Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)

Advertisement

Cố Gia Huy không biết nấu nhiều món trung cho lắm, anh chỉ nấu hai món đơn giản.

Nhưng dù là vậy cô cũng cảm thấy mỹ mãn rồi, hình như ở cùng anh, làm bất kỳ việc gì cũng là chuyện hạnh phúc.

Một ngày đã trôi qua, gần tối Lucia có dấu hiệu tỉnh lại, nhưng rất nhanh lại lâm vào hôn mê lần nữa. Không ngờ ngày hôm sau miệng vết thương bị nhiễm, cộng thêm bác sĩ quên đóng cửa sổ, Lucia sốt cao không hạ.

Sau khi Hứa Minh Tâm biết được tin tức này, trái tim hung hăng run lên.

Cố Gia Huy vốn định nhanh chóng tiễn cô ta về, nhưng không ngờ bây giờ bệnh tình nặng thêm, nhất thời cũng chưa đi được.

Mặc dù anh không đi đến bệnh viện, nhưng cô có thể nhìn ra, anh rất nôn nóng.

Cách một khoảng thời gian Khương Tuấn sẽ gọi điện báo cáo tình hình cho anh, lúc anh nghe điện thoại tuy anh tránh mặt mình, nhưng cách không xa.

Cô có thể cảm nhận được từ trường lạnh lẽo quanh người anh, nắm đấm cũng vô thanh vô tức siết chặt.

Thật ra anh... rất lo lắng.

Cúp điện thoại, cô dịu dàng nói: "Tôi muốn đến bệnh viện thăm cô ta, được không?"

"Em muốn đến bệnh viện?"

"Cô ta ngàn dặm xa xôi tới đây, ở đây không có người thân, chỉ quen anh. Chúng ta cũng coi như là tận tình làm chủ nhà, để cô ta ở bệnh viện cũng không đi hỏi thăm, rất không hợp lý. Anh đi cùng tôi đi, tôi mua ít hoa tươi và trái cây đi tặng."

"Được."

Anh mím môi, một lúc sau mới bật ra một chữ, hơi trầm trọng.

Một chữ ngắn ngủi này hung hăng gõ vào trái tim cô, cô đang cho anh bậc thang, nhìn anh sốt ruột như thế này, trong lòng mình cũng không dễ chịu.

Cô muốn biết những việc nhỏ không đáng kể của bọn họ, nhưng lại không biết nên hỏi như thế nào.

Bọn họ tới bệnh viện, cô đã mua giỏ hoa bách hợp tươi để ở đầu giường bệnh.

Sắc mặt Lucia trông tái nhợt, trán quấn băng gạc, máu tươi thấm ra đã làm ướt băng gạc từ lâu, nhìn mà làm cho người ta thấy nhói lòng.

Xem ra Khương Tuấn ra tay rất nặng, tuy là bị thương ngoài da, nhưng chảy nhiều máu thế này, cũng rất hại nguyên khí.

Cô ta rất đẹp.. bây giờ nhìn ở khoảng cách gần, quả thật là giật mình.

Ngũ quan của người phương tây đều là lập thể sâu sắc, cô ta cũng không ngoại lệ, mặt không to, phối với ngũ quan tinh xảo, trông cực kỳ xinh đẹp.

Người phương tây ốm, dường như là để hình dung cô ta.

Không ngờ bạn gái cũ của Cố Gia Huy lại xinh và ưu tú như này, trái lại cô có vẻ không bằng.

Áp lực lớn quá...

"Cái đó, tôi khát, tôi đi xuống lầu mua nước trái cây, tôi mang cho anh một cốc nhé?"

"Không cần, em về sớm nhé."

"Ừm."

Cô gật đầu, rồi quay người đi ra khỏi phòng, cô còn đóng cửa phòng lại nữa.

Cô đứng ở ngoài cửa, trái tim rất đau, giống như trong nháy mắt bị đâm một cái thật mạnh vậy, đau đến tận xương.

Cô cũng không biết tại sao, tại sao muốn tạo cơ hội cho bọn họ, để cho bọn họ đơn độc ở chung?

Cô kéo đôi chân nặng như đeo chì đi xuống lầu, chui vào một quán ăn nhỏ, gọi một phần đồ ăn, nhưng lại không có khẩu vị.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, cô gửi tin nhắn cho Cố Gia Huy, nói là trường mình có việc, phải đi về trước, bảo anh chăm sóc tốt người bệnh.

Sau đó cô trả tiền rồi rời đi, nhân viên phục vụ nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ, bởi vì Hứa Minh Tâm chưa ăn một miếng nào.

Cô đi trên đường, giống như cô hồn dã quỷ vậy.

Mặc dù sắp đến khai giảng, nhưng trong trường hoàn toàn không có việc gì.

Cô lại không muốn về nhà, cô sợ bị vạch trần lời nói dối quá đơn giản này.

Ánh mặt trời cuối tháng tám rất chói mắt, chiếu lên người cô, làm cho cô cũng có hơi không thở nổi.

Cô sa sút nhếch nhác, ngây ngây ngô ngô.

Lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác thế nào là đau thấu tim.

Cô nhìn đèn giao thông rồi định đi sang đường.

Sau khi nhìn rõ đèn giao thông đã chuyển sang màu xanh, cô đi sang đường luôn, bất ngờ phía trước có một anh trai đi xe máy điện phóng tới, lao nhanh vội vàng, đánh võng trong đám người, mắt thấy sắp đâm vào cô, cô tránh không kịp.

Vào khoảnh khắc cô tưởng mình chắc chắn sẽ bị đâm trúng, không ngờ đằng sau lưng bỗng truyền tới một lực, kéo cô vào trong lòng.

Cô đâm vào vòng ôm của người lạ kia, chóp mũi truyền tới hơi thở ấm áp, làm cô cảm thấy quen thuộc.

Bên tai truyền tới tiếng xin lỗi của anh trai đi xe máy điện: "Xin lỗi, tôi... tôi vừa học đi xe điện xong, vẫn còn chưa quen tay. Nếu không sao thì tôi đi trước đây, đèn xanh sắp hết rồi..."

"Sang đường còn suy nghĩ lung tung, em vẫn không làm cho người ta yên tâm được."

Đỉnh đầu truyền tới một giọng nói dịu dàng, cô cũng hơi hoảng thần.

Anh ta nắm chặt lấy cổ tay cô, kéo cô đi sang đường, đi đến đối diện rồi anh ta mới dừng lại, rồi quay đầu nhìn thẳng vào ánh mắt đang mờ mịt của Hứa Minh Tâm, anh ta không nhịn được cốc đầu cô: "Sao nào, mới hơn nửa năm không gặp thôi mà, em không nhận anh nữa à?"

"Không... không phải... em bất ngờ quá, sao học trưởng Ngôn Hải lại về? Anh không tiếp tục thi nghiên cứu sinh nữa à?"

"Không, anh ở nước ngoài một năm, vừa kết thúc học phần xong, mẹ bảo anh về. Anh vừa kết thúc một dự án mà anh phụ trách, để cho giáo viên hướng dẫn của anh nghỉ ngơi chút. Anh đi ngang qua đây, thấy em mất hồn mất vía, em sao vậy?"

Ngôn Hải quan tâm hỏi.

Anh ta mỉm cười thân thiết, giống như là anh trai vậy, thực ra anh đang rất cố gắng kìm nén tình cảm của mình, sợ tình cảm mãnh liệt của mình trỗi dậy mạnh, làm cô sợ.

Hiện giờ cô đang là em gái trên danh nghĩa của mình, cuối cùng anh ta đã tìm được một lý do quang minh chính đại, có thể đối xử tốt với cô rồi.

Cho dù cô còn e ngại, anh ta cũng có lý do thoái thác.

Hứa Minh Tâm nghe thấy lời này thì gật đầu, hình như Ngôn Dương đang ở Manleton, thảo nào Thẩm Tuệ bảo anh ta mau chóng trở về, không tiếp tục ra sức học hành tiếp nữa.

Xem ra anh ta vẫn chưa biết về thân thế của mình, như thế cũng tốt, nếu không phơi bày sạch ra như thế, thì không biết học trưởng Ngôn Hải sẽ biến thành cái dạng gì nữa.

"Em... em không sao, em chỉ mệt thôi."

"Anh còn chưa ăn cơm trưa, em có muốn đi ăn cùng anh không? Lâu rồi anh không về, em có muốn bày tiệc tẩy trần cho anh không?"

"Được, học trưởng muốn ăn gì cứ việc nói là được! Em mời!"

Tâm trạng cô đã tốt lên nhiều, cô rất là khí phách vỗ ngực nói.

"Còn gọi anh là học trưởng, xa lạ như này, để người ta nghe thấy thì không hay đâu? Chẳng phải em nên gọi anh là anh trai à? Em gái ngoan của anh?"

"Đúng rồi!"

Cô vỗ đầu, lúc này mới nhớ ra.

Cô và Ngôn Hải đã là anh em rồi, sao vẫn còn giống như trước đây, gọi học trưởng tiền bối cơ chứ.

"Anh trai Ngôn Hải?"

Cô không được tự nhiên thay đổi xưng hô, bởi vì chưa quen.

"Ngoan."

Khóe môi Ngôn Hải nhếch lên một nụ cười xán lạn, anh ta vươn tay ra xoa đầu cô, vuốt mái tóc mềm mượt của cô.

"Đi thôi, mời anh đi ăn nào."

Anh ta nói.

Bọn họ đi đến nhà hàng gần trường đại học Kinh Đô, dù sao thì chỗ này cũng tràn ngập những kỷ niệm.

Bởi vì vẫn chưa đến thời gian vào học, cho nên không có người mấy, trong quán vắng vẻ.

Anh ta đưa cô đến nhà hàng hữu cơ mà trước kia họ thường ăn, cô không nhịn được nghĩ đến hộp cơm mà mình ăn trước đây, đều là món ở nhà hàng này, cô không kìm được cảm thấy trước đây thật là đã quá xa xỉ rồi.

Đồ ăn nhanh chóng được bưng lên, hương vị trong ký ức, vẫn ngon như xưa.

Nhưng mà... tâm trạng cô không tốt, ăn cơm cũng không nhiệt tình nữa, thế mà cái miệng nhỏ ăn chậm nuốt chậm.

Ngôn Hải thấy cô như thế này, trong lòng khẽ run. Sao mới hơn nửa năm không gặp, cô nhóc vô tâm vô phế tươi cười trong ký ức đã biến thành như thế này rồi?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement