Truyện: Vợ của vua địa ngục - Đồng Đồng (full)

Advertisement

Chương 463: Xác nhận một chuyện

Chỉ trong chớp mắt, chúng tôi đã xuất hiện trong một cái nhà kho, đồ trên kệ rơi lộp bộp vào bọn tôi, Lãnh Mạch đóng băng chúng lại, chúng tôi mới thoát được một kiếp bị đập cho thảm hại.

“Rốt cuộc đây là truyền tống trận kiểu gì vậy?”

Vừa rồi Tống Thiên Ngân né tránh không kịp bị một cái rương lớn đập vào đầu, đang ngồi trên mặt đất ôm đầu kêu thảm thiết: “Tôi đã nói với ông nội cả tỷ lần rồi! Có thể đừng xây truyền tống trận ở mấy nơi cổ quái này được không vậy hả hả hải”

“Coi cái thứ như cậu này, còn muốn tới địa phủ nữa chứ, lo vê nhà mà bú sữa đi” Sĩ Mị nói, kéo cửa phòng kho ra.

“AI” Bên ngoài truyền đến tiếng hét của một người phụ nữ, sau đó là tiếng bát vỡ rơi trên mặt đất.

Bốn người bọn tôi đồng loạt che kín lỗ tai.

“Các người là ai! Sao lại xuất hiện trong phòng kho nhà chúng tôi hả!” Một cô gái mập mặc áo ngủ gắn giọng hét lớn.

Nam chủ nhân nhà này và một đứa trẻ con cũng nhanh chóng lao đến, bốn người sống sờ sờ đang đứng trước mặt bọn họ như ảo thuật, quần áo mặc cũng khác nhau, đặc biệt là có một người đàn ông tóc đỏ, đôi mắt của nam chủ nhà vì ngạc nhiên mà trợn ngược muốn trồi ra, chỉ có đứa trẻ kia không sợ chúng tôi, chỉ vào chúng tôi cười khanh khách: “Phù thủy kìa! Các người là phù thủy đúng không?”

Bây giờ tôi đã đồng ý với những lời mà Tống Thiên Ngân nói rồi, ông nội Tống Lăng Phong lúc chế tạo truyền tống trận thì đừng có làm mấy trò kỳ lạ vậy được không! Còn tạo ở nhà người khác nữa chứt Trong lúc nghĩ ngợi nên giải thích như thế nào, Lãnh Mạch đã thẳng tay thổi một hơi làm ba người kia hôn mê, đơn giản mà cục súc: “Anh đã xóa ký ức của bọn họ rồi, đi thôi”

Tôi ấn ấn huyệt thái dương đang đập thình thịch, cách làm cục súc như vậy, nếu người Minh Giới đã muốn làm ăn trộm, vậy chắc chắn cảnh sát cũng bó tay chịu trói.

Rời khỏi nhà kho rồi, chúng tôi lại đi trên con đường cái.

Tôi ngẩng đầu nhìn lên cao, trên trời mây đen dày đặc, mặt trời đã xuống núi, đèn đường hai bên sáng lên, người đi trên phố cũng không nhiều, mấy lần trước chiến đấu đã khiến đồng hồ tôi hỏng mất, không biết chính xác bây giờ là mấy giờ, nhưng đại khái cũng biết là khoảng mười giờ tối.

Sĩ Mị đi trước nhìn biển báo giao thông để xác nhận: “Là Phong Đô”

“Nơi này là Phong Đô à!” Tống Thiên Ngân chưa từng tới đây, tò mò hết nhìn đông lại tới nhìn tây.

Khả năng cảm nhận phương hướng của tôi vần rất tốt, sau khi đọc hết biển báo giao thông, xác nhận hướng của tiệm quân áo nhà chú Lôi thì chỉ vào nơi đó: “Đi thôi”

“Chờ đã” Lãnh Mạch đứng phía sau kéo tôi lại.

Tôi nghi hoặc nhìn anh.

“Đi tìm Quỷ Sát trước.” Anh nói.

“Quỷ Sát ư?” Tôi hơi dừng lại, sau đó đã hiểu rõ ý đồ của anh: “Ý anh là đi tìm Quỷ Sát trước để xác nhận chuyện của ông già trong khu rừng biến mất kia?”

Lãnh Mạch gật đầu.

“Ông già trong rừng cây biến mất? Các người đang nói gì thế?” Tống Thiên Ngân bước đến: “Trong khu rừng biến mất vốn chẳng có ông già nào cả, phần lớn những người và quỷ bước vào trong đó đều chết hết, tôi cũng từng vào đó hai lần, làm gì có ông già nào?”

Tống Thiên Ngân từng vào khu rừng biến mất hai lần à? Nếu như vậy… Có thể hỏi cậu ta thử xem.

“Thiên Ngân này, cậu có gặp được gì kỳ quái trong khu rừng biến mất không?” Tôi hỏi.

“Chỗ nào kỳ lạ à? Trong khu rừng biến mất có rất nhiều chỗ kỳ lạ, chị phải nói cụ thể ra chứ?”

Tống Thiên Ngân không hề nghỉ ngờ.

Tôi nhìn Lãnh Mạch và Sỉ Mị, bọn họ ra hiệu cho tôi hỏi tiếp, tôi bèn hỏi: “Vậy ví dụ như… Cung điện các loại trong khu rừng biến mất”

“Cung điện? Tòa thành? Chị bé đọc hơi nhiều truyện huyền huyền rồi đấy, khu rừng biến mất chỉ là tòa mê cung rừng rậm to lớn mà thôi, trong đó ngoại trừ cỏ lớn cây lớn thì không có nước cũng không có thức ăn, càng không có động vật hoang dã, thế thì đào đâu ra cung điện với tòa thành, vậy tôi hỏi chị, nếu có cung điện hay tòa thành thì người bên trong kia ra ngoài bằng cách nào?” Tống Thiên Ngân dùng ánh mắt như nhìn đứa ngốc liếc tôi, cái thăng ôn con chết tiệt này.

Nhưng cũng nhờ cậu ta mà chúng tôi đã xác nhận được một chuyện, Tống Thiên Ngân cũng không biết tòa cung điện kia, và cả truyền tống trận bí mật trong cung điện đó.

“Dù sao cũng đã tới rồi, một trăm loài yêu ma quỷ quái diều hành trong đêm sắp bắt đầu, chúng ta tới tìm Quỷ Sát hỏi vài câu đi, đừng chậm trễ nữa” Lãnh Mạch nói.

Tôi hơi do dự.

Chuyện của Tống Tử Thanh đã gấp lắm rồi, bây giờ lại phải đi tìm Quỷ Sát, còn không biết Quỷ Sát có giúp được hay không, hướng diễu hành trong đêm của một trăm loài yêu ma quỷ quái khác hẳn hướng đến cửa hàng nhà chú Lưu, đi một lần cũng không biết trễ mất bao lâu.

“À đúng rồi” Lãnh Mạch dùng cằm chỉa vào Sỉ Mị: “Cậu ở đây với Tống Thiên Ngân chờ bọn tôi đi, tôi đi với nhóc con là được rồi”

“Dựa vào cái gì!” Si Mị và Tống Thiên Ngân trăm miệng một lời.

Mục đích của Lãnh Mạch rất đơn giản, chuyện chúng tôi muốn hỏi rất có thể sẽ dính dáng đến nhà họ Tống, dù sao Tống Thiên Ngân cũng là người của nhà đó, không thể để cho cậu ta biết là tốt nhất.

Nhưng Sỉ Mị cũng không vui chút nào, nhìn Lãnh Mạch nói: “Không phải anh với nhà họ Tống có qua lại à? Đáng ra anh nên ở lại trông Tống Thiên Ngân, còn tôi đi với cô ấy tìm Quỷ Sát là được rồi”

“Vì sao các người lại không dân tôi theo?”

Tống Thiên Ngân không hài lòng: “Tôi kệ đấy, các người đừng mong sút được tôi đi!”

Lãnh Mạch không thèm di chuyển bước chân.

Lúc cả đám đang nháo nhác làm loạn, tôi đã ngắt lời bọn họ: “Cứ cùng đi đã, đến đó rồi tính sau”

Lãnh Mạch và Si Mị còn đang muốn nói gì đó, tôi lại không cho bọn họ nói, đi về phía một trăm loài yêu ma quỷ quái diễu hành trong đêm trước.

Tống Thiên Ngân nhanh chóng đuổi theo, hấp tấp đi theo bên cạnh tôi: “Tôi đã sớm nghe tiếng một trăm loài yêu ma quỷ quái diệu hành trong đêm có quy mô rất lớn, luôn muốn đi xem thử, nhưng mà người trong nhà không cho tôi đến, nói là đầu tiên tôi phải rèn luyện bản thân thật tốt mới có thể chịu đựng được âm khí của một trăm loài yêu ma quỷ quái diễu hành trong đêm, tôi cảm thấy mình đã rèn luyện thật tốt rồi, sao lại bị chút âm khí làm khó được? Đúng là, mấy người như ông nội coi thường tôi quá đó.”

Tôi liếc cậu ta một cái rồi dời tâm mắt đi: “Có lẽ là người nhà cậu nói đúng đấy”

Tống Thiên Ngân phát ra tiếng hứ đầy vẻ không tin.

Lãnh Mạch và Sỉ Mị đều hận Tống Thiên Ngân muốn chết, trước kia là ba người chúng tôi sánh vai đi với nhau, bây giờ lại thừa ra một Tống Thiên Ngân, Lãnh Mạch và Sỉ Mị đành phải đi phía sau, tôi có thể cảm nhận được ánh mắt rực cháy của bọn họ, mà cái tên Tống Thiên Ngân này đi bên cạnh rồi cứ luôn líu ríu nói chuyện vặt vãnh với tôi, cứ như là lâu rôi chưa nói chuyện với ai vậy.

Tôi quay đầu nhìn cậu ta, đứa trẻ to đầu hớn hở nói cậu ta được đi chơi vui, lúc kích động còn huơ tay múa chân, trên khuôn mặt thiếu niên mười bảy tuổi vân còn thuần khiết chưa trưởng thành hết, đôi mắt kia vừa sáng vừa sạch sẽ, không hê có chút dơ bẩn nào, đối với cậu ta mà nói, thế giới chỉ vừa mới bắt đầu, lúc nào cũng chỉ có những điều tốt đẹp, cũng khiến người ta không nhịn được mà ghen tị “Chị bé, chị có nghe tôi nói chuyện không đấy?

Tôi nói cho chị nghe, lân đó tôi đánh được một con lệ quỷ xấu kinh khủng, chắc chăn chị không tưởng tượng được đâu!”

“Chị bé này…”

Lúc này tôi mới chợt nhận ra, thì ra từ bao giờ tôi đã có thêm một đứa em trai.

Tôi nhịn không được mà nở nụ cười: “Để chị nói cho cậu, nếu muốn gọi chị thì phải gọi cho đàng hoàng, không được phép thêm chữ bé!”

“Nhưng chị lùn lắm, chị lùn như vậy, mà hai người đàn ông đi sau chị cao như thế, vậy khi hôn thì phải làm sao?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement