Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)

Advertisement

Trong đầu Bạch Thư Hân cứ hiện ra cái câu hỏi này, cô ấy nghĩ mà không hiểu, vì sao cô ấy muốn đi lên.

Cô ấy toàn bảo Ôn Thành ngốc, đối xử với người khác quá chân thành, bỏ mặc an nguy của chính mình, thế hành động vừa nãy của mình là thế nào?

"Anh nghỉ ngơi đi, tôi... tôi đi làm đây."

Cô ấy vội vàng nói ra câu này, sau đó không ở lại nữa, quay người đi ra khỏi phòng bệnh.

Ôn Thành rốt ruột, đi xuống giường, nhưng chân chưa vững, ngã luôn xuống đất.

Anh ta phát ra một tiếng bịch, dọa Bạch Thư Hân hết hồn, vừa quay đầu lại cô ấy đã nhìn thấy anh ta chật vật ngã trên sàn nhà.

Tay bị thương chống trên sàn, miệng vết thương lập tức rách ra, trên băng vải rỉ ra máu.

Cô ấy đâu dám đi nữa, cô ấy vội vàng quay người về rồi đỡ anh ta lên giường.

Cô ấy đang chuẩn bị ấn chuông gọi ở đầu giường, không ngờ Ôn Thành đã bắt lấy tay của cô ấy, cố chấp nhìn cô ấy, mắt sáng như đuốc.

"Cô cũng lo cho tôi, không phải sao?"

"Chỉ xuất phát từ tình cảm bạn bè thôi!"

Cô ấy nhíu chặt chân mày, trừ cái này ra cô ấy không nghĩ tới cái khác.

Mình hoàn toàn không thể yêu Ôn Thành, trong lòng cô ấy vẫn chưa buông bỏ hẳn Lệ Nghiêm.

Huống hồ, Ôn Thành hoàn toàn không phù  hợp với tiêu chuẩn của mình, cô ấy ghét nhất là đàn ông yếu đuối như thế này mà, không phải sao?

Ôn Thành nghe thấy lời này, trái tim lộp bộp một chút.

Vốn dĩ anh ta mãi vẫn không hiểu ra tình cảm của mình, anh ta cho rằng Bạch Thư Hân khác với những cô gái mà anh ta gặp trước kia, rất đặc biệt, nên mới làm cho anh ta trân trọng như thế.

Anh cứ tưởng anh ta chỉ coi cô ấy là bạn bè mà thôi.

Nhưng mãi đến tối qua, khi anh ta nghĩ rằng Bạch Thư Hân đang ở hiện trường hỏa hoạn, trái tim anh ta như dâng lên đến cổ họng, vừa nghĩ đến chuyện cô ấy sẽ gặp nguy hiểm, anh ta như phát điên vậy, mặc kệ tất cả xông lên.

Nhân viên cứu hỏa cũng bị ngọn lửa bức lui, nhưng anh ta đã chùm một chiếc áo ướt, tông thẳng cửa mà vào.

Tìm một vòng trong phòng, không phát hiện ra bóng dáng cô ấy, biết cô ấy không có ở bên trong, anh ta mới thoáng yên tâm.

Lúc này anh ta mới hiểu lòng mình, thì ra... đây chính là cảm giác yêu một người.

Cả đời này, anh ta chỉ sẽ dũng cảm quên mình vì Cố Cố và Ôn Thanh Vân, không quan tâm đến tính mạng của mình, nhưng anh ta đã vì Bạch Thư Hân, năm lần bảy lượt như thế này, lẽ nào cái này vẫn không thể chứng mình điều gì sao?

Anh ta thích Bạch Thư Hân, anh ta muốn cưới cô ấy về làm vợ, che chở và yêu thương cô ấy suốt đời...

Nhưng mà, cô ấy không thích mình, tuyệt đối sẽ không cho anh ta cơ hội như thế.

Bàn tay anh ta dần buông lỏng tay cô ấy ra, để cho cô ấy đi.

Bạch Thư Hân cũng không quay đầu lại, cô ấy đi thẳng ra ngoài, bác sĩ tới khám, nhưng cô ấy lại không có quay lại.

Lúc làm việc, Bạch Thư Hân tâm trạng không yên, trong đầu toàn lặp đi lặp lại những lời nói của Ôn Thành.

Cô ấy đau đầu gõ đầu, cảm giác hít thở không thông, thật sự không còn cách nào khác, cô ấy đã gọi điện cho Hứa Minh Tâm.

"Thư Hân à?"

Đối phương bắt máy rất nhanh.

"Đã xảy ra chuyện gì à?"

"Không, chẳng qua tớ có một nghi hoặc muốn hỏi cậu, thật ra cũng không phải là vấn đề của tớ, là của một người đồng nghiệp của tớ... rõ ràng cô ấy không thích người đàn ông kia, nhưng khi cô ấy biết người đàn ông kia rơi vào tình cảnh nguy hiểm, còn làm việc nghĩa đi cứu người, cái này... cái này là xuất phát từ đạo nghĩa bạn bè sao?"

"Chắc là vậy đấy..."

Hứa Minh Tâm mơ hồ nói: "Nếu mà là cậu gặp nguy hiểm, tớ cũng sẽ dũng cảm quên mình đi cứu cậu."

"Không phải bạn nữ, là bạn nam, cậu sẽ làm thế nào? Ví dụ như Ngôn Hải, cậu có dũng cảm quên mình đi cứu người không?"

"Đó là tất nhiên, anh ấy cũng là bạn của tớ, sao tớ có thể trơ mắt nhìn anh ấy ở trong chỗ nguy hiểm, mình lại khoanh tay đứng nhìn chú?"

Cô nói với vẻ đương nhiên, cô là người hết sức chân thành, đối xử với bất kỳ ai cũng thật lòng, không thể thấy chết không cứu.

Bạch Thư Hân nghe vậy thì thở phào một hơi, vậy mình hành động như thế cũng là hợp lý, hoàn toàn là xuất phát từ đạo nghĩa bạn bè mà thôi.

Đúng là mình đã nghĩ nhiều rồi, sao lại hiểu lầm, nghĩ rằng mình thích Ôn Thành cơ chứ?

Hai người hoàn toàn không hợp nhau, không thể ở bên nhau được!

Cô ấy không khỏi mỉm cười, cảm giác mình suy nghĩ linh tinh rồi.

"Được rồi, tớ biết phải nói với bạn tớ như thế nào rồi, không sao, cúp đây."

"Cậu tìm tớ chỉ vì cái này hả? Không còn vấn đề khác à?"

"Hết rồi."

"Sao tớ có cảm giác cậu ngoan ngoãn, cậu gọi điện ra tận nước ngoài chỉ vì chuyện của đồng nghiệp cậu ư?"

"Tớ nghĩ cũng không hiểu, tớ là cẩu độc thân, không hiểu những cái này, bây giờ cậu đang trong bể tình, chắc chắn là biết rõ hơn tớ. Được rồi, chỗ tớ còn có việc, tớ phải làm cái đã, cậu chơi vui vẻ nhé, tớ cúp đây."

Bạch Thư Hân nói xong, không đợi bên kia nói đã cúp điện thoại, trong lòng thì thở phào nhẹ nhõm.

...

Hứa Minh Tâm nhìn điện thoại thì cảm thấy rất mông lung, nhưng cuối cùng cô cũng mặc kệ.

Ban ngày cô học xong, dùng não quá độ, buổi tối còn phải đi học lớp yoga.

Đợi tối cô lấp đầy cái bụng, khi chuẩn bị đi học thì đã là chạng vạng sáu giờ tối rồi, trời sắp tối rồi.

Cô đi qua khách sạn mà lúc trước mình từng ở thì không nhịn được nhìn một chút.

Lần trước là lần đầu tiên cô tới Manleton, đi cùng Thẩm Tuệ tham gia đêm hội từ thiện.

Vì tham gia bữa tiệc đó, cái này cô học cái kia cô cũng học, cô đã bỏ nhiều công lắm đó.

Cô vẫn còn nhớ cách thức lên sân khấu của Cố Gia Huy, từ trên trời giáng xuống, đưa cô đi lên sân thượng bắn pháo hoa.

Đến giờ, khung cảnh lãng mạn đó vẫn là hồi ức mới mẻ.

Khi cô đang cảm khái, thì bất ngờ có một vệ sĩ to cao đụng vào người mình.

Đối phương cũng không có nói xin lỗi, anh ta đang nói chuyện với người ta, vẻ mặt vội vàng.

Cô không khỏi nhíu mày, nghe được một số từ ngữ.

Con bé lần này rất được, như búp bê, rất ngon... các kiểu.

Cô không có lo chuyện bao đồng, cô đang chuẩn bị quay người rời đi, thì đúng lúc nhìn thấy có một chiếc xe dừng ở cửa khách sạn.

Một người khiêng một cô gái từ trên xe xuống, thế mà lại là... Giản!

Sao lại là cô ấy?

Cô ngẩn ngơ nhìn, rõ ràng là Giản đang hôn mê bất tỉnh, mặc cho người ta bày bố.

Cô chợt nghĩ đến những lời mà người kia vừa nói, trong lòng lộp bộp một chút.

Không phải chứ? Con gái nhỏ cũng không tha sao?

Cô không dám nghĩ sâu, lập tức giả bộ bình tĩnh bám theo sau bọn họ.

Cô giả vờ mình là khác sống ở khách sạn, rồi đi vào thang máy cùng bọn họ.

Mấy tên vệ sĩ mặc áo đen liếc mắt nhìn cô một cái, cô sợ đến nỗi run lẩy bẩy, trực tiếp run rẩy ấn tầng mười.

Lúc này mới dẹp tan nghi hoặc của bọn họ, bọn họ tưởng cô chỉ là một người khách bình thường, muốn về phòng khách sạn thôi.

Bọn họ không quan tâm và cũng không chậm trễ một khắc nào, trực tiếp ấn tầng số 68.

Tầng càng cao, địa vị thân phận càng cao.

Sáu mươi tám... e là địa vị không thấp.

Sao Giản lại đắc tội nhân vật lợi hại như thế?

Tầng mười đã đến, cô lập tức đi ra, sau đó nhanh chóng đi vào thang máy bên cạnh tính đi lên.

Nhưng cô hoàn toàn không ấn được tầng sáu mươi tám, qua tầng năm mươi là phải quét thẻ mới ấn được, phân biệt tầng lớp rất rõ ràng.

Cô lập tức xuống dưới tầng, thuê một phòng ở tầng sáu mươi tám.

Lúc quẹt thẻ, cô nhìn thấy dãy số không trên hóa đơn, cô suýt thì ngất.

Thật nhiều tiền thật nhiều tiền.

"Đây là thẻ của cô, mời cô cầm."

Cô vội vàng cầm lấy. Mà cùng lúc đó, điện thoại của Cố Gia Huy cũng nhận được tin nhắn trừ tiền.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement