Sắc mặt Lê Hồng tái nhợt, định mở miệng muốn biện bạch, nhưng cuối cùng lại chẳng nói được gì, trái lại lại xoay người cười khổ nói với Diệp Viễn: “Cơ công tử, thật sự xin lỗi, không ngờ lại hại các người chịu oan uổng! Năm người bọn ta chết không có gì đáng tiếc, vẫn xin Cơ Phong đại nhân mau đưa Cơ công tử rời khỏi nơi này!”
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Diệp Viễn cười nói: “Các ngươi điều là một lũ ngốc, người ta lợi dụng lòng trung thành của các ngươi để thanh trừ dị nghị đấy, các ngươi còn ngu ngốc đưa đầu đến tận cửa cho người ta giết.”
Lê Hồng sững người, nghi hoặc nói: “Cơ công tử nói vậy là có ý gì?”
Diệp Viễn phất phất tay nhưng không nói rõ mà lại nói: “Trước tiên ngươi đừng để ý lời ta nói có ý gì, dẫn ta đi gặp vị thiếu tộc trưởng kia đã.”
Không phải Diệp Viễn không dám nói mà là hiện tại có một vài chuyện hẳn không tiện nhiều lời.
Chuyện của một bộ lạc, một người ngoài như hắn nếu nói nhiều không tránh khỏi bị ghen ghét, bị cho là gây xích mích ly gián, dễ bị người khác hoài nghi.
Lại thêm Chúc Sơn cắn chặt không nhả cho là hắn và Lê Hồng cấu kết hại chết thiếu tộc trưởng, cái này lại chẳng nói nổi rồi.
“Nhưng thiếu tộc trưởng ngài ấy đã…” Thần sắc Lê Hồng buồn bã.
Diệp Viễn vỗ vỗ vai Lê Hồng, cười nói: “Xem xong lại nói! Các ngươi và thiếu tộc trưởng tình như tay chân, cũng không thể đến cả nhìn mặt lần cuối cũng không nhìn chứ?”
Bị Diệp Viễn vỗ một cái, cuối cùng Lê Hồng cũng cố lấy dũng khí, cương quyết gật gật đầu.
Cho dù bị tộc trưởng đại nhân một chưởng đánh chết, ta cũng phải dập đầu một cái với thiếu tộc trưởng.” Lê Hồng nói.
Dứt lời, hắn lại xoay người nói với Chúc Sơn: “Chúc Sơn trướng lão, xin hãy để ta dập đầu nhận tội với thiếu tộc trưởng, ta sẽ tự sát tạ tội trước mặt ngài
o’ III
ấy!
Diệp Viễn hơi ngẩn người nhưng lại không nói gì. Có hắn ra tay, Lê Hồng muốn tự sát cũng không chắc có cơ hội!
“Tự sát tạ tội? Mang theo hai ngoại nhân? Không phải ngươi muốn đại náo linh đường đấy chứ! Còn ngây ra đó làm gì, động thủ.” Chúc Sơn quát.
“Dừng tay!” Mấy người đang muốn động thủ, một tiếng gào to truyền tới.
Lê Hồng nhìn thấy người đến, trên mặt không nhịn được lộ ra thần sắc vui mừng: “Lê Mẫn trưởng lão!”
Lê Mẫn hơi gật đầu, nói với Chúc Sơn: “Tộc trưởng để bọn họ vào nói rõ nguyên do, nếu thật sự có ý trì hoãn lại trừng phạt sau cũng không muộn.”
Nói xong, Lê Mẫn cứ thế quay người đi vào.
Lê Hồng nghe vậy vui mừng, có lệnh của tộc trưởng, tin rằng Chúc Sơn không dám nhiều lời nữa.
Sắc mặt Chúc Sơn tái xanh nhìn Lê Mẫn, hiển nhiên không ngờ tộc trưởng đã biết chuyện phát sinh ngoài cửa.
Một đoàn người tiến vào nội đường, giữa nội đường bày một cỗ linh cữu, trong đó chắc chắn là thiếu tộc trưởng rồi.
Lê Hồng và những người khác vừa nhìn thấy linh cữu của thiếu tộc trưởng lập tức thất thanh khóc lên, quỳ xuống trước quan tài.
“Thiếu tộc trưởng, đều là Lê Hồng vô dụng, hại chết người!” Một nam nhân cao lớn như Lê Hồng lại khóc đến sướt mướt.
Diệp Viễn nhìn thấy cảnh này, cũng biết tình huynh đệ sâu đậm của Lê Hồng và vị thiếu tộc trưởng này.
Lúc này Chúc Sơn cũng đi vào theo, nhìn thấy vậy lại cười lạnh nói: “Lê Hồng, đừng diễn kịch nữa! Chỉ sợ bệnh của thiếu tộc trưởng chính là do ngươi ra tay đi.”
“Chúc Sơn, ngươi đừng có nói xằng bậy, tộc trưởng đại nhân tự khắc có phán đoán.” Lê Mẩn cau mày nói.
Chúc Sơn còn đang định nói tiếp, một vị lão giả nhàn nhạt mở miệng nói: “Tiểu Hồng à, ngươi lại đây.”
Vị lão giả này rõ ràng là một cường giả Hóa Hải tầng chín, chỉ là sắc mặt lão vô cùng tiều tụy, âm u.
Thanh âm không lớn, nhưng thân thể Lê Hồng lại bỗng hơi run, cũng ngừng tiếng khóc.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |