Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

“Các ngươi đã từng nghe nói tới chưa, tên gia hoả tổ đội cùng với Bách Lý sư tỷ kia hình như đã bị sư tỷ đá đi rồi.”  

             “Đương nhiên nghe nói rồi, không phải ngươi cũng muốn đi tìm hắn sao? Thế nhưng ta nghe nói chỉ cần là người đi tìm hắn thì đến cuối cùng ngay cả cái quần cũng không còn luôn!”  

             “Tên kia hung tàn thật đó, không ngờ thực lực của hắn lại mạnh như vậy! Có điều hắn cũng không nhảy nhót được bao lâu đâu, nghe nói cả Đoàn Khinh Hồng lẫn Chung Hàn Lâm đều đã đi tìm hắn rồi!”  

             …  

             Bách Lý Thanh Yên tự cho là mình mạnh nên toàn lựa mấy chỗ nguy hiểm vô cùng mà đi, bằng không thì cũng không gặp phải cái loại cường đại như Tam Nhãn Bích Tông Thú.  

             Ở cái chốn đó đương nhiên rất ít khi đụng độ phải võ giả.  

             Diệp Viễn với Bách Lý Thanh Yên vừa mới tách ra thì đã hấp dẫn một đám người đến vây quét hắn.  

             Mấy người này đều thấy hắn thực lực yếu kém nên đơn thuần muốn chiếm chút tiện nghi, ai ngờ trộm gà không được còn mất luôn nắm gạo, ngược lại còn bị Diệp Viễn cướp Thiên Yêu Tinh.  

             Lúc này, Diệp Viễn đang bị mười mấy võ giả bao vây chặt chẽ ở một mảnh đất trống trải.  

             Đám này ai nấy đều có khí tức cường đại, toàn là cường giả Thần Quân tầng bảy.  

             Trong đám người này còn có cả Triệu Chiêu và Triệu Thự.  

             “Diệp Viễn, để ta xem lần này ngươi còn chạy kiểu nào được!” Bộ dạng của Triệu Thự như là đã ăn chắc Diệp Viễn rồi, đắc ý nói.  

             Diệp Viễn cười như không cười nói: “Ta nói muốn chạy lúc nào chứ? Ta ở đây chờ các ngươi tự dâng tới cửa mà.”  

             Triệu Chiêu cười lạnh nói: “Chờ bọn ta dâng tới cửa? Con cóc chết tiệt, khẩu khí lớn thật! Đừng nói là ngươi chờ bọn ta đến để cướp Thiên Yêu Tinh nha?”  

             Diệp Viễn nghiêm túc gật đầu nói: “Xem ra ngươi cũng không ngu lắm.”  

             Nghe thấy lời của Diệp Viễn, cả đám người đều lộ ra vẻ mặt nghiền ngẫm.  

             Não của tên này bị hỏng thật sao?  

             Triệu Chiêu nghe vậy thì bật cười lắc đầu: “Đột phá Thần Quân tầng sáu đã đủ để ngươi dựa dẫm lên mặt rồi sao? Ngươi sẽ không thật sự cho rằng nhất thời may mắn đánh bại được tam đệ thì cũng có thể đánh bại được ta chứ? Tiểu tử, ta không thể không nói, ngươi thật là ngây thơ!”  

             Triệu Thự cũng cười lớn nói: “Thật là một tên ngu xuẩn vô tri! Ngươi cho rằng cái tên Hàn Dũng kia vì sao lại kiêng kỵ đại ca ta như vậy? Đại ca ta có thể dung hợp hai loại pháp tắc chi lực thuỷ hoả, trong những người cùng cấp không có ai là địch thủ. Càng huống chi bọn ta có nhiều người như vậy, cảnh giới của ai nấy cũng đều cao hơn ngươi. Ngươi phải ngu xuẩn đến cỡ nào mới có thể nói ra lời không biết trời cao đất dày như vậy hả?”  

             Thế lực của hệ ma tượng ở Ảnh Nguyệt Tông vô cùng lớn mạnh, hơn nữa bản thân bọn họ còn có rất nhiều tông môn phụ thuộc.  

             Đám người trước mắt đây đều là tinh anh của hệ ma tượng.  

             Trong mười mấy người này thậm chí còn có cả Thần Quân tầng tám.  

             Diệp Viễn nhún vai, vẻ mặt chẳng sao cả nói: “Vậy hả? Vậy các ngươi cùng lên đi, để ta chứng kiến thực lực của các ngươi một chút. Ta chỉ cần dùng một tay thôi, hy vọng các ngươi đừng khiến ta thất vọng quá đó.”  

             Dứt lời, Diệp Viễn liền để tay trái ra sau lưng, bộ dạng vô cùng ngạo nghễ.  

             Đám đệ tử hệ ma tượng ai nấy đều ngạc nhiên, tên này điên thật rồi!  

             Một tay, đối phó với nhiều người như vậy?  

             Dù có là ba người Đoàn Khinh Hồng cũng không dám ngông cuồng như vậy đâu!  

             “Ha ha ha, thiên tài Diệp Viễn muốn chứng kiến thực lực của chúng ta kìa, mọi người đừng khách khí, phải chăm sóc hắn cho tốt đó. Mọi người lợi hại như vậy, chúng ta đừng để hắn thất vọng, lên tinh thần đi nào!” Triệu Chiêu cười lớn.  

             Đám người nghe vậy thì lập tức cười vang lên.  

             “Tên này thực lực thì yếu mà cũng mạnh miệng quá đấy!”  

             “Cái này gọi là lòng sánh trời cao mạng như tờ giấy đúng không? Ha ha!”  

             “Mọi người xuống tay nhẹ chút, để hắn thư giãn gân cốt thôi. Lát nữa lỡ đánh chết rồi thì chơi hết vui luôn.”  

             …  

             Triệu Chiêu vung tay lên, đám đệ tử hệ ma tượng kia mỗi người đều phát ra thanh thế doạ người, thi triển bản lĩnh giết về phía Diệp Viễn.  

             Vút!  

             Vút!  

             Vút!  

             Mấy bóng người đồng thời giết qua, bốn phương tám hướng của Diệp Viễn đều là bóng đao ánh kiếm.  

             Thế mà Diệp Viễn vẫn vững vàng như Thái Sơn.  

             Đột nhiên, tay phải của Diệp Viễn lại vươn ra tựa như linh xà, trực tiếp tóm lấy đệ tử đã giết tới ngay phía trước.  

             Răng rắc!  

             Cổ tay của tên đệ tử kia trực tiếp bị Diệp Viễn bẻ gãy, vũ khí trong tay keeng một tiếng rơi xuống đất.  

             Còn những công kích cuồng bạo của những người khác cứ múa may loạn xạ quanh người Diệp Viễn, lại chẳng có cái nào đánh trúng Diệp Viễn cả.  

             Bốp!  

             Diệp Viễn trở tay bổ một chưởng, tát thẳng vào mặt một tên đệ tử khác, trực tiếp tát hắn bay ra xa cả mấy trăm trượng.  

             Diệp Viễn của bây giờ đã vận dụng không gian pháp tắc đến trình độ xuất thần nhập hóa rồi.  

             Mấy công kích tầm thường muốn đánh trúng Diệp Viễn quả thật là khó hơn cả lên trời.  

             Trừ phi thực lực mạnh hơn hắn rất nhiều mới có thể dùng thế giới chi lực cường đại để trấn áp không gian pháp tắc.  

             Bằng không thì chỉ có kết cục bị ngược mà thôi.  

             Đám đệ tử hệ ma tượng này phần lớn là Thần Quân tầng bảy, xét về cảnh giới thì cũng chỉ cao hơn Diệp Viễn một chút thôi.  

             Mà độ ngưng dày của thần nguyên Diệp Viễn còn mạnh hơn cả Thần Quân tầng tám rất nhiều.  

             Pháp tắc nghiền ép, cảnh giới nghiền ép, đây hoàn toàn là một trận chiến không cùng đẳng cấp.  

             Chỉ nghe thấy từng hồi tiếng gào rú thảm thiết, sắc mặt của Triệu Chiêu và Triệu Thự đều trở nên tái nhợt.  

             “Không gian pháp tắc! Là không gian pháp tắc! Thảo nào tên này dám kiêu ngạo như thế, thì ra là lĩnh ngộ được không gian pháp tắc!” Triệu Thự kinh hô lên.  

             Sắc mặt Triệu Chiêu âm trầm như nước, sự cường đại của Diệp Viễn đã vượt xa tưởng tượng của bọn họ.  

             “Cùng nhau lên!”  

             Triệu Chiêu lạnh lùng quát lên, thân hình vọt tới.  

             Triệu Thự cũng biến sắc, đuổi sát theo sau.  

             “Song Long Thổ Châu!”  

             “Tật Phong Kiếm Pháp!”  

             Trong đám người này thì rõ ràng Triệu Chiêu và Triệu Thự là người có thực lực mạnh nhất.  

             Sự gia nhập của hai người bọn họ khiến thực lực của cả đám tăng lên một bậc lớn.  

             Nhưng Diệp Viễn chỉ cười lạnh một tiếng, lấy ngón tay làm kiếm điểm một cái, hai con rồng lớn do Triệu Chiêu ngưng tụ ra từ hai đại pháp tắc thuỷ hoả bỗng chốc tiêu tán.  

             Tiếp tới, hắn kẹp hai ngón tay lại, vậy mà trực tiếp kẹp lấy kiếm của Triệu Thự.  

             Triệu Chiêu như gặp phải trọng kích, phun ra một ngụm máu, thân hình văng ngược trở ra.  

             Hai ngón tay của Diệp Viễn cứ như là kìm sắt vậy, Triệu Thự cố hết sức cũng không rút ra được.  

             “Đây là thực lực của hệ ma tượng các ngươi sao? Thật là khiến ta thất vọng quá đi mà!” Diệp Viễn lắc đầu thở dài.  

             Cả mặt của Triệu Thự đều chướng đỏ lên, cũng không biết là do dùng sức quá mạnh hay là bị Diệp Viễn sỉ nhục nữa.  

             Tóm lại, quá mất mặt.  

             Trước đây Tống Đinh còn nói hệ ma tượng rất không dễ chọc, ấy vậy mà bọn họ đã xuất động tới mười mấy người lại không thắng nổi một cái tay của Diệp Viễn.  

             Kết quả này thật là khiến người ta xấu hổ mà.  

             “Hừ, một đám phế vật! Nhiều người như vậy còn không đối phó nổi một tên Thần Quân tầng sáu!”  

             Lúc này, một tiếng hừ lạnh vang lên, trong lời nói toàn là vẻ khinh bỉ.  

             “Ha, tên tiểu tử đó đã lĩnh ngộ được không gian pháp tắc, chẳng trách lại ngông cuồng như vậy! Với thực lực của cái đám cặn bã này thì thất bại cũng là chuyện thường tình!” Lại thêm một giọng nói vang lên.  

             Hai bóng người một nam một bắc, chậm rãi bước ra từ trong rừng cây.  

             Triệu Chiêu nhìn thấy hai người thì không khỏi mừng rỡ nhìn qua.  

             Đoàn Khinh Hồng!  

             Chung Hàn Lâm!  

             Hai người này đã đến, vậy Diệp Viễn chết chắc rồi!  

             Cho dù Diệp Viễn lĩnh ngộ được không gian pháp tắc thì đã sao, kết quả cũng vậy thôi.  

             Thực lực của hắn đứng đầu hệ ma tượng, nhưng đứng trước mặt hai người còn không chịu nổi một kích.  

             Chung Hàn Lâm nhìn Diệp Viễn, cười lạnh nói: “Tiểu tử, lần trước có Bách Lý sư muội bảo vệ cho ngươi. Lần này thì ngươi không có vận may như vậy nữa đâu!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement