Truyện: Vận may đổi đời - Lý Thần (full) - Tác giả: Vương Lãnh

Advertisement
Lý Thần mặc kệ bọn họ, không quan tâm bọn họ nói gì.

Bây giờ anh đã có tiền rồi, sau này sẽ trở thành tỷ phú với khối tài sản hàng chục tỷ, sợ gì mấy con ma ám người này chứ?

Một tuần sau đó, người nhà họ Hồ không đến làm phiền Lý Thần nữa, anh cảm thấy rất thoải mái.

Tuy nhiên, anh không lãng phí khoảng thời gian này, theo những gì diễn ra trong trí nhớ, anh biết rằng một sự kiện lớn sắp xảy ra ở huyện nhỏ nơi anh sinh sống.

Kiếp trước, anh biết rất rõ rằng một miếng ngọc bội sẽ xuất hiện trong cửa hàng ngọc Vinh Hiên ở trong huyện.

Miếng ngọc bội này được ông chủ cửa hàng ngọc quảng cáo là ngọc cổ, đã từng được một vị hoàng đế thời nhà Minh đeo.

Vì vậy, nó được coi như bảo vật của cửa hàng ở huyện, nhưng với mức giá năm trăm nghìn, trong cái huyện này dường như không có ai sẽ tới mua.

Mánh lới quảng cáo hùng mạnh, nhưng không ai tin cả.

Đùa à, ngọc bội hoàng đế từng đeo mà bán có năm trăm nghìn?

Đây rõ ràng là chiêu trò quảng cáo mà thôi.

Nhưng không ai ngờ được, miếng ngọc bội này cuối cùng lại được một ông chủ làm ăn ở nơi khác mua lại, ông chủ tiệm ngọc còn cười nhạo ông ta vì bị mình lừa bán cho hàng giả.

Nửa năm sau, miếng ngọc bội này xuất hiện trong buổi đấu giá lớn nhất trong nước và được kiểm định là hàng thật.

Khi đổi chủ bán được mức giá cao lên đến bốn mươi triệu tệ, nghe nói hôm biết tin, ông chủ tiệm ngọc tức đến mức phải nhập viện.

Trong trí nhớ, hôm nay chính là ngày mà miếng ngọc bội đó được lên kệ!

Lần này, Lý Thần đương nhiên sẽ không để cơ hội tăng trưởng khổng lồ gấp tám mươi lần từ năm trăm nghìn này rơi vào tay người khác được.

Mới sáng ra, Lý Thần đã ra ngoài từ sớm, gọi xe tới cửa hàng ngọc Vinh Hiên.

Lúc Lý Thần vừa đến, có một vài khách đang ở trong cửa hàng.

“Anh Vương, thật sự rất cảm ơn anh!”

Hồ Bích Bích vui mừng khôn xiết nhìn chiếc vòng ngọc trên tay, đặc biệt là mức giá này, vừa tròn ba nghìn tệ, đây không phải là món quà mà người thường có thể tùy ý mua được đâu.

Người đàn ông được gọi là anh Vương là một người đàn ông trung niên, đầu to, tai to, bụng bia, mặc vest, đang mỉm cười với Hồ Bích Bích, trong mắt hiện lên một tia đắc ý và tham lam.

Người phụ nữ tên Hồ Bích Bích này, ông ta nhắm lâu lắm rồi!

Chỉ là chưa có thời gian ra tay, thời gian này cô ta lại chủ động dâng đến tận cửa.

Không có lý do gì mà Vương Phú Quý lại không ra tay cả, thứ đồ mấy nghìn tệ này, ông ta bỏ ra được.

“Chút tiền nhỏ ấy mà, em vui là quan trọng nhất”.

Vương Phú Quý bật cười ha ha, quay đầu nhìn Hồ Thành Công đang tràn đầy ngưỡng mộ và Chu Tú Lan ở bên cạnh, nói: “Thành Công, dì à, hai người cũng chọn một cái đi, coi như là quà gặp mặt”.

Thành Công và Chu Tú Lan vô cùng vui mừng, nụ cười tươi như hoa, nịnh bợ Vương Phú Quý lên tận trời xanh.

Mà lúc này, đúng lúc Lý Thần bước chân vào cửa hàng.

Kẻ thù vừa gặp nhau liền đỏ cả mắt, Hồ Thành Công lập tức hằn học nói: “Ái chà, đây không phải thằng chó thấp hèn sao? Sao lại chạy đến đây rồi, đồ ở đây một thứ cũng phải mấy nghìn tệ, không phải là thứ mày có thể mua được đâu”.

“Nói không chừng là tới ứng tuyển làm bảo vệ cũng nên”.

Hồ Bích Bích cũng hùa theo bằng giọng điệu chế giễu, vẻ mặt mỉa mai.

Chu Tú Lan cười nhạo, cầm cổ tay Hồ Bích Bích, nói: “Chậc chậc, nhìn cái vòng tay này đi, ba nghìn tệ đấy, người có tiền có quyền nói mua là mua, có người làm công hai tháng không ăn không uống chắc mới tích đủ từng đây tiền”.

Vương Phú Quý nhìn Lý Thần đầy ẩn ý.

Ông ta biết Hồ Bích Bích đã có bạn trai, xem ra chính là người đàn ông trước mặt này.

Ông ta khẽ mỉm cười, Vương Phú Quý tỏ ra bình tĩnh, nói: “Mấy cái này có đáng là gì đâu, con người tôi chẳng có gì, chỉ là không muốn nhìn thấy người mình để tâm phải chịu ấm ức thôi”.

Hồ Bích Bích bị lời nói này làm cho cảm động, dựa vào người Vương Phú Quý nói: “Anh Vương, anh đối với em thật tốt, không giống một số người, không có tiền còn keo kiệt, bảo sao cả đời chỉ là loại bỏ đi”.

Trước sự chế giễu của gia đình này, Lý Thần coi như điếc.

Ngay từ thời điểm anh được tái sinh, anh và gia đình này đã là người của hai thế giới rồi.

Đi thẳng đến quầy, Lý Thần nói với nhân viên phục vụ: “Phiền cô mang miếng ngọc bội cổ trong tiệm ra đây cho tôi với”.

Nghe thấy câu này, Hồ Thành Công cười như được mùa: “Ha ha ha, thằng nhãi này điên rồi chăng? Ngọc bội cổ? Mày mua được không mà mày bảo người ta mang ra?”

Vương Phú Quý lắc đầu, loại người này đúng là dễ bị kích động, mới bị nói vài câu đã làm ra chuyện mất trí như vậy, ông ta thờ ơ nói: “Cậu nhóc, giả vờ cũng phải có mức độ thôi chứ, người ta mang ra rồi cậu định làm gì? Mua hay không mua?”

Chu Tú Lan nở nụ cười khinh thường, nói: “Có thể là muốn mang ra để được mở rộng tầm mắt thôi, dù sao loại nông dân hạ đẳng như này, làm gì đã được nhìn thấy thứ gì tốt đâu, liếc một cái sau đó quay về quê chém gió cũng nên”.

Bà ta vừa dứt lời, tất cả mọi người đều phá lên cười.

Nhân viên phục vụ nhìn Lý Thần với vẻ mặt kỳ quái, cô ta không biết Lý Thần, nhưng cô ta biết Vương Phú Quý, ông ta thường hay dắt phụ nữ đến đây mua đồ, ông ta đã nói như vậy rồi, người đàn ông trẻ tuổi trước mặt này nhất định là không có tiền.

Đột nhiên nhân viên cũng lười phục vụ, lạnh nhạt nói: “Anh à, miếng ngọc bội đó có giá trị rất cao, không mua thì đừng lãng phí thời gian của chúng tôi”.

“Ai nói tôi không mua?”

Lý Thần hỏi ngược lại: “Bảo cô mang ra đây thì cô mang ra đây, nếu như vì cô mà bỏ lỡ mối làm ăn này, ông chủ của cô sẽ tha cho cô sao?”

Nhân viên phục vụ nghe thấy vậy sắc mặt liền thay đổi, lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Được, tôi mang ra, xem anh có mua nổi không!”

Nói xong, nhân viên phục vụ quay người mở két sắt, cẩn thận lấy ra một cái khay đặt trước mặt Lý Thần, cười lạnh nói: “Miếng ngọc bội này tối qua ông chủ tôi mới mang về, Minh Thành Tổ Chu Đệ đã từng đeo qua, giá năm trăm nghìn không bớt một xu!”

“Năm trăm nghìn?”

Đám người Hồ Bích Bích hít sâu một hơi, ngay cả Vương Phú Quý hai mắt cũng không ngừng co giật.

Năm trăm nghìn tệ này không phải là số tiền mà người bình thường có thể bỏ ra được, tuy nhiên nhìn miếng ngọc bội này trông rất đẹp mắt, bất kể là màu sắc hay hình dáng, so sánh với chiếc vòng tay ngọc của Hồ Bích Bích thì chẳng khác gì hòn đá bên đường.

Vương Phú Quý lắc lắc đầu, bỏ ra vài nghìn tệ chơi bời loại phụ nữ như Hồ Bích Bích với ông ta không là vấn đề, nhưng những đồ vật như vậy, nghĩ thôi cũng đừng nghĩ.

Tuy nhiên… đồ mà mình không mua nổi, thằng nhãi này lại có thể sao?

Vương Phú Quý cười nhạo một tiếng, chậm rãi nói: “Đồ tốt đấy, đáng tiếc tiền của tôi mang đi đầu tư vẫn chưa về, nếu không đã mua về để chơi rồi, tuy nhiên cậu đây chắc chỉ có thể nhìn thôi đúng không?”

“Đúng vậy!”

Ánh mắt tham lam của Hồ Bích Bích rời khỏi miếng ngọc bội, vẻ mặt khinh thường nhìn Lý Thần, nói: “Giờ nhìn cũng đã nhìn rồi, có thể cút được rồi đấy?”

Vương Phú Quý lấy thẻ ngân hàng của mình ra đưa cho nhân viên, cười nói: “Giúp tôi thanh toán đi, nhưng sau này cô phải nhìn cho kỹ nhé, loại nghèo hèn như vậy đừng cho bước chân vào tiệm, người thật sự có tiền phải như tôi đây này, cậu ta là cái thá gì chứ, còn dám bước chân vào đây đòi ngọc bội, đúng là mất mặt mà”.

Bộp một tiếng.

Một chiếc thẻ VIP kim đen của ngân hàng ICBC được đặt lên trên thẻ ngân hàng nông nghiệp thường của Vương Phú Quý, tỏa ra ánh sáng lấp lánh quý phái và sang trọng.

“Quẹt thẻ”, Lý Thần lạnh lùng phun ra hai chữ.

Bầu không khí trong cửa hàng ngọc đột nhiên trùng xuống.

“Ha ha ha ha!”

Hồ Thành Công bật cười khinh thường chỉ vào Lý Thần, nói: “Thằng ngu này điên rồi à, móc bừa một cái thẻ ra là đòi mua đồ vật trí giá năm trăm nghìn? Cái thẻ nát này của mày nếu như có năm trăm nghìn, tao sẽ quỳ xuống gọi mày một tiếng bố!”

Vương Phú Quý lần này không thể cười nổi, nhìn tấm thẻ kim đen kia, môi ông ta khô khốc!

Ông ta biết, số tiền gửi phải đạt tới mười triệu tiền mặt ở ngân hàng ICBC thì mới có tư cách đăng ký làm thẻ này.

Mười triệu là ít nhất!

Cả đời này Vương Phú Quý cũng chưa từng thấy nhiều tiền như vậy!

Lời nói ra có thể dối trá, nhưng tấm thẻ này thì không thể là giả được.

Vương Phú Quý giật mình nhìn Lý Thần.

Mà lúc này, nhân viên ngập ngừng lấy chiếc thẻ đó để mang đi quẹt.

Sau khi Lý Thần nhập mật khẩu, một hóa đơn dài xuất hiện trên máy POS…

Tất cả mọi người đều hiểu rõ đây chính là bằng chứng của một cuộc giao dịch thành công.

Thật sự… quẹt được năm trăm nghìn!

Ánh mắt nhân viên sắc bén, liếc nhìn số dư trong thẻ hiển thị trên máy, con số mấy chục triệu khiến tim cô ta đập loạn xạ.

Lần đầu tiên trong đời cô ta được thấy nhiều tiền như vậy.

Lý Thần thản nhiên nhận lại thẻ, anh quay đầu lại nói với Hồ Thành Công, kẻ đang có vẻ mặt cứng đờ: “Quỳ xuống được rồi đấy, gọi bố thì thôi đi, tôi thấy tởm lắm”.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement