Cố Gia Huy vội vàng đi đỡ Ôn Thành dậy, thấy anh ta bị thương khắp người, khóe miệng còn thấm ra máu, anh nói: "Anh đưa em đi bệnh viện."
"Không... không cần đầu, bị thương ngoài da thôi, không có gì đáng ngại. Em về lăn trứng gà nóng là được rồi, tiện thể đưa cô ấy về nhà luôn. Cô ấy uống say, không để người ta bớt lo."
Ôn Thành nhìn về phía Bạch Thư Hân đang ngủ say sưa, anh ta có hơi bất lực.
Cố Gia Huy gật đầu, trong xe anh còn có một phiền toái nhỏ đây.
Về nhà còn phải chăm sóc Cố Cố, anh cũng không chăm được tới.
"Thế em có việc thì gọi điện cho Khương Tuấn, để cậu ấy tới giúp em, anh về trước đây. Cố Cố đang chờ anh ở nhà, anh hơi không yên tâm."
"Phải rồi, sao anh lại tới đây?"
"Người uống say không chỉ có một mình cô ấy, còn có Hứa Minh Tâm nữa. Anh vội vàng chạy tới, đúng lúc nhìn thấy Bạch Thư Hân ngồi ở đây, không ngờ em cũng ở đây, hơn nữa còn bị đánh thành ra thế này."
"Em như thế này... rất mặt lắm đúng không?" Ôn Thành dịu lại, anh ta ảo não nói.
Đến cả chính anh ta cũng cảm thấy mất mặt, vốn dĩ anh ta không cảm thấy mình kém cỏi lắm, nhưng nhìn thấy Cố Gia Huy lấy một địch ba, anh ta mới biết rõ chỗ thua kém của mình
đâu.
Cố Gia Huy nhìn dáng vẻ ủ rũ chán nản của anh ta, anh nói: "Nếu đã biết mình đánh không lại, tại sao còn muốn như thế này?"
"Em cũng không thể trơ mắt để cho người ta đưa Bạch Thư Hân đi chứ? Cô ấy là con gái, bị những tên đàn ông đó đưa đi, hậu quả có thể nghĩ mà biết!"
"Em là làm việc tốt, tại sao phải cảm thấy mất mặt. Em đừng nghĩ như thế, anh về trước đây, em đến nơi thì báo tin cho anh."
Cố Gia Huy động viên, anh VỖ vai anh ta, sau đó quay người rời đi.
Ôn Thành thở ra một hơi, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác thất bại.
Anh ta gắng gượng đỡ Bạch Thư Hân dậy, gọi cô ấy tỉnh lại, cô ấy bắt đầu giãy dụa.
Cô ấy hơi giãy một chút, liền chạm đến vết thương, anh ta đau đến nỗi hít một ngụm khí
lạnh.
"Đừng giấy, đau lắm."
Anh ta cắn răng nói.
Bạch Thư Hân nghe thấy giọng bên tai, cô ấy nghi hoặc nâng mắt.
Cô ấy đã uống rượu, thần chí không rõ, hai mắt mơ màng, giống như nhiễm một tầng sương trắng vậy.
Đồng tử không tiêu cự, đôi mắt long lanh nhìn.
Cô ấy dừa rất gần vào anh ta, hô hấp hơi nóng mang theo mùi rượu chui vào hơi thở, khiến cho hai má cô ấy nhoáng cái nóng lên.
Anh ta vội vàng quay mặt đi, không dám nhìn mặt cô ấy.
"Anh... anh là ai?"
Bạch Thư Hân buồn bực nói, thấy anh ta dìu mình lên xe, cô ấy hiểu ra: "Anh là tài xế vừa nãy có đúng không, đưa tôi về nhà... tôi trả anh tiền..."
"Cô đừng lộn xộn nữa, tôi đưa cô về nhà ngay đây."
Khó khăn lắm mới đỡ cô ấy lên được xe, anh ta lái xe đến tiểu khu.
Cửa phòng khóa chặt, anh ta lắc lắc người cô ấy, hỏi chìa khóa.
"Chía khóa... tôi.. tôi không có chìa khóa, chỗ này không phải nhà tôi, anh đi nhầm rồi."
"Không phải cô sống ở tiểu khu này sao?"
"Tôi chuyển nhà rồi, hôm nay vừa chuyển nhà xong. Chúc tôi chuyển nhà vui vẻ, rồi chúng ta uống tiếp!"
"Cô không được uống thêm nữa, vậy cô có nhớ bây giờ cô sống ở đầu không?"
"Không... không biết..."
Đầu óc cô ấy trống rỗng, căn bản là không nghĩ ra đuộc, cô ấy lắc đầu như trống bỏ.
Ôn Thành chấp nhận số phận, anh ta định đưa cô ấy tới khách sạn, nhưng cô ấy say như thế này, cô ấy ở khách sạn một mình anh ta cũng không yên tâm.
Do dự mãi, anh ta đành phải đưa cô ấy đến căn hộ đơn của mình.
Bên trong căn hộ sạch sẽ gọn gàng, đi vào có thể ngửi được mùi bạc hà mát lạnh.
Bạch Thư Hân mở mắt ra, nhìn bố cục trong phòng, rồi nói: "Đây... đây chẳng phải là nhà tôi sao? Giường... giường đầu, tôi muốn đi ngủ..."
Ôn Thành đành phải đỡ cô ấy vào phòng ngủ, cô ấy vừa dính giường thì yên lặng hơn nhiều, cũng để cho anh ta thở phào nhẹ nhõm.
Anh ta cảm thấy cả người đều đau.
Anh ta đi vào nhà vệ sinh, nhìn mình trong gương, hết sức nhếch nhác.
Áo sơ mi trắng đã dính đầy vết bẩn, mặt mũi bầm dập, khóe miệng còn có vết máu.
Cởi áo sơ mi ra, trên người từng khối xanh xanh tím tím.
Anh ta thở dài bất đắc dĩ, sau đó bắt đầu tắm rửa.
Tất cả đều là vết thương ngoài da, không cần phải đi bệnh viện, nhưng đau thì cũng khó mà nhịn được.
Lúc anh ta tắm, không ngờ cửa thủy tinh phía sau rầm một tiếng, dọa anh ta giật cả mình.
Anh vừa quay người lại thì nhìn thấy Bạch Thư Hân nằm sấp trên mặt đất.
Anh ta sợ đến nỗi vội vàng quay người sang chỗ khác, rút áo tắm ra bọc lên người.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |