Không tìm được Tổng Tử Ngư làm nàng nhụt chí định rời núi.
Ai ngờ mới đi được vài bước nàng đã bị Huyền Sơn tiên sinh gọi lại, giọng của ông nghiêm túc đến lạ: “Ninh nha đầu, mau đứng lại. Người có biết là người sắp gặp đại họa hay không?”
Chỉ với câu nói đó, ông đã thành công khiến Vân Quán Ninh dừng bước.
Phải rồi!
Huyền Sơn tiên sinh chính là sự phụ của Tổng Tử Ngư.
Những chuyện Tống Tử Ngư có thể dự đoán được thì không lý nào Huyền Sơn tiên sinh lại không đoán được.
Nàng lập tức quay người lại nhìn ông, vội vàng hỏi: “Là đại học gì?”
Vân Quán Ninh cứ tưởng là Huyền Sơn tiên sinh sẽ nói ra điều gì đó đáng sợ lắm, nhưng ai ngờ.
“Hôm nay người lên núi sao lại không mang mỹ thực lên cho ta? Ta mà tức giận thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Thế thì còn không phải là đại họa à?”
Huyền Sơn tiên sinh nói rất nghiêm túc.
Vân Quán Ninh: “Người có tin là ta sẽ hạ ngươi bằng hai cú đấm hay không?”
“Ngươi có thể thử.”
Huyền Sơn tiên sinh chẳng thèm để ý mà tiếp tục kéo cần câu.
Cần câu của ông rung lên, Vân Quán Ninh không tin vào mắt mình: “Hả? Không phải chứ? Thật sự có con cá ngu ngốc đến mức cắn móc câu không mồi sao?”
Con cá ngu ngốc không ngừng quẫy đuôi một cách điên cuồng, bắn lên cả mặt nàng, như thể nó đang không vui vì bị nàng mắng là ngu ngốc.
“Không đúng. Cụ ông, xin người nói cho ta biết, có phải ta thật sự sắp gặp phải đại nạn hay không?”
Vân Quán Ninh ngồi xổm xuống bên cạnh Huyền Sơn tiên sinh.
Bởi vì câu nói đó của Tống Tử Ngư và cơn ác mộng của Viện Bảo nên nàng luôn cảm thấy không yên lòng.
Giống như có chuyện gì đó sắp xảy ra.
“Ai là cụ ông chứ?”
Huyền Sơn tiên sinh không vui, ôm lẩm bẩm một tiếng rồi lại nhìn nàng: “Ta là một thế ngoại cao nhân, thế mà gặp ta người lại gọi ta là cụ ông, người cảm thấy thế có thích hợp không?”
“Sao lại không thích hợp, cách ăn mặc của người chẳng phải nhìn rất giống mấy cụ già ở đầu thốn sao?”
Nếu Vân Quán Ninh mà không phải lo lắng về chuyện ác mộng của Viên Bảo, lo ngại rằng có thể bản thân sẽ xảy ra chuyện thì quả thật nàng rất muốn xé lớp da chết của người này ra, để thấy bộ mặt thật sự của Huyền Sơn tiên sinh.
“Ngươi đừng hỏi gì nữa, hôm nay ta không muốn tiếp chuyện.”
Huyền Sơn tiên sinh ném con cá ngu xuẩn vừa nãy vào lại trong ao, rồi cũng thả luôn cái cần câu không xuống dưới. Ông nằm lên trên tảng đá, nhắm mắt lại bắt đầu dưỡng thần.
Cụ ông này lại tự ái rồi sao?
“Tống Tử Ngư đang ở đâu? Ta muốn đi tìm hắn.” Vân Quán Ninh hỏi.
Huyền Sơn tiên sinh làm như không nghe thấy, đáp lại nàng chỉ là những tiếng ngáy ngủ.
Vân Quán Ninh: "... Giận thật rồi? Được rồi, cụ lớn, ta đảm bảo sau này sẽ không kêu người là cụ ông nữa.”
“Ngươi nói thật?”
Mi mắt Huyền Sơn tiên sinh nheo lại.
“Ta đảm bảo”
Vân Quán Ninh gật đầu đầy trịnh trọng, nàng lấy ra một túi bò khô, bắt đầu xé từng miếng từng miếng bỏ vào miệng: “Ta nghe nói là mấy cụ ông có răng khỏe đều thích ăn cái này.”
Mũi của Huyền Sơn tiên sinh hơi giật giật, ông im lặng duỗi tay ra muốn lấy túi bò khô: “Ngươi muốn hỏi cái gì?”
“Người không phải là cụ ông, cái này người trẻ tuổi mà ăn thì không phù hợp lắm đâu.”
Vân Quán Ninh giấu bò khô về phía sau lưng: “Theo ta thấy thì răng của người cũng không còn khỏe, không thể ăn cái này được, coi chừng gãy răng đấy.”
Một cơn gió núi thổi qua làm cho mùi bò khô từ phía sau nàng lan đi khắp nơi, hương vị cay nồng mê người.
Huyền Sơn tiên sinh nuốt nước miếng: “Ta phục người rồi! Sau này người muốn gọi ta là gì thì cứ gọi, gọi cha, gọi ông nội đều không thành vấn đề”
Đúng là lợi dụng nàng một cách trắng trợn mà.
Vân Quán Ninh trừng mắt lên: “Ta chẳng thấy vui chút nào.”
Vân Quán Ninh đưa bò khô qua: “Ngươi mau nói cho ta biết đi, rốt cuộc là sẽ có đại họa gì ập tới? Có phải ta thật sự sắp chết rồi hay không?”
Dẫu sao thì cả Huyền Sơn tiên sinh và Tống Tử Ngư đều biết bí mật của nàng.
Ở trước mặt ông nàng không cần phải giấu giếm làm gi.
“Không phải.”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |