“Ài, thiên hạ vô địch thì sao? Bỏ đi bỏ đi, không nhắc đến cái này nữa. Không phải công tử đã nói, chỉ luyện chê’ ra đan dược cấp tám mới có thể khiến thần hồn của ta tách ra sao? Nhưng mà bây giờ…” Nguyệt Mộng Ly ngập ngừng nói.
Diệp Viễn gật đầu đáp: “Đúng thật là như vậy, hơn nữa lần này cô nương sử dụng lực lượng của Nguyệt Hoa Thiên Nhãn, đã làm tốn thương thần hồn thêm một bậc, điều này khiến cho bệnh tình của cỏ nương lại phát tác sớm một thời gian. Bây giờ… e là chỉ còn lại hai năm
ềSề II
nữa.
Nguyệt Mộng Ly lẩm bẩm: “Chỉ còn hai năm thôi sao…?”
Diệp Viễn nói tiếp: “Nguyệt cô nương đừng nản chí, mặc dù ta không có cách nào trong thời gian hai năm luyện chế ra được đan dược cấp tám, nhưng lại có biện pháp trì hoãn thời gian phát bệnh.”
“Ồ, biện pháp gì?”
“Không biết Nguyệt cô nương có từng nghe nói đến cây Thanh Linh chưa?”
Nguyệt Mộng Ly gật đầu đáp: “Nghe nói là một loài cây có linh, có thể hấp thụ tinh hoa trời đất, thậm chí có thể sinh ra linh trí, tu luyện giống như loài người!”
“Không sai! Thân cây Thanh Linh có bài tiết ra một loại dịch thể, tên gọi là Thanh Linh Dung Tâm. Loại dịch thể này có thể bồi dưỡng và tu bổ thần hồn, tuy rằng không thể loại trừ bệnh của cô nương, nhưng lại có thể trì hoãn thời gian phát tác thần hồn bị xé rách, ta sẽ nghĩ mọi cách tìm bằng được cây Thanh Linh này. Nếu như Nguyệt cô nương có thể phát động thế lực của Nguyệt gia tìm loài cây này thì không còn gì tốt hơn nữa.” Diệp Viễn nói.
“Phát động lực lượng của Nguyệt gia sao…?” Nguyệt Mộng Ly hơi không tình nguyện mà hỏi lại.
Diệp Viễn không biết rốt cuộc giữa Nguyệt Mộng Ly và Nguyệt gia đã xảy ra chuyện gì, có lẽ là có việc gì đó không được vui vẻ, thế nên động viên nàng một câu: “Không sao, vẫn còn thời gian hai năm, nhất định ta sẽ tìm được cây Thanh Linh giúp cô nương!”
Nguyệt Mộng Ly gật đầu đáp: “Vậy phải đa tạ Diệp công tử rồi.”
Diệp Viễn nói tiếp: “Nguyệt cô nương tạm chờ ta một lát, trong tay ta vừa hay có một chút dược liệu, có thể chế thành một vài thang thuốc, mặc dù không có bao nhiêu tác dụng đối với bệnh tình của cô nương, nhưng cũng có thể giảm bớt nỗi đau khi thần hồn xé rách.”
Diệp Viễn ăn xong viên Tinh Phách Đan do Tiêu Như Yên luyện chế, dùng mấy canh giờ đến đế luyện hóa dược lực, cuối cùng thương thế cũng tốt hơn một chút, có thể vận dụng được một chút nguyên lực rồi.
Diệp Viễn đến trước Tứ Phương Đỉnh, rót vào trong đó một chút nguyên lực, ánh sáng từ Tứ Phương Đỉnh hơi tán ra.
Tiếp đó, Diệp Viễn lấy từ nhẫn trữ vật ra mấy loại dược liệu, dựa vào một tỉ lệ nhất định ném vào trong Tứ Phương Đỉnh.
Rất nhanh, những dược liệu đó lập tức hóa thành một dòng chất lỏng.
Diệp Viễn lấy bát hứng nước đó lại, đưa cho Nguyệt Mộng Ly.
“Đây là…” Nguyệt Mộng Ly hơi nghi hoặc.
Võ giả đều không xa lạ gì với việc luyện đan, nhưng điều phối loại thang thuốc thế này lại không thấy nhiều.
Diệp Viễn cười nói: “Đây là Ngũ Hoa Tĩnh Tâm Thang, dùng cánh hoa của năm loại dược liệu cấp bốn luyện chế thành, có hiệu quả an thần tĩnh tâm.
Mặc dù không phải là linh đan diệu dược gì, nhưng lại có thể giảm bớt triệu chứng đau đớn của cô nương. Cô nương uống thử xem.”
Đối với lời nói của Diệp Viễn, Nguyệt Mộng Ly không hề hoài nghi, lập tức nhận lấy bát thuốc uống vào.
Rất nhanh, Nguyệt Mộng Ly đã cảm thấy thần hồn giống như được một trận gió mát thổi qua, thoải mái vô cùng, vốn dĩ tâm tình còn hơi phiền não, lúc này lại yên lòng lại.
Nguyệt Mộng Ly nhìn Diệp Viễn, kinh ngạc nói: “Vài cọng dược liệu cấp bốn lại có thể điều chế ra thang thuốc thần kỳ như vậy! Thật không ngờ dược liệu cấp bốn lại có tác dụng với ta, đúng là không thể tin được!”
Đến tới cảnh giới của Nguyệt Mộng Ly thì vốn dĩ đan dược cấp bốn đã không còn bao nhiêu tác dụng nữa.
Nhưng mà Diệp Viễn lại có thể dùng cánh hoa của năm loại dược liệu cấp bốn để điều phối ra thang thuốc có tác dụng với nàng, làm sao nàng không kinh ngạc cho được?”
“Chỉ là có tác dụng an thần tĩnh tâm mà thôi, chứ không hề có chút tác dụng nào với bệnh tình của cô nương hết.” Diệp Viễn bất đắc dĩ nói.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |