Cố Gia Huy nói với giọng dịu dàng, anh nhìn thân hình gầy đi của cô, anh cũng không còn tí cáu kỉnh nào.
Sao cô nhóc này ngốc thế, sao không hỏi xem anh nghĩ như nào?
Nếu như anh ghét bỏ cô thật, thì ngay từ lúc đầu anh sẽ không động vào cô.
Nếu anh đã động vào cô thì anh cũng đã chuẩn bị xong hết, để yêu cô để che chở cho cô.
"Tôi... tôi khóc không phải vì anh, mà là bài tập quá khó..."
"Tôi từng giảng cho em cái đề này rồi."
Cố Gia Huy liếc mắt nhìn sách, rồi nói.
"Thế thì sao, tôi ngốc, không biết chính là không biết, cho dù anh có giảng bao nhiêu lần, tôi cũng cực kỳ ngu dốt, không tiếp thu được!"
Hứa Minh Tâm hơi giận nói, không phải cố giận Cố Gia Huy, mà là giận chính mình.
Cô giận mình vô dụng, chẳng khác nào đồ ăn hại!
Cô cầm quyển sách lên, liền tính rời đi, nhưng lần này Cố Gia Huy không cho cô đi.
Còn thả cô đi lần nữa thì mình chính là đồ ngốc.
Anh ôm chặt cô vào lòng, gần như là tham lam hít thở mùi hương trên người cô, thấm vào
ruột gan.
Tối qua say rượu, cả đêm ngủ không ngon, bởi vì trong lòng thiếu cô nhóc này.
"Anh... anh buông tôi ra!"
Hứa Minh Tâm giãy dụa, nhưng vòng ôm của anh hệt như tường đồng vách sắt, không rung chuyển được.
Cuối cùng cô mệt thở hồng hộc, nước mắt cũng rơi như mưa.
Tại sao, anh không chịu buông tha mình.
"Anh nói lời không giữ lời, anh nói là thả tôi đi, bây giờ anh lại đang làm cái gì đấy hả?"
"Ôm em!"
"Anh buông ra, anh còn không buông thì tôi sẽ kêu người đấy."
"Em kêu lên cũng tốt, để cho mọi người đều biết em là vị hôn thê của tôi. Nếu không phải vì em vẫn chưa đến tuổi kết hôn theo pháp luật, tôi thật sự muốn dẫn em đi nhận giấy chứng nhận kết hôn ngay bây giờ! Bớt để em suy nghĩ linh tinh, tôi cũng đỡ kinh hồn táng đảm!"
"Còn lâu tôi mới kết hôn với anh, anh buông tôi ra!"
Cô không dám kêu to lên, cô sợ dẫn cho người khác tới đây.
"Hứa Minh Tâm, rốt cuộc tôi phải bắt em thế nào mới tốt đây? Trình Hoa đã đến tìm em, đúng không?"
Hứa Minh Tâm run lên, đồng tử co rút lại.
Cô cắn răng, không biết nên nói thế nào.
"Em lựa chọn tin cô ta, mà không tin tối, phải không?"
Cố Gia Huy buông cô ra, nhìn cô đang khóc, anh chẳng còn tí tức giận nào luôn.
Anh mới là cái người phát điện nhất kia, cho dù là tội phạm thì cũng có cơ hội khiếu nại, nhưng phản quan Hứa Minh Tâm này, lại giải quyết dứt khoát, thẳng tay cho anh tội tử hình.
Thậm chí anh còn chẳng hay biết gì, áp lực lớn gì gì đó, tất cả đều là nói nhảm, rõ ràng chính là cô nhút nhát nhu nhược, định lấy cớ chạy khỏi mình!
Hứa Minh Tâm nghe thấy câu này, cô nhìn gương mặt tuấn tú trước mắt.
Cô khẽ chớp mắt, nước mắt long lanh từ từ rơi xuống. "Không phải tôi tin cô ta, cũng không phải tôi không tin anh, mà là tôi chợt nhận thức rõ chênh lệch giữa chúng ta. Giống như những đồ ăn kia vậy, đó là minh chứng tốt nhất! Anh nhập viện hai lần, anh đều không nói cho tôi biết, nếu anh nói anh không ăn được những thứ đó, chắc chắn tôi sẽ không để anh ăn, nếu anh xảy
ra chuyện gì, thì tôi phải làm thế nào?"
Cô phẫn nộ nói, đây là cái mà cô thật sự tức giận.
Cô giận anh giấu mình.
Cố Gia Huy nghe vậy, trái tim đau nhói.
Ngón tay ấm áp khẽ lau đi nước mắt trên mặt cô, anh nói: "Không phải tôi không ăn được, chẳng qua là tôi chưa ăn quen thôi."
"Vốn là không ăn được, tôi không phải đứa trẻ lên ba, anh không lừa được tối đâu."
"Tôi biết, em không phải trẻ lên ba, em là cô gái mười tám tuổi, vẫn cần dỗ dành."
Anh dịu dàng nói, anh muốn ôm thân hình nhỏ nhắn gầy yếu của cô, nhưng cô lại như con thỏ bị kinh sợ, vội vội vàng vàng lùi về sau.
Đầu gối đụng phải cái ghế, cô đau đến cúi người.
Cố Gia Huy cũng không chiều theo tính hồ nháo của cô nữa, anh nhanh chóng đi lên tính kiểm tra vết thương cho cô.
"Anh trảnh ra, tôi có thể tự xử lý, tôi không phải trẻ con, tôi cũng không cần sự quan tâm của anh."
"Nếu em còn dám lộn xộn nữa, tôi sẽ tét mông em, cho mông em nở hoa luôn."
"Anh dựa vào cái gì mà đánh tôi?"
"Chỉ dựa vào tôi là vị hôn phu của em, là chồng sau này của em, là người đàn ông của em."
Cổ Gia Huy nói với vẻ ung dung chắc chắn, từng chữ âm vang.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |