“Chủ tử, vậy sau này ngài có thể nạp trắc phi hay không?”
Tất nhiên Như Mặc sẽ không cút, hắn ta cười hì hì tiến sát bên cạnh hắn nói: “Vài ngày trước Vương phi còn nói.”
“Mấy ngày nay tính tình của chủ tử có hơi kỳ lạ, chắc là tuổi trẻ nhiều sức lực, hỏa khí dồi dào bị kìm nén.”
“Cho nên Vương phi định chọn mấy vị trắc phi cho người, hoặc là chọn vài di nương hoặc nha hoàn động phòng để hầu hạ chủ tử tiết hóa”
Hắn ta vừa dứt lời, Mặc Diệp đã nắm sổ con trong tay ném vào mặt hắn ta.
“Có tin bản vương cắt đầu lưỡi của người hay không?”
Lúc này Như Mặc mới nhảy ra khỏi cửa sổ rời đi.
Hắn ta đi rồi, Mặc Diệp lặng yên suy nghĩ.
Chuyện mà Như Mặc nói, không phải là không thể xảy ra.
Chắc chắn nữ nhân không có lương tâm như Vân Quán Ninh sẽ không tranh giành tình cảm vì hắn...
Nạp trắc phi?
Di nương động phòng?
Không thể nào!
Cuộc đời của Mặc Diệp, có thể đối xử công bằng với một mình Vân Quán Ninh thì cũng đã quá sức rồi. Sao hắn còn có tâm trạng dây dưa với nhiều nữ nhân như vậy?
Chắc chắn hắn sẽ không cưới trắc phi, cũng sẽ không nạp di nương động phòng.
Nhưng vấn đề trước mắt là hắn còn giận Vân Quán Ninh...
Trời tối người yên, Mặc Diệp đau khổ suy nghĩ trong Ngự Thư Phòng.
cũng không phải vì việc triều chính, mà là đang nghĩ nên đối phó với Vân Quán Ninh thế nào.
Mặc Tông Nhiên vừa ra khỏi cửa thành, ông cảm thấy bầu không khí bên ngoài kinh thành thật là trong lành. Suốt đêm, ông “thoát khỏi” cái lồng mang tên hoàng cung này, mặc cho Tô Bỉnh Thiện ngăn cản, ông muốn đóng quân tại khu rừng bên ngoài kinh thành.
Tuy rằng có không ít thị vệ âm thầm bảo vệ hoàng đế, nhưng Tô Binh Thiện vẫn đổ mồ hôi.
Vị tổ tông này!
Sao ngài phải tự làm khổ mình?
Ngài đợi sáng sớm lên đường không tốt ư?
Hoặc cố thêm chút nữa, vượt qua ngọn núi này là một cái trấn nhỏ, có thể nghỉ qua đêm ở khách điếm mà!
Thị vệ đã đóng quân xong, Mặc Tông Nhiên nhảy xuống xe ngựa.
Vì để chứng minh mình còn trẻ, ông không để cho Tô Binh Thiện đỡ.
Lúc nhảy xuống thì suýt nữa bị đá trẹo chân, mặt của Mặc Tông Nhiên đồ len.
“Hoàng thượng, lỡ như có người thấy thì nguy hiểm lắm!”
Tô Bỉnh Thiện lo lắng.
“Trẫm không khắc hai chữ “hoàng đế” lên ót thì ai biết là trẫm?”
Ông vội vàng sửa lại: “Ai biết là ta?”
Tô Bình Thiên nhìn thoáng qua long bào màu vàng chói của ông, muốn nói lại thôi: “Ngài còn mặc long bào kia mà.”
Màu sắc này, hoa văn này, ngoại trừ hoàng đế ra thì ai dám mặc?
Liên quan đến tội lớn cửu tộc đấy!
Mặc Tông Nhiên cúi đầu nhìn thoáng qua, sắc mặt thay đổi: “Ôi chao! Hôm nay vì ra khỏi cung vui quá nên ta quên đổi long bào trước khi rời cung rồi!”
Tô Binh Thiện: "...”
Ông ta cúi đầu cười: “Hoàng thượng, hay là ngài vào xe ngựa thay đồ!”
Từ xưa đến nay hoàng đế luôn có lòng đa nghi, cũng có chứng hoang tưởng bị hại”.
Ngủ trong rừng rậm đến hơn nửa đêm, bỗng dưng Mặc Tông Nhiên tỉnh lại, vội vàng vào Hành Cùng lúc quá nửa đêm.
Cho nên đoàn người không thể không tiếp tục lên đường, hoàng hôn ngày thứ hai, bọn họ đến cửa Hành Cung.
Lúc này, Cố thái hậu đang dắt Viên Bảo đi dạo bên ngoài Hành Cung.
Vân Quán Ninh vẫn đang mài thuốc bột cho Cố thái hậu, khi nghe Mặc Tông Nhiên tới rồi, nàng nghĩ đến Viên Bảo, sợ đến mức mất hết cả hồn vía.
Nàng vội vàng chạy ra ngoài, bảo Cố thái hậu cùng Viên Bảo tạm thời đừng quay lại.
Vậy mà vừa đến cửa đã bị Mặc Tông Nhiên ngăn chặn.
“Ninh nha đầu, con muốn đi đâu đấy?”
Chết rồi!
Vân Quán Ninh kêu thầm một tiếng, cười gượng nói: “Nghe nói phụ hoàng có chuyện gấp nên gạt Vương gia nhà con trở về.”
“Hóa ra phụ hoàng lười biếng nên hãm hại con trai người.”
Mặc Tông Nhiên bị đâm trúng tim đen: “Trẫm hãm hại nó lúc nào? Đây là trẫm muốn bồi dưỡng nó!”
Vân Quán Ninh: "... Người thật biết nói bậy!”.
Mặc Tông Nhiên bắt đầu xoa tay chuẩn bị đánh người: “Có phải trẫm quả chiều con hay không? Mỗi lần con thấy trẫm thì không nói được lời nào hay ho cả!”
Vân Quán Ninh muốn cãi lại theo bản năng.
Ai ngờ lúc này...
- Một giọng nói của trẻ con truyền đến từ ngoài cửa: “Mẫu thân, chúng ta đã về rồi!”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |