Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)

Advertisement

Rét lạnh, lạnh thấu xương, giống như bông tuyết mùa đông vừa mới hòa tan vậy. 

Thanh tuyền nhập giản, chầu ngọc lục bàn* 

(* Nghĩa là: Hàng trăm con suối chảy vào con suối, viên ngọc trai rơi trên đĩa ngọc báu. Ý là 

âm thanh dễ nghe.) 

"Ông là cái thá gì, ông cũng dám quản người của tôi sao?" 

Bạch Thư Hân nghe vậy, có kinh ngạc mở to mắt, ngơ ngác nhìn người đàn ông xuất hiện trước mắt. 

Anh ta mặc rất tùy ý, kiểu dáng thoải mái, nhưng khó nén được lãnh ý trong xương tủy. 

Lệ Nghiêm là quân y, công phu quyền cước rất giỏi, sức tay rất lớn, nắm vào khiến mặt ông bố Tô tái mét. 

"Anh... anh là ai?" 

"Người giám hộ của Bạch Thư Hân." 

"Người giám hộ ư? Sao có thể chứ, anh trẻ như vậy..." Tô Hương kinh ngạc. 

Người đàn ông trước mặt tuấn khí bức người, nhìn mặt không quá hai tám hai chín, khí chất xuất chúng, làm cho người ta đã gặp thì không quên được. 

Sao có thể là người giám hộ của Bạch Thư Hân hai mươi mốt tuổi cơ chứ? 

"Anh cả như cha." 

Anh ta lạnh lùng nói, sau đó đưa mắt nhìn Bạch Thư Hân. 

Bạch Thư Hân phản ứng lại, phiền muộn đến dậm chân. 

"Anh cả cứt chó! Ai cho ông gọi anh ấy đến?" 

Cô nhìn viện trưởng, ngữ khí bất thiện. 

Viện trưởng vốn còn khá có khí phách, nhưng bây giờ Lệ Nghiêm tới rồi, ông ta không dám giáo huấn Bạch Thư Hân. 

Nhà Bạch Thư Hân lại lịch không nhỏ, hồng tam đại. 

Người ta nhiều thế hệ tòng quân, mấy người tư lệnh Quân khu. 

Tuy bố mẹ đều qua đời, nhưng chú vẫn còn khỏe, vả lại người anh này càng lợi hại hơn. 

Chỉnh đoàn cấp quân y, nhưng phải trao tặng quân hàm! 

"Đây là việc nhà mấy người, mấy người giải quyết riêng!" 

Viện trưởng tỏ ý lại lịch quá lớn, mình không chọc vào được thế còn không né được sao? 

Văn phòng toàn là mấy người, mấy người tán gẫu vui vẻ là được! 

Viện trưởng dẫn giáo viên phụ đạo đang mặt xám xịt đi xuống. 

Ông bố Tô trông thấy thái độ của viện trưởng, ông ấy rất kiêng kị người đàn ông này. 

Ông ta không khỏi híp mắt, nói: "Anh kia, anh đi con đường nào?" 

"Nghe nói các hạ đang làm quan phiên dịch cho bí thư Lưu, không biết dạo này bí thư Lưu có khỏe không? Trước đây cho người tới tặng trà, nói là cơ thể không khỏe, hiện tại đã khỏe hơn tínào chưa?" 

Ông bố Tô nghe thấy lời này, ông ta cực kỳ kinh ngạc. 

Chuyện bí thư Lưu chuẩn bị trà, ông ta cũng biết. Nói là tặng cho một nhân vật lớn, người đó sắp tới Kinh Đô, thích uống trà. 

Lẽ nào... chính là người này? 

Ông bố Tô ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, cái trán đổ mồ hôi lạnh. 

"Xin hỏi, anh là..." 

"Họ Lệ, gia phụ Bạch Hiểu, đã nghe qua chưa?" 

Bạch Hiếu... 

Ông bố Tô là người quanh năm làm phiên dịch cho chính phủ, sao có thể chưa nghe qua danh hào Bạch Hiếu. 

Thượng tướng tiếng tăm lẫy lừng, chỉ đáng tiếc năm ấy bốn mươi tuổi, trong khi đi chấp hành nhiệm vụ cùng vợ, bất hạnh qua đời ở nước ngoài. 

Bạch Hiểu có hai người con một trai một gái, người con trai theo họ mẹ, người con gái theo họ cha, lẽ nào... 

Ông bố Tô run lên, lắp ba lắp bắp nói: "Không... không ngờ là Lệ tiên sinh, tôi đã từng nghe về phong thái của bố anh..." 

"Nhớ phong thái của bố tôi, thế đã nghe qua phong thái của tôi chưa?" 

"Nghe... nghe rồi..." Ông bố Tô bắt đầu run run. "Vừa nãy viện trưởng gọi điện cho tôi, tôi cũng hiểu một ít, nghe nói con gái ông đánh người à?" 

"Là cô ta đánh tôi! Anh nhìn tôi này, tôi đã biến thành cái dạng này rồi!" 

Tô Hương tủi thân kêu lên. 

Ông bố Tô nghe vậy, lập tức quát cô ta, để cô ta im miệng. 

"Là tôi quản giáo không nghiêm, để xảy ra chuyện thể này, tôi nhất định sẽ phạt con bé thật nặng!" 

"Thế ghi lỗi xử phạt thì thôi à?" 

"Cái này..." Ông bố Tô khó xử. "Ghi... ghi lỗi đi." 

"Thôi được rồi, tôi cũng không phải là người tính toán chi li, mọi người đều có chỗ sai, tôi sẽ không làm theo lý mà không bỏ qua. Lần này coi như xong, nếu có lần sau, đừng trách Lệ mỗ tôi không khách khí." 

"Cảm ơn anh Lệ, cảm ơn cô Bạch!" Ông bố Tô thở phào một hơi nhẹ nhõm, may mà Lệ Nghiêm không gây khó dễ, nếu không chuyện này thật không dễ xử lý. 

"Được rồi, em đừng nhìn nữa, đi theo tôi đến phòng y tế tiêm một mũi phòng dại." 

“Tiêm phòng dại à ?" 

Bạch Thư Hân vốn còn hơi tức giận, anh chẳng có giúp mình, lại đi chuyện lớn hóa không! 

Nhưng nghe thấy câu này, trong lòng đã thoải mái không ít, này chẳng phải tuyên bố bảo Tô Hương là chó à? 

Cô ấy nhìn gương mặt đã đỏ lên của Tô Hương, đắc ý nói: "Chính xác, em phải đi tiêm phòng dại, dù sao thì chó điện cho người rất là nguy hiểm!" 

Tô Hương nghe thấy lời này, giận mà không dám nói, chỉ có thể nghiến răng nuốt vào bụng. 

Lệ Nghiêm nắm chặt bàn tay nhỏ của Bạch Thư Hân, người cô run lên, bản năng muốn rút về, nhưng Lệ Nghiêm sức lớn, không làm gì được, cô vốn giấy không ra, đành phải bị anh kéo ra ngoài. 

"Anh buông em ra, Lệ Nghiêm, anh có tư cách gì quản em!" 

"Anh là anh của em, bố mẹ đã qua đời, anh chính là người thân duy nhất của em, anh không quản em, không có khả năng đâu." 

"Em không cần anh quản! Anh buông tay ra cho em!" 

Cô ra sức giãy dụa, muốn ngăn bước chân của Lệ Nghiêm. 

Lệ Nghiệm dừng bước, đưa mắt thản nhiên nhìn cô. 

 

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement