Truyện: Vợ của vua địa ngục - Đồng Đồng (full)

Advertisement

Chương 347: Gác cửa địa ngục

Trong trận chiến trên núi Chu Phong, Tống Tử Thanh bị Sỉ Mị đánh bị thương nặng, xem như là kẻ chiến bại dưới tay Si Mị- Mà đàn ông tương đối coi trọng thắng thua, giờ vừa gặp lại liền đỏ mắt không thôi.

“Cô theo gười này từ khi nào? Chẳng lẽ cô đã quên mối thù giữa chúng ta và anh ta rồi sao?”

Tống Tử Thanh chất vấn tôi, không chờ tôi trả lời đã nói thêm: “Tôi biết.rôi, chắc chắn là anh ta đe dọa cô đúng không? Bạn cô bị anh ta giết chết, cô không thể làm bạn với ñgười này được. Chết tiệt!

Để tôi giải quyết anh ta trước!”

“Chuyện này thì anh sai rồi” Tuy vết thương của Si Mị chưa khỏi nhưng vẫn rất Bình tĩnh nhướng mày: “Là tự cô ấy tới tìm tôi cùng đi Minh Giới, không phải tôi đe dọa cô ấy”

“Được rồi được rồi, nghe tôi nói đã được không?” Tôi chen ngang lời bọn họ, tôi không muốn lãng phí thời gian vào chuyện này. Tóm tắt ngăn gọn mục đích chuyến đi này với Tống Tử Thanh, nói chuyện Lãnh Mạch, chuyện Sỉ Mị, tiện thể nói cho anh ta rằng Si Mị bị thương, bây giờ yếu đến mức không đánh lại tôi.

Bị tôi khơi ra điểm yếu ngay trước mặt mọi người, Si Mi tức giận tới mức suýt hộc máu vào mặt tôi.

Tống Tử Thanh nghiêm túc lên: “Tôi không ngờ chuyện lần này nghiêm trọng đến vậy. Trước đây Minh Vương luôn dung túng Lãnh Mạch đến không giới hạn, bây giờ lại tàn nhân đến thế, muốn hủy hoại Lãnh Mạch giết Hàn Vũ chẳng khác nào khiêu chiến thế lực sau lứng Lãnh Mạch. Sao anh ấy có thể giơ tay chịu trói được?”

“Minh Vương dùng tôi uy hiếp anh ấy!” Tôi đỏ mắt siết chặt nắm tay. “Đều tại tôi không có năng lực gì, làm hại Lãnh Mạch.”

“Chỉ bằng cô?” Tống Tử Thanh liếc tôi đầy trào phúng: “Chỉ băng cô còn chưa đử tư cách uy hiếp được Lãnh Mạch, cũng không đủ tự.cách trở thành điểm yếu của anh ấy. Lời của Diêm Vương không đáng tin, chắc chăn còn có chuyện gì chúng ta không biết”

Tôi bây giờ còn đang bận sốt sắng không yên, không có thời gian chú ý tới ý tứ của Tống Tử Thanh. Chỉ tưởng là người này không tin vào tình cảm giữa tôi và Lãnh Mạch.

Mãi sau này tôi mới biết, lời Tống Tử Thanh không phải chỉ là suy nghĩ của anh ta, mà là sự thật.

“Tôi không quan tâm; tôi phải đi Minh Giới tìm bằng được Lãnh Mạch. Tống Tử Thanh, anh có cách nào không?” Tôi hỏi anh ta.

Tống Tử Thanh lắc đầu: “Lúc này chỉ có thể từ chỗ lính gác Phóng Đô đi xuống Địa Phủ thôi.”

Tống Tử Thanh’nói trước đây anh ta có thể tùy ý ra vào Địa Phủ và Minh Giới, chỉ cần:bày trận pháp đưa giấy thông hành vào là ở nơi nào cũng có thể mở cửa vào địa phủ-Lúc trước anh ta cũng thường xuyên đi Minh Giới3ìm Lãnh Mạch đấu võ, coi như quen thuộc đường ở Minh Giới. Nhưng sau này Minh Vương động kinh, hủy.bỏ quyền hạn ra vào Minh Giới của anh ta, lúc này muốn vào Minh Giới cũng chỉ có thể đi theo trình tự:bình thường, từ lối vào duy nhất ở Phong Đô mà tiến.

Không còn cách nào, chúng tôi cũng chỉ có thể làm như thế.

Còn vấn đề lính canh sẽ làm khó chúng tôi thế nào… chỉ có thể đến đâu hay đến đó.

Tôi vội rời khỏi chùa Linh Ẩn. Cổng vào Minh Giới canh giữ sát sao, Tống Tử Thanh đề nghị chuẩn bị vài thứ trước, ba người chúng tôi từ ngõ nhỏ đi ra. Vì tôi năn nỉ nên Tống Tử Thanh và Sỉ Mị tạm thời buông tha ân oán cá nhân, nhưng tôi vẫn rất đau đầu, tôi không muốn mặc váy đi Minh Giới.

Nhưng lúc mua đồ Tống Tử Thanh nói bộ này đẹp, Sỉ Mị nói bộ kia đẹp, xô qua đẩy lại một hồi, cuối cùng mua một đống quần áo ra ngoài. Mà quần áo có tác dụng gï:chứ? Tôi có phải đi thi hoa hậu đâu?

Cuối cùng tốf tự mình chọn một bộ thể thao rộng thùng thình, tiện hoạt động. Lức này bọn họ mới thôi, lại tùy ý ở quán bên đường ăn vài thứ.

Không có Dạ Minh ở đấy, sức ăn của chúng tôi cũng bình thường lại, sau đó câm thêm một ít bánh quy và nước, mua một cái balo đeo lên lưng.

Trường học sắp khai giảng, tôi suy nghĩ một lát, gọi cho Tôn Viễn Phàm dặn:6âu ta nếu có chuyện gì thì xin phép với bên trường giúp tôi. Tôn Viễn Phàm hỏi tôi có chuyện gì thì tôi không nói, lập tức cúp máy.

“Ai thế? Người theo đuổi cô à?” Tống Tử Thanh hỏi tôi, hình như giọng anh ta hơi không vui.

“Không, một người bạn thôi.” Tôi cất di động vào túi, không.chú ý đến cảm xúc kì lạ của anh ta.

Cái gì cân mang đều mang rồi, mọi thứ đã chuẩn bị xong.

Chín giờ tối.

Trên đường còn rất nhiều người, thành phố trong đêm sáng ngời đèn đuốc, cửa vào Địa Phủ nằm ở trung tâm thành phố. Chính là cửa hàng bán quần áo lần trước Lãnh Mạch dắt tôi tới.

Đứng ngoäi cửa hàng, tôi và Tống Tử Thanh cùng nhìn vào, sấu đó Tống Tử Thanh dẫn đầu đi tới.

Tôi và Si Mị theo Sát phía sau.

Nhìn từ bên ngoài thĩ đây chỉ là cửa hàng quần áo bình thường, còn có mấy,cô gái ăn tối xong dạo phố xem quần áo. Sau quầy thu ngân có một người đàn ông ăn mặc lòe loẹt đang nói chuyện buôn bán trong tiệm với một người phụ nữ béo, vừa nói còn cong tay hình hoa lan.

“Chính là người đó” Tống Tử Thanh nói.

“Anh ta là canh cửa á?” Tôi trợn tròn mắt.

“Đừng nhìn bên ngoài anh ta yếu đuối như vậy, thật ra rất mạnh đấy, chịu trách nhiệm canh cửa vào Địa Ngục. Cho dù là tôi cũng cần dốc toàn sức mới đánh thăng được anh ta.”

Nghe Tống Tử Thanh nói xong, Si Mị đứng cạnh cười nhạo: “Tự mình không có năng lực còn cho răng người khác giỏi giang.”

“Anh giỏi thì lên di” Tống Tử Thanh mỉa ngược lại.

Lúc nàý.Ši Mị còn chẳng đánh lại tôi, Tống Tử Thanh còn cHọc trúng chỗ đau của anh ta. Mặt Sỉ Mị xanh xanh trắng trắng, tôi cũng nhân cơ hội kích thích anh ta: “Không có thực lực thì đừng mạnh miệng. Anh không nói gì không ai bảo anh câm đâu”

“Con bé chết tiệt” Sĩ Mị nâng tay định gõ tôi.

“AI Đại nhân Tống Tử Thanh!” Người đàn ông ẻo lả phía trước nhìn thấy chúng tôi thì kêu to lên.

Sau đó uốn éo đi tới, nhìn tôi, nhìn Si Mi, sau đó nhìn Tống Tử Thanh, nét mặt rất điêm dúa: “Đại nhân Tống Tử Thanh là khách quý ffong tiệm nha.

Anh đến mua quần áo sao?”

“Hô Lỗi, tôi muốn xuống Địa Phủ” Tống Tử Thanh nói thẳng.

Người đàn ông kia bình tĩnh đáp: “Được thôi”

Tôi ngây ra, ơ dễ thế á?

Chưa kịp ngạc nhiên nhiều, Hô Lỗi đã nói tiếp: “Đại nhân Tống Tử Thanh vốn có thể tự do ra vào Minh Giới và Địa Phủ, đây là chuyện Minh Vương ngầm cho phép. Cửa Địa Phủ chỗ tôi tất nhiên có thể rộng mở vì ngài”

Anh tanhấn mạnh chỉ có mình Tống Tử Thanh được phép vào, ý là trừ anh ta ra, không ai được phép vào hết.

“Nếu chúng t4 cứ muốn vào thì sao?” Si Mị tiến lên nửa bước, chặn-đường lùi của Hồ Lỗi.

“Hả? Đây là… Hô Lồi nhìn Tống Tử Thanh. “Đại nhân Tống Tử Thanh, hãi người này…”

Tống Tử Thanh nheo mất: “Hô Lỗi, trước nay anh đều là người hiểu lí lẽ, tôi’chưa bao giờ mang theo ai vào Minh Giới hay Địa Phủ. Anh cũng biết tính tình và nhân phẩm của tôi rồi. Bây giờ tôi lại có lý do cần mang theo hai người ñày đi Minh Giới, anh có thể hơi tạo điều kiện không?”

Tôi cũng nhìn về phía Hô Lỗi.

Người này lặng đi một lát, sau đó nói: “Tôi hiểu rồi, xin đại nhân Tống Tử Thanh chờ một lát. Tôi cần xử lý vài chuyện trong cửa hàng”

Tống Tử Thanh hơi lắc tay, Hô Lỗi lướt qua chúng tôi đi nói chuyện mấy người khách trong tiệm, nói đến giờ cần đóng cửa, mời bọn họ rời đi.

Rất nhanh, trong tiệm chỉ còn lại mấy người chúng tôi và Hô Lỗi.

Hô Lỗi đóng cửa tiệm, khóa trái cửa từ bên trong.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement