Ngay từ lúc Vân Quán Ninh cười hì hì, trong lòng Mặc Diệp đã có dự cảm không lành.
Diệp Mặc không bao giờ đoán được trong đầu nữ nhân này đang nghĩ cái gì.
Hành động tiếp theo của nàng luôn khiến người khác cảm thấy bất ngờ.
Biết đôi môi ấm áp của nàng đang áp lên đôi môi có phần lạnh lẽo của hắn, lúc này hắn như tỉnh cơn mê. Nhìn thấy nàng vì căng thẳng mà nhắm chặt mắt, lông mi và mí mắt vẫn còn đang run rẩy...
Hừ, căng thẳng đến mức như vậy mà vẫn còn cố giả vờ bình tĩnh.
Đây cũng là lần đầu tiên Mặc Diệp gặp một nữ nhân to gan và không biết xấu hổ như thế này.
Lần đầu tiên bị người khác cưỡng hôn.
Vành tại hắn nóng lên, nhưng nhìn thấy dáng vẻ căng thẳng của Vân Quán Ninh, hắn lại không kìm được mà có suy nghĩ muốn trêu chọc nàng.
Hắn khẽ nghiêng đầu: “Vân Quán Ninh, người đang muốn làm gì vậy?”
Giọng của Diệp Mặc có chút khàn, càng thêm quyến rũ trêu người.
“Ta muốn trêu ghẹo, sàm sỡ ngươi, khiến cái miệng của ngươi bớt cay nghiệt lại.”
Vân Quán Ninh ngẩng đầu, hai bên má đã ửng đỏ, giống như bị bôi một lớp son dày.
Nàng ngoan cố cúi đầu vùi vào cổ hắn.
Nhìn cái yết hầu gợi cảm nhô ra...
Vân Quán Ninh cẩn thận thăm dò hôn lên đó.
Tiếng “bùm” vang lên, Mặc Diệp chỉ cảm thấy như có dòng điện chạy từ lòng bàn chân lên đến đỉnh đầu.
Nữ nhân này, rốt cuộc nàng có biết mình đang làm gì không!
Đúng thật là to gan!
“Vân Quán Ninh, bổn vương chỉ cho ngươi một cơ hội, lập tức cút ngay.”
Mặc Diệp đẩy nàng ra, giọng nói càng thêm thâm trầm.
Vân Quán Ninh nghiêng đầu nhìn hắn thật kĩ, thấy trong đôi mắt hắn lộ ra sự u ám... Nàng đột nhiên cười khanh khách: “Mặc Diệp, có phải người sợ rồi không?”
“Có phải ngươi không được không?”
Mặc Diệp: "..."
Chuyện mất tôn nghiêm nhất của một nam nhân đó là bị nữ nhân nghi ngờ hắn không được.
“Đây là do người tự chuốc lấy.”
Mặc Diệp lạnh lùng hừ một tiếng, chậm rãi giơ tay ôm lấy eo của nàng, vừa định lật người đề nàng lên ghế thì ngoài cửa vang lên tiếng hét:”A...”
"Aaa!"
Mặc Diệp và Vân Quán Ninh bị tiếng hét chói tai làm cho tỉnh táo.
Nàng lập tức quay người nhìn, chỉ nhìn thấy Viên Bảo tròn vo chạy vào bên trong: “Mẫu thân, hai người đang làm gì vậy?”
“Ở nơi đông người như này, có thể trở về phòng không?”
“Mù mắt chó của con rồi, hai người có thể quan tâm đến cảm nhận của người khác không?”
Vân Quán Ninh: "..."
Mặc Diệp: "..."
Vậy mà bọn họ lại bị tên nhóc thối này ghét bỏ.
Như Yên đuổi theo vào phòng thì thấy bầu không khí trong đại sảnh có gì đó bất thường.
Y phục của vương gia và vương phi không chỉnh tề, khuôn mặt ửng hồng, trong ánh mắt vẫn còn... tình ý, Viên Bảo che mắt, đứng trước mặt bọn họ.
Trong lòng Như Yên thầm thốt ra một tiếng không ổn.
Tiểu công tử đã quấy rầy chuyện tốt của vương gia và vương phi.
Vì vậy, nàng ấy mới vội vã đi vào ôm Viên Bảo chạy ra ngoài nhanh như chớp.
Chỉ còn Mặc Diệp và Vân Quán Ninh đang nhìn nhau, hai người cũng có chút ngại ngùng.
Mặc Diệp không có ý định trêu chọc nàng nữa, Vân Quán Ninh cũng không còn suy nghĩ bỉ ổi muốn sàm sỡ hắn.
Cuối cùng, vẫn là Mặc Diệp ho một tiếng rồi đứng lên, sửa sang lại vạt dưới cẩm phục: “Bên thần cơ doanh còn có việc, bổn vương đi xem thế nào?
“Ồ, được.”
Vân Quán Ninh cũng làm ra vẻ sửa sang lại vạt dưới y phục, bầu không khí giữa bọn họ khá kỳ lạ, mãi sau khi Mặc Diệp đi, Vân Quán Ninh mới thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi nàng đang làm gì vậy?
Mất mặt chết đi được!
Cũng không biết Viên Bảo sẽ nghĩ thế nào...
Vân Quán Ninh chỉ cảm thấy không còn mặt mũi để gặp người khác thì dứt khoát trốn ở đại sảnh, mãi đến khi màn đêm buông xuống mới trở về Thanh Ảnh Viện.
“Mẫu Thân, người là một cô nương! Trước đây người từng nói với con tiểu tiên nữ sẽ không chủ động ôm ấp yêu thương một nam nhân! Hôm nay người đang làm gì vậy?”
Tiểu Bảo như người lớn tròn mắt nhìn nàng.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |