.”  

             Lão giả tóc bạc thản nhiên mà nói: “Tên lão phu chỉ có một chữ Tu, ngươi cứ gọi là Tu tiền bối đi.”  

             Diệp Viễn đầy ẩn ý mà nói: “Tu tiền bối nói với ta chuyện này là muốn ta đi thử một chút sao?”  

             Lão Tu cười mà nói: “Năm mươi triệu năm nay chỉ có mười một người có thể đơn giản hóa được ‘Mạc Vấn’. Mà mười một người này thì giờ đều đã là đệ tử của Thánh tổ Đại Tế Tư, cũng chính là những luyện dược sư trung thành của Yêu Tộc ta. Nhưng đáng tiếc mười một người này đã lĩnh hội cả mấy nghìn năm những vẫn chưa thực sự phá giải được “Mạc Vấn”.  

             “Năm mươi triệu năm nay cũng chỉ có mười một người này mà thôi, sao tiền bối lại biết là ta có thể hiểu được nó?” Diệp Viễn cười hỏi.  

             Lão Tu lắc đầu: “Cho dù là ‘Mạc Vấn’ sau khi được đơn giản hóa thì vẫn làm một thứ vô cùng bí ẩn, huyền diệu, người bình thường sẽ không thể hiểu được. Nếu như sơ suất thì còn có thể mất mạng ngay lập tức. Ngươi được trời cho thông minh, lối suy nghĩ độc đáo, ta nghĩ có lẽ… ngươi có thể hiểu được nó. Sao nào, có gan thử một lần không?”  

             Hơn nửa năm nay, càng ngày lão Tu và Diệp Viễn nói chuyện càng ăn ý.  

             Mà thời gian trôi qua thì lão ta lại càng tin tưởng hơn vào thiên phú của Diệp Viễn.  

             Vì vậy nên lão ta mới khích để Diệp Viễn đi thử một chút.  

             Diệp Viễn nghe thấy vậy thì cười nói: “Chuyện này cần gì tiền bối phải khích chứ? Nếu như ta biết chuyện này từ sớm thì chắc đã nhịn không được mà đi thử từ lâu rồi.”  

             Diệp Viễn nói như vậy, sắc mặt của Tu lại ngưng tụ lại: “Tiểu Tử, ta biết thiên phú của ngươi cực cao, nhưng mà không thể xem thường ‘Mạc Vấn’! Năm mươi triệu năm nay, xác của những thiên tài đã chết vì ‘Mạc Vấn’ đã chất đống thành một núi rồi đấy.”  

             Ván cờ này là hai cường giả chí tôn hạ cờ, trong đó có ẩn chứa nguy hiểm, đương nhiên có thể sẽ xảy ra chuyện bất trắc.  

             Ván cờ này thì không có ảnh hưởng gì đến mấy người có thiên tư ngu dốt.  

             Nhưng mà những người có thiên tư tuyệt vời thì một khi đi vào trong ván cờ của hai người đó, thì sẽ vô cùng nguy hiểm, trong từng ngóc ngách đều có sát khí.  

             Vì vậy nên thiên tư càng cao lại có nguy cơ chết thảm hơn.  

             Nghê Khôn đó đã sử dụng một chiêu này, muốn lợi dụng ‘Mạc Vấn’ để giết chết Diệp Viễn.  

             Dù sao thì ai cũng có thể nhìn ra được thiên phú của Diệp Viễn.  

             Nghê Khôn đó không thích Diệp Viễn, nhưng không có nghĩa là lão ta không thừa nhận thiên phú của Diệp Viễn.  

             Diệp Viễn cười nói: “Phải đối mặt với hàng triệu người mà lại không có chút khí phách nào, vậy thì làm sao mà đạt được Đại Đạo chứ?”  

             Tu nghe thấy thế liền vỗ đùi, cười to mà nói: “Được! Quả nhiên là lão phu không nhìn lầm ngươi!”  

             …  

             Lúc Diệp Viễn đi tìm Nghê Khôn để vào trong ‘Mạc Vấn’, thì lão ta lại cảm thấy có chút bất ngờ.  

             Lão ta còn đang tính làm sao để ép Diệp Viễn vào trong ‘Mạc Vấn’, không ngờ là hắn tự tìm đến cửa.  

             Chuyện này làm cho lão ta cảm thấy có chút kinh ngạc.  

             “Ngươi thực sự muốn đi vào ‘Mạc Vấn’?” Nghê Khôn ngạc nhiên mà hỏi.  

             Diệp Viễn cười nói: “Đây không phải là điều mà ông muốn sao?”  

             Nghê Khôn ngẩn người một lúc rồi mới nói: “Chuyện này mà ngươi cũng biết… Ách…”  

             Nghê Khon giật mình, phát hiện mình nói lỡ lời rồi.  

             Đây không phải là đang thừa nhận mấy chuyện lén lút kia là do lão ta làm sao?  

             Tên tiểu tử này đúng thật là tinh ranh, thực sự là khó lòng mà đề phòng.  

             Thực ra Diệp Viễn cũng không quan tâm lắm đến việc lão ta có thừa nhận hay không.  

             Chuyện này Tu đã nói cho Diệp Viễn rồi, nếu không thì hắn sẽ không biết rằng trong đấy có nguy hiểm, đương nhiên cũng không biết tâm tư của Nghê Khôn.  

             Diệp Viễn mỉm cười mà nói: “Nghê trưởng lão, hay là chúng ta làm một cái ước hẹn đi, thế nào?”  

             Sắc mặt Nghê Khôn có chút khó coi, trầm giọng mà nói: “Ngươi muốn ước hẹn cái gì?”  

             Diệp Viễn nói: “Nếu như ta thất bại, sau này trưởng lão không cần nói khi đứng trên đàn giảng nữa, còn nếu như ta may mắn thành công thì mọi người có thể được bàn luận thoải mái về giảng đạo của trưởng lão. Ngươi thấy được không?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement