"Tôi thích em như này."
Cố Gia Huy trả lời không chút do dự.
"Đáp án này của anh phạm quy rõ ràng!"
"Sao lại tính là phạm quy? Em làm nũng với tôi thì tôi dỗ dành em. Em thẳng thắn với tôi, tôi cũng vậy, có gì mà không được?"
Hứa Minh Tâm nghe vậy, cô lại không tìm được lời nào để phản bác.
"Cố Gia Huy, tôi đoán chắc chắn anh rất giỏi khi ngồi trên bàn đàm phán làm ăn với người khác. Cái miệng này của anh, lấy một địch mười, càn quét tứ phương!"
"Em nghĩ miệng tôi chỉ có công dụng như vậy thôi à?"
"Miệng... ngoài ăn uống nói chuyện ra, thì còn có công dụng gì khác nữa sao?"
Hứa Minh Tâm hơi nghi hoặc và khó hiểu, một giây sau, người đàn ông đã dùng hành động thực tế để nói cho cô biết đáp án.
Anh cúi người tới, bàn tay to chế trụ cái gáy cô, làm cô không thể lùi về sau.
Môi chạm môi, anh đã cắn vào cái bánh mà cô chưa nuốt hết.
"Còn có công dụng này nữa."
"Anh cướp đồ ăn từ miệng hổ hả?"
"Ngốc, tôi đang hôn em, em phân rõ trọng điểm được không?"
Cố Gia Huy bất đắc dĩ nói.
Chắc chắn kiếp trước cô vợ nhỏ của anh là heo, nên kiếp này mới ăn giỏi thế này.
Người khác được nghỉ về nhà thì toàn đi du lịch, cô thì cứ như heo lap ra hàng rào vậy, nếu mà không cản cô lại, thì đúng là cái gì cũng vào hết bụng.
Bữa cơm này, Hứa Minh Tâm ăn rất ngon, Cố Gia Huy gõ vào đầu cô, anh nói: "Lát nữa phải leo núi, có thể là anh sẽ không ở cùng em, em phải tự chăm sóc bản thân cho tốt đấy, lên đến đỉnh núi rồi tập hợp, biết chưa?"
"Anh yên tâm đi, anh cũng phải cẩn thận, biết chưa?"
Hứa Minh Tâm quay người đi ra ngoài, Cố Gia Huy còn muốn cho cô một cái hôn khác, nhưng không ngờ anh còn chưa nói ra, cô nhóc kia đã chuồn mất rồi.
Đúng là, trong mắt chả có anh gì cả.
Cô và Bạch Thư Hân đeo túi leo núi, đường núi cũng không tính làm dốc, nhưng mà bởi vì trước đó mưa thu liên tục, cho nên đường núi vốn rất trơn, nơi mà có phơi nắng ánh mặt trời cũng không đến được, rêu xanh mọc nhiều, cho nên con đường không có dễ đi lắm, phải có hai người đỡ nhau thì mới đi được.
Bạch Thư Hân xuất hành gọn nhẹ, thấy Hứa Minh Tâm vác cái túi siêu to, cô ấy không nhịn được nhíu mày: "Cậu đã chuẩn bị cái gì vậy, sao túi của cậu nặng thế?"
"Đồ ăn đấy, chẳng phải buổi trưa sẽ dựng trại trên núi sao? Chắc chắn là phải tự chuẩn bị lương thực, tớ đã mang đồ ăn cho cậu và cả Cố Gia Huy nữa!"
"Mang nhiều thế, cậu không ngại nặng à? Buổi trưa ăn qua loa cái gì đó là được rồi mà?"
"Nhưng mà... trong này toàn là món mình thích ăn..."
Hứa Minh Tâm không nỡ để xuống, trong này có cá khô, đậu phụ khô, cổ vịt... rất nhiều rất nhiều đồ ngon.
Toàn bộ cô đều mua ở siêu thị tầng dưới lúc nãy, một trăm tệ đã mia được rất nhiều đồ ăn vặt đó.
Cô đoán dạ dày của Cố Gia Huy cao cấp như vậy, chắc chắn anh chưa từng ăn đồ ăn vặt giá rẻ còn siêu ngon như này, cho nên là cô đặc biệt mang theo cho anh nếm thử.
Bạch Thư Hân trợn trắng mắt, cạn lời.
Chỉ số thông minh của Hứa Minh Tâm vốn không cao, lại còn bị tình yêu ăn. mòn, trở nên mù quáng, giờ sắp về số âm rồi!
"Tớ cầm giúp cậu một ít nhé."
Cuối cùng, Bạch Thư Hân chọn thỏa hiệp.
Cô khoát tay từ chối: "Không nặng không nặng, tớ đeo được. Tớ đã chuẩn bị cho cậu hai chai nước tăng lực,ngo nếu cạn sức thì gọi tớ."
"Biết rồi, người ngốc có phúc của người ngốc...".
Bạch Thư Hân bất đắc dĩ nói.
Đoàn người lên núi, Cố Gia Huy đi ở hàng đầu tiên.
Bình thường, Hứa Minh Tâm đi bộ nhiều, bởi vì cô tiếc tiền gọi xe và tiền đi phương tiện công cộng, cho nên cô vẫn có thể ứng phó được, nhưng mà những người còn lại có vẻ là có hơi lực bất tòng tâm.
Còn chưa đi xa lắm, đã ồn ào muốn dừng lại nghỉ ngơi.
Mọi người đều dừng lại, Hứa Minh Tâm và Bạch Thư Hân cũng không tiện đi tiếp.
Bọn họ cũng dùng một lúc để nghỉ ngơi.
"Bạch Thư Hân, bên kia có tiệm tạp hóa, cô mua cho tôi chai nước đi!"
Có người cao giọng hộ.
"Đúng đúng đúng, mua giúp tôi một chai nữa, lên núi nên tôi không mang nhiều đồ."
"May mà cách một đoạn là có một tiệm tạp hóa, cũng không cần xách đồ theo. Bạch Thư Hân, cô giúp tôi luôn với!".
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |