Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)

Advertisement

Bên ngoài đỉnh Hỏa Vân, ba bóng dáng đứng chọc trời.  

             Một người cầm đầu đang mặc áo dài màu xanh da trời, khí tức mạnh mẽ, người này đã đạt đến Thiên Thần cảnh cường giả rồi.  

             Diệp Viễn đứng ở chỗ này, cũng có thể nhận ra người kia là Thiên Diệp.  

             Phía sau hắn là hai người, một là Chung Hàn Lâm nhập môn không lâu, còn một người là đệ tử sắp xếp cho Diệp Viễn mở động phú ở đỉnh Hoả Vân phong.  

             "Lần này ngươi làm tốt lắm Vương Toàn. Từ nay về sau, ngươi là thành viên trong Phi Hoa Tông. Viên đan dược này, là phần thưởng cho ngươi đấy.  

             Thiên Diệp thuận tay ném một viên đan dược cho Vương Toàn, trong giọng nói của hắn lộ rõ sự ngạo mạn.  

             Nhưng Vương Toàn lại không tức giận, mà còn mừng rỡ như điên.  

             "Đa tạ Thiên Diệp sư huynh! Sau này nếu Thiên Diệp sư huynh cần Vương Toàn giúp đỡ gì, thì cứ mở miệng. Vương Toàn nhất định sẽ không từ chối!"  

             Thiên Diệp gật đầu, rồi nói: "Ngươi chắc chắn họ muốn vào đỉnh Hỏa Vân sao?"  

             Vương toàn vội vàng nói: "Sư huynh yên tâm đi. Ngày đó ta đã xem xét rất kỹ hành động của họ rồi, nên ta biết hai người họ chắc chắn sẽ vào đỉnh Hỏa Vân."  

             Thiên Diệp lại bình tĩnh nói: "Trên đỉnh Hỏa Vân có linh khí rất mỏng manh, hơn nữa có vài con hung thú ngũ giai. Tên tiểu tử kia tự cho mình mạnh, nên muốn nhân cơ hội này đến đó rèn luyện kinh nghiệm. Nhưng khi tên đó dụng phải hung thú ngũ giai thì chắc chắn tên đó sẽ chết. Đi, chúng ta đi xem sao."  

             Thiên Diệp rất tự tin vào thực lực của bản thân, nên hắn cho rằng, dù mình cho gặp hung thú ngũ giai đi chăng nữa thì hắn vẫn an toàn trở ra.  

             Đúng lúc này, có vài bóng người bay từ phía xa đến gần.  

             Đó là ba nhóm người, họ dường như đã hẹn trước với nhau cùng nhau đến đỉnh núi Hỏa Vân này.  

             Thiên Diệp nhướng mày, cười khinh và nói: "Các ngươi nhặt được chút lợi ích rồi nhỉ!"  

             "Ha, Thiên Diệp đừng nói như thế. Ngươi nên nói do hành động của người quá nhanh mới đúng." Một thanh niên áo trắng đứng bên cạnh Đoạn Phi Hồng Âmở miệng nói.  

             Người này khí tức yếu hơn Thiên Diệp một chút, nhưng tên này vẫn là Thiên Thần cảnh cường giả.  

             Hai người này là Vân Kiếm hệ đấy.  

             Còn hai nhóm người khác chỉ đạt cấp Dao Trì hệ thôi. Chỉ có một mình Khương Tuyết Diễm và một người khác là Ma Tượng hệ, đó không phải Tống Đinh thì còn ai vào đây nữa?  

             "Ha, lời nói này không đúng rồi. Chỉ giết một tên tép riu như Diệp Viễn, ta cần gì hao tâm tốn sức như thế chứ. Không phải ngươi bày ra bao nhiêu kế sách đều là muốn mạng của tên đó sao?" Khương Tuyết Diễm cười nói.  

             Thiên Diệp bĩu môi, khinh bỉ nói: "Lúc ở Ảnh Nguyệt sơn mạch, ngươi không nên cố vẽ thêm chuyện ngăn ta lại. Bây giờ người chết đã là tên nhãi đó rồi."  

             Khương Tuyết Diễm cười nói: "Lúc trước khác, lúc đó ngươi đối với Bách Lý là muốn động thủ!"  

             Thiên Diệp hừ lạnh, nói: "Bớt nói xàm đi, nếu tất cả mọi người đã đến rồi thì lên trên đỉnh Hỏa Vân xem một chút đi. Ta tin với thực lực mấy người chúng ta, thăm dò một chút cũng không thành vấn đề gì."  

             Lời này vừa dứt, mọi người đồng loạt gật đầu.  

             Mấy đệ tử Thiên Thần cảnh ra tay, thì dù có là hung thú ngũ giai đi chăng nữa, họ cũng có thể đối phó được.  

             Một đoàn người dừng lại đỉnh Hỏa Vân và bắt đầu tìm kiếm dấu chân của hai người Diệp Viễn.  

             Diệp Viễn cố ý để lại tung tích trên núi không ít, ngay cả dấu vết đánh nhau cũng không khó tìm.  

             Đám người Thiên Diệp không tốn nhiều thời gian đã tìm thấy được thi thể hung thú trên mặt đất.  

             Lúc họ nhìn thấy ba con thú Tứ Gia Hậu Kỳ Đỉnh Phong thì thái độ trên mặt cũng đanh lại.  

             "Sức chiến đấu của tên nhãi này cũng mạnh đấy chứ, chỉ là Thần Quân tầng sáu thôi mà giết chết được ba con hung thú Tứ Giai Hậu Kỳ Đỉnh Phong rồi! Hơn nữa, vừa nhìn đã..., đã biết thời gian chiến đấu rất ngắn!" Vẻ mặt Thiên Diệp đanh lại và nói.  

             Khương Tuyết Diễm bình tĩnh nói tiếp: "Đây có gì là lạ, ngươi cho rằng hắn ta mới nhập môn vào cửa thứ nhất, làm sao xếp vào được danh sách đứng đầu chứ? Nên, tên này phải chết!"  

             Mọi người nghe nàng ta nói thế cũng đồng loạt gật đầu. Một thiên tài xuất hiện như thế sẽ phá vỡ sự cân bằng giữ ba phe phái lớn trong tông môn.  

             Chuyện này tuyệt đối họ không để nó xảy ra.  

             Diệp Viễn bị phân đến Thiên Anh Phong, đều là do ba phe phái lớn cố gắng dùng sức của mình đẩy hắn đi đấy.  

             Nếu bằng tài năng của Diệp Viễn, mặc dù sau lưng hắn không có lực lượng lớn nào chống lưng. Thì hắn cũng không thể nào bị phân đến Thiên Anh Phong cả.  

             "Phía trước linh khí ngày một dồi dào, đoán chừng tên đó sắp ra tay rồi. Nhưng cách đó không xa phía trước, cũng rất gần lãnh địa của hung thú ngũ giai nhỉ?" Dịch Khánh Tường là đệ tử của Vân Kiếm tông đã đạt đến Thiên Thần cảnh, nói với giọng trào phúng.  

             Nghe Dịch Khánh Tường nói vậy, mọi người cũng hiểu ý mà cười theo.  

             Dù Diệp Viễn có tài năng ghê gớm đến mức nào đi chăng nữa thì khi tên đó gặp hung thú ngũ giai cũng chết chắc rồi.  

             Mọi người theo dấu chân của Diệp Viễn dần tiếp cận đến gần Bế Canh Linh Nhãn.  

             "Đỉnh Hỏa Vân đúng là thâm sơn cùng cốc mà! Nơi này đã là nơi nhiều linh khí nhất rồi, thế mà cũng không đạt đến được động phủ Tam cấp." Cảm nhận linh khí ở chung quanh, vẻ mặt Thiên Diệp khinh thường nói.  

             Trên mặt những người khác cũng biểu hiện sự đồng ý với lời nói của hắn.  

             Động phủ mà họ tu luyện đều là thuộc giai cấp ở Linh Nhãn rất cao. Vậy nên đối với linh khí ở đỉnh Hỏa Vân như thế này, lập tức khiến cho họ không vào.  

             Thiên Anh Phong vốn là nơi linh khí cằn cỗi nhất trong các linh mạch, mà đỉnh Hỏa Vân là một trong những nơi của Thiên Anh Phong có linh khí yếu nhất, vậy nên linh khí ở đây cũng có thể đoán ra nó thế nào.  

             Grừ!  

             Grừ!  

             Grừ!  

             Trong lúc đó, liên tiếp tiếng rống của hung thú vang lên,  

             Khí tức vô cùng mạnh mẽ lập tức từ bốn phương tám hướng vang lên.  

             Mấy người nghe xong, da đầu họ cũng tê dại.  

             Những con hung thú này có khí tức vô cùng mạnh mẽ, trong đó có vài con hung thú đã đạt đến Ngũ Giai rồi.  

             "Không xong rồi, sao đột nhiên xuất hiện nhiều hung thú như thế? Chúng ta đi nhanh, nơi này không thể ở lâu được." Sắc mặt Khương Tuyết Diễm lập tức thay đổi và lớn tiếng thúc giục mọi người.  

             Nhưng lời của nàng ta chưa dứt thì ba con hung thú đã nhào ra từ trong rừng rậm và bao quây lấy nhóm người kia ở chính giữa.  

             "Gấu Hoang Vân Cổ! Hươu Kim Hồng Thiên Ma! Cả lợn Long Lôi Huyền nữa!"  

             Thiên Diệp nhìn ba hung thú ngũ giai này, mà bị dọa cho hồn phi phách tán.  

             Tuy ba con hung thú này chỉ đạt cấp Ngũ Giai Sơ Kỳ thôi, nhưng thực lực của bọn chúng chắc chắn mạnh hơn gấp mấy lần với Thiên Thần tầng một.  

             Một con thì bọn họ miễn cưỡng còn cố gắng chống trả được.  

             Nhưng đột nhiên xuất hiện ra ba con như thế này, họ chết chắc rồi!  

             Ba con hung thú kia là ba còn được Diệp Viễn thu phục.  

             Cơ bản vì bọn nó không thể kháng cự được sự hấp dẫn của Bế Canh Linh Nhãn, nên chấp nhận thuần phục dưới tay Diệp Viễn.  

             Dù vậy, linh khí ở đỉnh Hỏa Vân rất ít ỏi.  

             "Đám người này không biết sống chết, thế mà dám làm phiền việc tu luyện của Hùng gia ta, thật đáng chết mà!"  

             "Tên gấu chết tiệt, nói lắm lời với bọn chúng làm cái gì? Cứ giết sạch chúng là được rồi." Lợn Long Lôi Huyền nói.  

             "Giết! Ông Hươu ta đây muốn tiếp tục tu luyện!" Hươu Kim Hồng Thiên Ma cũng nói theo.  

             Ba con thú cũng không nhiều lời nữa, mà bước đến muốn giết đám người Thiên Diệp.  

             Chỉ trong nháy mắt, mấy người đã bị ba con hung thú vô cùng mạnh mẽ làm cho luống cuống tay chân.  

             "Những con thú này đã mở ra linh trí rồi, chúng ta không phải là đối thủ của bọn chúng! Mau chạy đi!" Khương Tuyết Diễm quát lớn.  

             Mấy người kia vội vàng tấn công điên cuồng, họ muốn phá vỡ vòng vây xông ra ngoài.  

             Nhưng mà ba con hung thú kia đâu có dễ đối phó như thế, bọn họ muốn chạy cũng đâu dễ như vậy.  

             Trong lúc nhất thời, đám người Thiên Diệp rơi vào cảnh khốn cùng.  

             Vương Toàn chỉ là một Thần Quân tầng chín, hắn ta bị gấu Hoang Vân Cổ tát một phát đã chết đến cặn bã cũng không còn.  

             Đáng thương, hắn ta mới vào Phi Hoa Tông chưa đến một ngày đã rơi vào kết cục này.  

             Một đoàn người vừa đánh vừa rút lui, họ muốn bay ra khỏi phạm vi của đỉnh Hỏa Vân.  

             Đến lúc đó ba con hung thú kia dù mạnh đến cỡ nào, thì cũng không còn dám đuổi theo nữa.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement