Truyện: Vợ của vua địa ngục - Đồng Đồng (full)

Advertisement

Chương 212: Bùa tự nổ

Bùa chú hai trang đầu không thích hợp dùng vào lúc này, dâu sao bây giờ tôi cũng đang ở trên tàu hỏa, có rất nhiều người đi qua đi lại, tôi không thể dùng loại bùa chú có lực sát thương lớn được, tôi có chút sốt ruột, lật mãi đến tận trang cuối cùng, có một bức hình nhỏ tí ở dưới góc trang giấy, bên trên viết: bùa tự nổ.

Bùa tự nổ, ý trên mặt chữ, dính bùa lên người bạn, khi người khác va phải bạn, bạn và họ sẽ phát nổ bùm bùm chát chát cùng lúc.

Chắc Tống Tử Thanh không muốn tôi dùng tôi dùng tới thứ này, nên đặt nó ở một góc trên trang giấy, hướng dân sử dụng bên dưới cũng là vậy, dán bùa lên người con ma khác, để con ma khác tự phát nổ, Tống Tử Thanh không hề nhắc tới chuyện cũng có thể dán nó lên người tôi.

Tôi lật đi lật lại mấy trang, dường như chỉ có cái này là dùng được.

Bùa tự nổ…

Tôi nhìn chăm chăm cuốn sách hướng dẫn sử dụng trầm tư một hồi, sau đó lấy bùa tự nổ ra, kèm theo một lá bùa khác nữa.

Dán đại bùa tự nổ lên cánh tay mình, say đó nhìn sách hướng dân sử dụng niệm thần chú, bùa tự phát trên cánh tay tỏa ra tia sáng yếu ớt, rồi tan dần trên cánh tay tôi, tiếp đó, xung quanh cơ thể tôi tỏa ra một cái lông vô hình, tôi chọt chọt vài cái, cảm giác như thể cơ thể tôi được quấn quanh bởi một lớp màng bọc thực phẩm vậy.

Tôi lấy chiếc bùa khác ra, rồi đặt nó trong túi áo cho tiện lấy.

Tất cả đều đã được chuẩn bị xong, tôi nhìn đồng hồ, hai mươi phút sắp hết, chắc ba con quái vật kia cũng sắp ập tới rồi.

Rốt cuộc mặt cóc là ai vậy? Tại sao trên người lại không có quỷ khí nhỉ? Vả lại nhìn cũng không giống ma.

Còn người phụ nữ tóc dài kia thì… nghe mặt cóc nói cô ta là một con ma nước, trên người gã răng nanh cũng có quỷ khí, chắc cũng là một loài ma quỷ nào đó.

Thực ra tôi hiểu khá hiểu về ma quỷ, dâu sao cũng không sợ lắm, nhưng không biết bùa tự nổ có thể dọa sợ mặt cóc hay không.

Khoảng thời gian hai mươi phút nhanh chóng trôi qua, vừa mới sang phút thứ hai mốt, tôi liền nghe thấy tiếng Tiêu Tiểu Nguyệt thấp giọng lẩm bẩm: “Ôi dà, cô sao thế, giãm vào người tôi rồi đấy”

Tôi ngồi trên giường trên cúi đầu nhìn xuống, cô gái mặt cóc cũng đang ngẩng đầu nhìn tôi, bốn mắt nhìn nhau, trong mắt cô ta tràn ngập lửa giật và tia sáng màu xanh lục, thấy vậy, tôi lập tức co rụt đầu lại.

Tiêu Tiểu Nguyệt vân đang lẩm bẩm trách móc mặt cóc không tỉnh ý chút nào, tim tôi bây giờ đã nhảy ngược lên tận cổ họng, chỉ sợ mặt cóc bộc phát lửa giận nuốt trọn Tiêu Tiểu Nguyệt luôn, đến khi ấy tôi có cần phải trèo xuống giúp Tiêu Tiểu Nguyệt không nhỉ?

Nhưng may mà mặt cóc không chú ý tới Tiêu Tiểu Nguyệt, giãm lên thành giường định trèo lên giường tôi.

Tôi sớm đã có sự chuẩn bị, đưa tay chỉ lên người mình, dùng khẩu hình miệng nói với cô ta: “Nếu cô lại gần, chúng ta sẽ đồng quy vu tận, cô cũng đừng hòng lấy được hạt phong ấn nữa!”

Mặt cóc nhìn thấy thứ dán trên người tôi, có lẽ nó đánh hơi thấy mùi nguy hiểm, nên vốn dĩ nó định nhảy bổ tới, cuối cùng ngẫm nghĩ lại rồi đành lui xuống, quay trở lại giường mình.

Tôi thâm thở phào nhẹ nhõm.

Mặt cóc ngồi khoanh chân trên giường, hai mắt nhìn tôi chăm chặp không rời nửa phút, tôi cũng không dám lơ là cảnh giác, không dám bỏ qua bất kỳ động tĩnh nhỏ nào của cô ta, hai mắt cũng dán chặt vào cô ta như thế.

Thời gian trôi qua từng chút một, tôi buồn tè chết đi được, cần cổ cũng nhức mỏi, hai chân cũng tê rần, nhưng tôi không dám động đậy.

Tiêu Tiểu Nguyệt đã tỉnh từ lâu, cô ấy vân luôn ở bên dưới nhìn tôi, cô ấy không thể hiểu được hành động mà tôi đang làm, sự hoài nghi của cô ấy đối với tôi cũng ngày càng sâu sắc, bây giờ tôi thật sự không còn hơi sức đâu để giải thích cặn kẽ với cô ấy, mặt cóc đang cố lần tìm sơ hở của tôi, tôi chỉ có thể ôm chặt lấy balo, chuẩn bị sử dụng lá bùa được cất trong túi quần bất cứ lúc nào.

Tàu hỏa sắp đến trạm, loa phát thanh đang thông báo cho những người dừng ở trạm thôn Hòa Bình xuống xe, Đường Tuyết cũng đã tỉnh, cô ấy đang đeo giày, thu xếp đồ đạc, rồi đưa mắt nhìn tôi: “Đồng Đồng, sao cô vần ngồi đấy làm gì thế, sắp phải xuống tàu rồi đấy, cô xuống đây đi”

Tôi “ừm” một tiếng, khẽ cử động cổ nhẹ nhàng, mặt cóc lập tức ngồi thẳng người dậy, bày ra tư thế sẵn sàng tấn công, dọa tôi giật mình đến mức cũng phải ưỡn thẳng ngực, khổ chết đi được, cứ xuống như thế này cũng không phải cách hay, tôi ngâm nghĩ một lúc, rồi lại dùng khẩu hình miệng để nói với mặt cóc: “Sau khi xuống tàu tôi sẽ đưa hạt phong ấn cho cô, nếu không tôi thà tự cho nổ để mình cùng tan biến với hạt phong ấn cũng sẽ không đưa cho cô đâu!”

Tôi không biết hạt phong ấn có thể bị hủy hoại hay không, tôi chỉ đang hù dọa mặt cóc mà thôi.

Mặt cóc bị dọa sợ, nên không dám tiếp tục hành động ngông cuồng nữa.

Tôi nhanh chóng trèo xuống giường, thu xếp balo gọn gàng rồi đeo giày vào chân.

“Ơ, móc khóa treo trên balo của cô đẹp thật đấy” Đường Tuyết giơ tay về phía tôi.

Tôi lập tức nhảy bật sang chõ khác theo phản xạ có điều kiện: “Đừng lại đây!”

“Sao thế?” Đường Tuyết giật mình, ngây người tại chỗ.

Con người chạm phải bùa tự nổ cũng sẽ bị nổ tung!

“Không sao, tôi… à, tôi không thích người khác chạm vào mình lăm” Tôi nghĩ mãi mới tìm được một cái cớ.

Mặt cóc cũng xuống theo, cô ta cố ý nói: “Sao thế, chẳng nhẽ trên người cô có con virus gì à nên mới không cho người ta chạm vào mình?”

Tôi không trả lời cô ta, hai chân lùi về phía Sau, vì tàu hỏa sắp đến trạm, người đi qua đi lại nhiều, nên tôi bỗng nhận ra trèo xuống giường là một sự lựa chọn sai lầm, bởi như vậy sẽ khiến người khác dễ dàng chạm vào tôi.

Tàu hỏa đã tới trạm, tốc độ chậm dần.

Thoáng chốc, dòng người đổ dồn xuống tàu, khi ấy không để người khác chạm vào mình là điều không thể, chỉ bằng tôi là người đầu tiên bước xuống!

Trong đầu vừa nảy ra ý định này, tôi liên quay sang nói với Đường Tuyết và Tiêu Tiểu Nguyệt: “Tôi chuẩn bị xuống tàu trước đây, tôi có chút chuyện gấp, rất vui được gặp mọi người “

“Đồng Đồng!” Đường Tuyết đứng phía sau tôi gọi với lại.

Tôi không quay đầu, chạy thẳng về phía cửa, không cần ngoảnh đầu lại cũng biết mặt cóc đang chạy theo tôi, chúng tôi cùng đứng vững tại lối cửa đi ra.

“Sau khi xuống tàu tôi sẽ đưa hạt phong ấn cho cô, nhưng nếu cô tấn công tôi trên tàu, tôi và cô sẽ chết cùng nhau” Tôi nhìn cô ta với vẻ cảnh giác.

“Hứ” Cô ta cười lạnh một tiếng: “Hà tất phải làm như thế, một viên hạt thôi mà, đâu cần phải làm to chuyện đến mức đồng quy vu tận chứ?

Thật không hiểu nổi một đứa thuộc giống loài nhân loại như cô sao lại cứ khăng khăng muốn nhảy vào cuộc chiến tranh của chúng tôi”

Chiến tranh?

Chiến tranh nào?

Tôi không trả lời.

Tàu hỏa dừng lại, hai bên khoang tàu lập tức có người đi về phía cửa, khoảnh khắc khi cửa tàu vừa mở ra, tôi liền nhảy bổ xuống dưới.

Mặt cóc cũng nhảy theo.

Thôn Hòa Bình là một thôn rất hoang dã, thôn này được xây dựng ở vùng trung tâm của thảo nguyên, con đường qua lại không phải là đường nhựa, mà là đất bùn và cỏ cây.

Tôi và mặt cóc lần lượt đi tới bên hồ, tôi nhìn ngang ngó dọc khắp nơi, không có ai ở đây cả.

Nếu muốn đối phó với mặt cóc, tôi chỉ có một cơ hội, một cơ hội duy nhất, tôi bắt buộc phải năm bắt được cơ hội này!

“Được rồi đấy, đưa hạt phong ấn đây” Mặt cóc xòe tay ra.

Tôi mở cổ áo, một chiếc túi nhỏ giấu trong áo lót lộ ra: “Lúc nãy tôi bảo tôi có bùa tự nổ là lừa cô đấy, sao tôi có thể mạo hiểm tính mạng vì một con ma được? Tôi tới núi Chu Phong cũng là do bị ép nên mới phải đi, nhưng cô lại tới đây rồi, tôi sẽ đưa hạt phong ấn cho cô, điều kiện là cô không được giết tôi, cô phải thả tôi trở về”

Mặt cóc giả vờ sững sờ: “Vừa nấy cô liều mạng lắm mà, cô tưởng tôi sế tin cô sao?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement